Chương 1: Cứu Mạng(1)

“A --! Cứu mạng...... Cứu mạng...... Cứu......”

“Tiểu tử, đừng trách ta, muốn trách chỉ có thể trách ngươi thấy được chuyện không nên nhìn!”

Hạ Nhiễm Nhiễm nỗ lực mở mắt ra, phát hiện chính mình đang nằm tại một mảnh đồng ruộng.

Cô nhớ kỹ, mình đang trên vách đá cố ngắt lấy linh chi dại, lúc đó tựa như là không cẩn thận, một cước đạp vào hư không......

Vách núi cao như thế mà cô không có ngã chết?

Đang còn nghi hoặc, Hạ Nhiễm Nhiễm nghe được cách đó không xa truyền đến thanh âm quái dị.

Cô liền vội vàng tiến lên hai bước, đẩy ra một mảnh cao lương, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy một nam nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cao lớn, đang gắt gao đánh một bé trai 5,6 tuổi.

Bé trai khuôn mặt bầm tím, đầu lưỡi duỗi ra, mắt thấy nhanh muốn dừng muốn không được.

Cô đây là gặp phải hiện trường gϊếŧ người?

Hạ Nhiễm Nhiễm lập tức lông tơ dựng thẳng, dưới chân lảo đảo một cái, đã dẫm vào vật tròn vo dưới đất.

Đó là một cây gậy gỗ to bằng cánh tay.



Động tĩnh bên này rõ ràng cũng kinh động đến nam nhân. Trong không gian mờ tối, một đôi mắt xanh mơn mởn lập loè hung hang nhìn sang.

Hạ Nhiễm Nhiễm động tác lại so tư duy càng nhanh.

Cầm lấy trên đất cây gậy gỗ, hướng về đầu của nam nhân hung hăng nện xuống.

Nhanh, chuẩn, hung ác!

Một kích hạ gục!

Nam nhân bỗng nhiên trừng lớn mắt, khó có thể tin nhìn qua cô, tựa hồ muốn nói điều gì, cơ thể lại lung lay, cuối cùng không cam lòng thẳng tắp ngã xuống đất.

Hạ Nhiễm Nhiễm lên phía trước một bước, đưa tay đặt xem mạch đập trên tay của nam nhân.

Xác định hắn chỉ tạm thời ngất, mới thở phào nhẹ nhõm.

Nam nhân nhìn qua đã biết không phải là người tốt, nhưng cô cũng không muốn trở thành hung thủ gϊếŧ người.

Hạ Nhiễm Nhiễm lúc này cũng không lo được cho hắn, liền vội vàng xoay người xem xét tình huống bé trai bên cạnh.

Ôm bé trai lên người Hạ Nhiễm Nhiễm mới phát hiện, thằng bé này gầy đến dọa người. Quần áo trên người rách rưới, trên mặt trên tóc tràn đầy tràn dầyvụn cỏ. Nhìn sơ qua không khác gì một tiểu ăn mày.

Bé trai mặt mũi tím xanh, tim đập yếu ớt, xém một chút nữa là toi đời.