Chương 3: Song Sinh Quyết

Mười bảy màn hình ong mật chỉ trong chớp mắt đã hóa thành đen kịt, lời nói của Văn Thanh Phong khiến tổ chương trình biết đã bị phát hiện. Nhanh chóng chuyển dịch đến những máy bay khác bên ngoài, nhưng chỉ trong chưa tới vài giây, phạm vi trăm mét xung quanh tồn tại máy bay ong mật đều đã bị vô hiệu hóa, đồng dạng là không thể sửa chữa.

"Cái chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"

Hiện trường những cái kia kỹ thuật viên, đạo diễn cùng nhân viên đều loạn cào cào. Một mặt hoảng loạn vì nhiệt lượng chương trình có thể vì cái này ngày đầu tiên đã có sự cố mà hỏng, lại vì sợ hãi thập đại tập đoàn trách tội. Nhưng là người trong cuộc mới càng khó hiểu, làm sao lại nhanh như thế vô hiệu hóa các phát minh tấn tiến của thế giới?

[Sập rồi?]

[Thật sập rồi? Tôi còn tưởng là máy mình lag hay gặp vấn đề]

[Ngày đầu đã có sự cố, thế này còn phát kiểu gì?]

[Không chịu đâu aaaaa, trả CP tiên nhân nhan trị cho tôi đi!!!!]

[Cầu được liếʍ liếʍ nữ thần, nam thần]

...

Khu bình luận một trận loạn tùng phèo lên, dựa vào hai cái nhan trị cao, số người xem đã đạt mốc một ức người. Lại thêm việc trục trặc thiết bị cũng khuấy động không ít.

Nhưng có nghĩ ra bao nhiêu duyên cớ, bọn họ cũng không dám hoặc không muốn thừa nhận việc này là do Văn Thanh Phong ra tay. Nhưng vốn là 20 mét, sao lại thành 100 mét xung quanh?

Trở lại khi Văn Thanh Phong vận dụng hệ thống hủy đi mười bảy chiếc máy bay ong mật...

Văn Thanh Phong nét mặt có chút âm lãnh ngồi trên giường, ánh mắt nhìn hệ thống trước mặt rồi lên tiếng nói.

"Hệ thống, đừng giả vờ, ngươi là thể sinh mệnh ký ức mới từ lõi hệ thống tạo thành. Chắc chắn đối với khống chế hệ thống thông suốt hiểu tận. Đem phạm vi tăng lên 100 mét đi còn nữa, đem thông tin của ngươi báo cho ta."

Văn Nguyệt Dung một bộ dáng nghiêm túc chỉ ngồi một bên thi triển thổ tức thuật, tu vi cũng đồng dạng gia tăng chống mặt.

Phía trước hệ thống im lặng nhận chất vấn liền không có lên tiếng nhưng vẫn đem phạm vi nâng lên, cùng lúc đối với mình chủ nhân lên tiếng.

"Ngài xuyên thoa trở lại hành tinh này hàng chục kỷ nguyên thần phía trước, cũng đem hệ thống từ sơ sinh ý chí thăng thành viên mãn trạng thái. Hiện tại, còn chờ ngài đồng ý tiến hành lần nâng cấp phiên bản cuối cùng, đem hệ thống toàn diện nâng cấp đến chí thượng thì có thể giải bỏ vài hạn chế."

"Tất nhiên đây chỉ là quá trình ý chí hệ thống thăng hoa chứ không phải siêu việt thân phận của hệ thống. Hệ thống vẫn sẽ luôn là vì ngài toàn quyền sử dụng."

Nhìn đến cái kia lơ lửng trước mặt hệ thống bản xanh, lúc này lộ ra một cái biểu cảm gương mặt hưng phấn, hắn liền có chút thích thú nhớ lại. Đây còn không phải là giai đoạn trước khi hắn nặn thân thể cho Dung Nhi sao?

Nhìn Dung Nhi đang tu luyện một bên, nhớ lại quá khứ khiến hắn cười vui vẻ. Ánh mắt nhanh chóng trở lại hệ thống rồi nói.

"Sau khi nâng cấp, sẽ xuất hiện thay đổi gì?"

"Dễ thấy nhất là hệ thống đánh tạp đánh dấu. Hệ thống sẽ đánh dấu cho ngài chỗ cụ thể có thể nhận thưởng và số lần có thể nhận ở cùng một nơi. Khi tiến vào các vị diện, hệ thống sẽ ngay lập tức bao quát và tạo ra các điểm đánh dấu mới ở thế giới khác."

"Lợi ích khác là các tính năng cũng được tối ưu tốt hơn và không xảy ra lỗi khi dùng. Ngoài ra, hóa thân Văn Nguyệt Dung sẽ được thoát khỏi thân phận hóa thân hệ thống để trở thành con người độc lập, dĩ nhiên hệ thống sẽ giữ lại thân phận chủ thứ hai của hệ thống."

"Cuối cùng chính là một rương báu vật cuối cùng mà hệ thống chế tạo riêng cho ngài và phu nhân."

"Cần bao lâu để nâng cấp phiên bản?" - Văn Thanh Phong thân thể có chút mệt mỏi nên nằm xuống giường hỏi. Nhưng khi nghe hệ thống trả lời thì hắn có chút bất ngờ.

"Ba giây... Không có độ trễ, thân thể của Văn Nguyệt Dung vốn là con người hoàn toàn chỉ cần cắt đi liên kết duy nhất tên hóa thân là được, chỉ giữ lại liên kết chủ thứ hai."

Nghe hệ thống giải thích, hắn im lặng suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. Trong chớp mắt, hắn cảm nhận được sự xoay chuyển điên cuồng của hệ thống nhưng rất nhanh dừng lại. Một tiếng ting vang lên cùng tiếng nói vang của hệ thống.

"Hệ thống nâng cấp hoàn thành, ký chủ nhận được [rương báu vật cuối cùng] do hệ thống ban tặng"

"Xin hỏi có sử dụng không?"

"Sử dụng" - Văn Thanh Phong tiếng nói vang lên cũng đem rương báu mở toang.

"Chúc mừng ký chủ nhận được độc nhất tâm pháp, công pháp, hô hấp pháp, luyện thể pháp, minh tưởng pháp...:[Song Sinh Quyết]"

Nhận được, hắn liền xem sơ lược một lần giới thiệu.

[Song Sinh Quyết] là một bộ tổng hợp toàn bộ các lĩnh vực, chính tu, phụ tu của tu tiên giả. Nó hỗ trợ hoàn toàn từ công đoạn hô hấp thuật cho đến vận hành công pháp, kết hợp tâm pháp, minh tưởng, luyện thể pháp, thậm chí bên trong binh đạo, đan đạo, trận đạo cũng được thêm vào.

Sau khi lĩnh hội công pháp thì đã xem như lĩnh ngộ hô hấp pháp cao cấp nhất.

Nhưng điểm đặc biệt của công pháp lại không ở đây. [Song Sinh Quyết] không phải loại song sinh chi mệnh như huyết nhục gia đình mà là sự đồng điệu giữa nam và nữ đến mức hô hấp tương liên, tim đập cũng bằng nhau, từng cử động, từng lời nói đều hòa điệu với nhau. Cho đến cuối cùng, tâm trí đôi bên đều hợp lại với nhau, trở thành tồn tại duy nhất trong vũ trụ. Cả hai là một nhưng cũng là hai, một người chết đi, người kia cũng không thể sống. Sự chia sẻ giữa cả hai đạt tới mức chỉ cần chưa hồn phi phách tán, cũng chỉ cần một ý niệm là tạo lại được đạo lữ của mình.

Tức là chỉ cần tu cái này pháp môn, không quan tâm sẽ xảy ra việc gì. Chỉ cần cả hai muốn thì đối phương không thể chết được.

Điều kiện tu được pháp môn này chính là cảnh giới ngang bằng, cùng nhau trao đổi âm dương chi khí đôi bên, bản thân nâng tu vi đối phương thì đối phương sẽ nâng tu vi của bản thân lên. Nhưng đây chỉ là một trong các điều kiện.

Linh căn ngang bằng, thiên phú tương đương, tuổi tác cũng phải ngang bằng,... Điều kiện để tu cái này công pháp trừ hắn và Nguyệt Dung đã gắn bó với nhau vô số năm tháng, còn khó khăn mà mới tìm kiếm được một người.

Nhìn thấy hệ thống biến mất, hắn nhìn Nguyệt Dung đang ngồi đó tu luyện, nàng cũng là một chủ của hệ thống nên thông tin về [Song Sinh Quyết], nàng cũng nhận được thông báo về nội dung công pháp.

Cảm nhận thấy cái ôm và hơi thở của người đó ở cổ, cơ thể nàng run lên, ánh mắt mơ màng nhìn người đàn ông đang âu yếm mình trong lòng. Mặc dù đã là vợ chồng rất lâu, chuyện này cũng không phải chưa từng trải qua, nhưng đây là lần đầu sau khi cả hai trọng sinh, nàng thật sự có hơi ngại.

Ở đời trước, mặc dù quan hệ cả hai phát sinh rất nhiều nhưng nàng đều không mang thai. Khi ấy, nàng thân là hóa thân hệ thống, bất cứ thứ gì trong cơ thể nàng cũng vô cùng hoàn mỹ, chỉ duy có khả năng sinh sản là không tồn tại.

Nàng từng nhiều lần bảo hắn kiếm thêm một vài người có thể kế thừa dòng máu nhưng hắn đều từ chối, duy nhất giữ cho nàng vị trí chính thất, cũng vĩnh viễn giữ cho nàng một thân phận tối cao, một vị trí duy nhất trong tim hắn.

Nàng từng muốn hắn cưới thêm người để nối dõi tông đường là thật nhưng đây chỉ là một lý do. Có trôi qua vô số năm tháng, có một thứ ở hắn vĩnh viễn không thay đổi... Sinh lý của hắn quá mạnh, nếu hỏi nàng có cần người để chia sẻ không thì chắc chắn là có. Thêm vài người thì nàng cũng sẽ bớt mệt.

Trong lòng thầm nghĩ là thế nhưng chỉ vừa bị hắn chạm vào, suy nghĩ nàng đã rối tung lên rồi chìm vào kɧoáı ©ảʍ.

Sót lại chỉ còn tiếng rêи ɾỉ và tiếng va chạm xá© ŧᏂịŧ... Thật trùng hợp khi một cơn mưa lớn đổ xuống, trong căn phòng, hai thân thể dính chặt vào nhau. Bên ngoài trời mưa như trút nước tạo ra âm thanh đan xen tiếng rêи ɾỉ thật dâʍ ɖu͙©.

Hơi lạnh khiến toàn không gian lắng động nhưng là ở đây, chứ ở những nơi khác thì đã loạn lên. Tiết mục chương trình vẫn còn nhưng số người suy giảm đến cực kỳ cao.

Trăm mét quanh căn phòng của Văn Thanh Phong như một tòa núi khổng lồ ngăn cách thế gian, thiết bị tiên tiến cỡ nào cũng sẽ bị xóa sổ khi vào. Dần dần tổ tiết mục chỉ có thể để máy bay không người lái ong mật di chuyển ở phạm vi bên ngoài.

Trong ngày đầu tiên lên sóng, gần 50 chiếc ong mật máy bay đã hỏng hoàn toàn không thể sửa chữa. Thiệt hại lên đến hàng tỷ.

...

Thức dậy vào sáng hôm sau, sau một đêm hoan ái kịch liệt. Trên thân thể Nguyệt Dung dấu hôn cắn, vết đỏ như bàn tay... Đều lưu lại không ít, mà trên người hắn, cũng không kém. Một ít vết cào cáu còn khiến lưng hắn chảy cả máu.

Sau một đêm, tu vi cả hai đạt đến nàng bằng nhau là thông mạch hậu kỳ nhất trọng. Hắn không ngờ tu luyện bây giờ lại dễ dàng như thế, huyệt mạch trong cơ thể như tấm màn mỏng dễ dàng xuyên qua, nếu dựa theo tốc độ này, tối nay là có thể đột phá cảnh giới tiếp theo.

Hắn rời giường đi vệ sinh lại thân thể, thay một bộ quần shorrt và áo ôm body màu đen, khoác lên người thêm một cái áo khoác tay dài cũng là màu đen này.

Hắn pha xong hai cốc cà phê cũng thấy nàng thân thể sạch sẽ mặc một kiện quần jean ngắn không quá đùi cùng một cái áo sơ mi trắng của hắn, khoác bên ngoài là một cái áo khoác cùng kiểu với hắn nhưng màu trắng hồng.

Uống xong tách cà phê, hắn cùng nàng mới rời khỏi căn nhà. Cả hai muốn đi tìm nơi đánh dấu đầu tiên.

Khi cả hai ra ngoài mới nhìn kỹ chiều cao cả hai, cùng tỉ lệ cơ thể. Văn Thanh Phong cơ thể cơ bắp nhưng cao gần hai mét, thân thể vẫn rất chuẩn soái ca muốn chiều cao có chiều cao, muốn eo thon có eo thon, muốn cơ bắp có cơ bắp.

Văn Nguyệt Dung cũng chả thua kém, chiều cao cũng tiệm cận một mét chín, thân hình một cái đồng hồ cát là không ngoa nhưng phải nhìn thấy, nàng là đang giấu thân thể sau áo khoác.

Nhìn thấy bọn họ trên đường đi ra, phòng tiết mục cùng phòng trực tiếp liền sôi động lên. Một phần thèm muốn nhan trị, một phần xem họ là làm cái gì dạng. Mà tổ đạo diễn bên kia, lúc đầu chọn tra lại thông tin cả hai lúc này lại hoang mang khi tên của hai người liệt vào bí mật cấp bậc thế giới không được phép tra xét.

Rõ đây là hành động của hệ thống...

Hai người họ biết kẻ theo dõi mình vẫn còn đó nhưng chả có vấn đề gì cả, dựa theo tốc độ hồi phục linh khí, tầm mười ngày nữa, sự dị hóa động vật sẽ bắt đầu khuếch tán. Tròn 30 ngày, sự khuếch tán đạt đến toàn thế giới và làm biến đổi khí hậu, tam đại linh mạch đầu tiên trên hành tĩnh cũng sẽ bùng nổ.

Cho đến trăm ngày, sự gia tăng linh khi sẽ ngưng trệ. Ngay lúc này, tặng thêm vài mồi lửa là tốt nhất. Hơn nữa, mặc dù hắn muốn đào tạo tòa thế giới này nhưng ở hiện tại nâng cao thực lực bản thân trước rồi tính.

Lạc thành là nơi trung tâm của linh khí triều tịch sẽ là nơi dị biến đầu tiên. Dựa theo hệ thống bản đồ, Lạc thành tổng cộng có 27 địa điểm đánh dấu, trong đó có 18 địa điểm là đánh dấu 1 lần, 6 địa điểm đánh dấu liên tiếp 3 ngày, 3 địa điểm đánh dấu 7 ngày liên tiếp.

"Ký chủ ngài đã đánh dấu một lần ở nơi ở nên chỉ còn lịa 26 địa điểm. Mà gần nhất với ngài có 3 địa điểm trong bán kính 10km. Đầu tiên là trung tâm thương mại Aoen, thứ hai là cửa hàng bách hóa Hoa Tâm, thứ ba là quán cà phê phong cách Trung Cổ."

Nghe hệ thống nói hắn cũng mới thật sự nhớ ra, đời trước quả thật hắn là đầu tiên đến trung tâm thương mại này. Kiếp trước, hắn ở đây đánh dấu được một môn kiếm thuật, không biết đời này, dựa vào bug x2 thì có thể nổ ra gì.

Đại môn quen thuộc nhanh chóng chắn hắn dừng lại, cửa kính chống đạn, chống được cả động đất cấp 6,7 nên dựa vào thực lực của hắn vẫn chưa thể đấm vỡ. Hắn nhìn vào những sợi xích cuộn tròn khóa cánh cửa lại thở ra một hơi, bàn tay nắm lên trên nhanh lên phát lực liền leng keng vài tiếng liền bị bóp thành hai nửa rơi xuống đất.

Đời trước lúc hắn đến đây mới là thông mạch trung kì nhất trọng nên không hoàn toàn phát được càng đừng nói hiện tại đã cách ba cái tiểu cảnh giới. Hắn xô cửa đem đại môn mở ra nhanh chóng tiến vào.

Một màn tay không bóp đứt xích sắt vừa rồi đã được thu lại hoàn chỉnh ở phòng trực tiếp, tổ chương trình còn vì đó chia ra nhiều màn hình nhỏ đối chiếu. Xích sắt là thật, cái kia đồ mới cũng là thật mà hết thảy hắn bóp nát cũng là thật.

Bên trong khu bình luận, từng câu ngạo tòa như hồng lưu càn quét, đem luôn mấy tên muốn bắt bẻ tổ tiết mục hình ảnh cũng cuốn đi nhưng có tin ắt có không tin. Rất nhiều người trong đó thiếu không ít người tin khoa học, vô cùng không hiểu vì sao tay không lại phá được sắt. Mà lúc này một bình luận đột nhiên đánh mọi người suy nghĩ đều tới.

[Các người đừng nói nữa, cái gì thân phận để sau đi, quan trọng là họ tiến vào bên trong, bây giờ còn chưa ra. Tổ chương trình thật sự không theo à?]

Nhìn thấy bình luận này, ban đầu một đám người con chia hai phái dằn co liền hội thành một đàn chất vấn tổ chương trình. Mà bên này, tổ chương trình cũng không dám động.

Không phải không đi vào mà là căn bản không thể vào, bọn họ tưởng khoảng cách chỉ có hai mươi mét nhưng dựa vào khi nãy, ít thì vực trường cũng là 100 mét. Để hỏa khí trong phòng trực tiếp không giảm, đạo diễn khó khăn ra lệnh cho người điều khiển máy bay ong mật tiến vào, tận lực cách ngoài 100 mét.

... Trở lại Văn Thanh Phong bên này...

Sau khi đi vào trung tâm thương mại, hắn cùng Nguyệt Dung liền đi chọn một vài thứ đồ ăn được liền đến trên bàn ăn.

Nguyệt Dung ngồi trong lòng hắn, vui vẻ hưởng đãi ngộ chăm sóc của hắn. Hắn vừa để hệ thống đánh dấu vừa đút thức ăn cho nàng. Tin ting hai tiếng, phần thưởng đánh dấu cũng đến.

"Chúc mừng ký chủ nhận được [Nhẫn không gian trữ vật] x2"

Hắn còn nghĩ sẽ lại nhận được một kiếm pháp cấp thần như đời trước, nhưng nhớ lại trong song sinh quyết có cả binh đạo thì hắn cũng hiểu kiếm pháp tương ứng giữa hắn và Dung nhi đều có trong đó.

Hắn sờ nhẹ tay phải của Nguyệt Dung rồi đeo nhẫn vào ngón áp út cho nàng, bản thân cũng đeo lên. Nhìn qua đôi nhẫn này còn không nhận ra đây là nhẫn cặp thì kẻ đó mù rồi. Không gian bên trong sinh trưởng theo cảnh giới túc chủ, độ lớn gần như vô hạn dù gì đây cũng là cặp nhẫn mà đời trước, hắn và nàng luôn đeo. Tưởng là luân hồi cũng mất đi, không ngờ vẫn còn tồn tại, ánh mắt hắn trong một giây lộ ra vẻ cười nhưng liền quay lại trạng thái hầu hạ phu nhân nhà mình.