Phiên ngoại 1

Vũ Ngọc Tuyên năm mười tuổi, y bây giờ chỉ mới là một hài tử xinh đẹp, đáng yêu còn đang nghịch tuyết trong sân ở Đào Trúc viện. Y mãi chơi đến tối thì người đã cảm thấy lạnh mới ngừng chơi chạy đến Xuân Trúc viện của mẫu thân y mà ủ cơ thể mình vào người nàng cho ấm.

Sáng sớm ngày hôm sau, Vũ Ngọc Tuyên bị nhiễm phòng hàn nên không thể ra ngoài chơi được nữa, đến lúc uống thuốc thì thấy Vũ Ngọc Thanh bưng bát thuốc nóng vừa đi vừa nói:” Ca ca, người mau uống thuốc đi, uống thuốc rồi mới nhanh khỏi bệnh, khỏi bệnh mới có thể cùng ta ra ngoài chơi được”. Nghe Vũ Ngọc Thanh nói như vậy y liền cầm chén thuốc uống trên tay một hơi liền sạch sau đó đắp chăn và chìm vào giấc ngủ.

Nằm ngủ một chút mà đã đến tối, Vũ Ngọc Tuyên bị đánh thức bởi cảm thấy cơ thể của mình trở nên dị thường, đặc biệt là má bên trái của khuôn mặt trở nên nóng rát làm gương mặt xinh đẹp của y cứ thế mà bị hủy đi.

Vũ Minh Sơn thấy khuôn mặt nhi tử mình trở nên như vậy liền gọi tất cả mọi người đến Viễn Trúc viện để tra xét rõ ràng.Vũ Minh Sơn nhìn nhũ mẫu bên cạnh Vũ Ngọc Tuyên đang quỳ cúi gầm mặt xuống dưới đất, lớn tiếng hỏi:” Ngươi trông coi đại thiếu gia thế nào mà để y bị thế này”.

Nhũ mẫu bên cạnh Vũ Ngọc Tuyên run sợ nhưng vẫn bình tĩnh, nói:” Xin lão gia tha mạng, nô tỳ thật sự không biết xảy ra chuyện gì cho đến khi nghe tiếng hét trong phòng của thiếu gia ạ”. Nhũ mẫu chợt nhớ ra điều gì đó mà lại lên tiếng:”Nô tỳ còn nhớ rằng trưa nay lúc nô tỳ mang thuốc vào cho thiếu gia thì nhị tiểu thư nói muốn đem thuốc vào cho thiếu gia uống”.

Vũ Ngọc Thanh đứng gần đó nghe nhũ mẫu nói như vậy bất giác run người, Qúy Phi Như khuôn mặt đầy lo lắng nhìn Vũ Ngọc Thanh nói:” Thanh nhi ngoan, lại đây nói cho mẫu thân biết chuyện này không phải do ngươi làm có đúng không?”.

Lúc bấy giờ Vũ Ngọc Thanh cũng chỉ là hài tử mười tuổi thấy sự việc diễn ra trước mắ bị dọa mà lo sợ, giọng nói run rẫy cất tiếng nói hết tất cả sự thật:” Ta chỉ vì đố kỵ với vẻ đẹp của đại ca nhưng chưa hề có ý định sẽ hại ca ca”. Ngừng lại một chút Vũ Ngọc Thanh chỉ tay vào Hà di nương,lại lên tiếng:” Tất cả là do di nương bảo ta đem gói thuốc này bỏ vào thuốc của đại ca” nàng vừa nói vừa lấy từ trong tay áo mình ra một gói thuốc nhỏ đưa cho phụ thân nàng.

Vũ Minh Sơn cho tất cả mọi người không can hệ đến việc này lui xuống hết mới hét lớn:” Người đâu, mau gọi đại phu đến đây cho ta”. Một lúc sau, đại phu tới liền đến xem gói thuốc nhỏ ấy, mặt biến sắc nói:” Đây…là…Tàng Tử Nhan, loại độc có tác dụng hủy đi dung nhan cực mạnh đến lúc này vẫn chưa có một ai có thể chế ra thuốc giải”.

Vũ Minh Sơn nghe đại phu nói như vậy liền đen mặt nhìn Hà Xuân Uyển, nói:”Tại sao ngươi có thể làm ra loại chuyện này cơ chứ, ngươi khiến ta thật là thất vọng”.Hà Xuân Uyển nghe Vũ Minh Sơn nói như vậy thì run sợ quỳ xuống nền đất mà nói:” Thần thϊếp không hiểu người là đang nói đến chuyện gì? Nếu chuyện đó có liên quan đến thần thϊếp, thần thϊếp sẽ chịu bất cứ hình phạt nào để mà đền tội”.

Vũ Minh Sơn nghe nàng ta nói như vậy liền kêu người gọi Vũ Ngọc Tuyên đến , khi Vũ Ngọc Tuyên mới bước vào cửa thì thấy Hà di nương quỳ thì vội chạy tới đỡ nàng ta dậy. Qúy Phi Như thấy hành động của nhi tử mình thì vội nói:” Ngươi đừng có mà đỡ Hà di nương dậy, xem lại khuôn mặt của ngươi bây giờ đi, tất cả đều do nàng làm cả đấy”.

Nghe mẫu thân nói như vậy thì Vũ Ngọc Tuyên lùi ra phía sau, nước mắt rưng rưng chảy xuống nói:” Di nương, những lời mẫu thân vừa nói lúc nảy có phải sự thật không? Không phải người làm đúng không?”.

Hà Xuân Uyển thấy hài tử ngây thơ trước mắt mình mà động lòng bất giác cảm thấy hối hận nói hết sự thật:” Tuyên nhi, xin lỗi ngươi. Tất cả là lỗi của ta đã hại ngươi ra cái hình dạng như thế này. Qúy Phi Như thấy nàng ta đã nói ra sự thật thì lên tiếng:” Thật uổng công Tuyên nhi xem ngươi như mẫu thân ruột của mình”.

Sau đó, Hà Xuân Uyển bị phạt tám mươi trượng, tuy còn sống nhưng chân đã không thể cử động được nữa. Lúc ấy, Vũ Minh Nhân mới tám tuổi đã chứng kiến cảnh mẫu thân mình bị đánh đau đớn mà ôm nỗi hận muốn trả thù tất cả những người đã hại mẫu thân mình ra nông nỗi như thế này.