Bước đi trên đồng cỏ xanh thẳm ở Thủy Dược cốc Vũ Ngọc Tuyên với đôi mắt tràn ngập hào hứng vì nơi đây có rất nhiều thảo dược quý hiếm mà bên ngoài không có. Vũ Ngọc Tuyên ngại ngùng lên tiếng:” Cốc chủ sư huynh ta có thể hái dược ở đây không?”.
Thập Thất nghe Vũ Ngọc Tuyên gọi mình thì lên tiếng:” Đương nhiên là được rồi đệ cũng là đồ đệ của Thủy Dược cốc nên cứ tùy tiện mà hái”. Vũ Ngọc Tuyên vui mừng nói:” Đệ cảm ơn cốc chủ sư huynh”.
Thập Thất không muốn Vũ Ngọc Tuyện gọi mình như vậy lại lên tiếng:” Gọi ta là Thập Thất sư huynh là được rồi?”. Vũ Ngọc Tuyên thấy gọi như vậy không phù hợp nên nói:” Nhưng gọi như vậy không phù hợp…”.
Đang nói thì Vũ Ngọc Tuyên bị một giọng nam tử cắt ngang:” Cốc chủ sư huynh muốn đệ gọi như vậy thì đệ cứ việc gọi”. Vũ Ngọc Tuyên nhìn vị nam tử vừa mới lên tiếng thắc mắc không biết nên xưng hô thế nào thì người kia lại lên tiếng:” Đệ vẫn chưa biết tên chúng ta hay sao?”.
Vũ Ngọc Tuyên lắc đầu lên tiếng:” Đệ xin lỗi, đệ chỉ nghe sư phụ kể về các sư huynh vẫn là chưa nhìn thấy bao giờ nên là… nên là… vẫn chưa biết xưng hô thế nào cho phải phép”. Vị nam tử với y phục đỏ có vài nét tinh nghịch lên tiếng:” Đệ cứ gọi ta là Hàn Thất sư huynh”, Hàn Thất vừa nói vừa chỉ tay sang vị nam tử đứng bên cạnh mình mà nói:” Đệ gọi hắn là Cố Thất sư huynh”.
Vũ Ngọc Tuyên nghe ngũ sư huynh Hàn Thất giới thiệu tên các vị sư huynh đều rất phải phép chỉ riêng nhị sư huynh Cố Thất là không như vây, Vũ Ngọc Tuyên thắc mắc lên tiếng:” Hàn Thất sư huynh, huynh xưng hô với nhị sư huynh…”. Cố Thất trầm giọng lên tiếng:” Cũng như đệ với tứ hoàng tử”.
Vũ Ngọc Tuyên nghe nhị sư huynh nói như vậy mặt hồng hồng nhìn Thiên Nhất Phong, hắn thấy y nhìn mình thì cười mỉm với y một cái, đang muốn chìm sâu vào nụ cười của Thiên Nhất Phong thì Vũ Ngọc Tuyên nghe tiếng của một vị nam tử cắt ngang:” Nam nhân với nam nhân mà lại có hành động thân mật như vậy đứng đây chỉ làm bẩn mắt của ta”.
Vị nam tử đó nói xong liền phất tay rời đi, Hàn Thất vẻ mặt tức giận lên tiếng:” Tam sư huynh lúc nào cũng nói như vậy đệ đừng để ý”. Vũ Ngọc Tuyên cười nhẹ lên tiếng:” Ta không sao”.
Trong một mật thất ở Thủy Dược cốc, Thiên Nhất Phong lên tiếng:” Ngươi sao không đi bảo vệ tứ tiểu thư của phủ thừa tướng mà lại ở đây?”. Thập Thất ra vẻ oan ức lên tiếng:” Phong huynh tha lỗi cho ta đi, ta cũng không muốn làm trái lệnh của huynh nhưng ta nghe huynh có đi ngang qua Thủy Dược cốc nên đã nhờ lục hoàng tử…”.
Thiên Nhất Phong nghe hiểu được ý của Thập Thất lại lên tiếng:” Không có lần sau”. Thập Thất vui mừng lên tiếng:” Ta biết rồi”. Thập Thất dừng một chút rồi hướng ánh mắt nhìn Vũ Ngọc Tuyên lên tiếng:” Đêm qua ta có nhìn thấy Cửu Thất sư đệ ở phủ thừa tướng, đệ làm gì ở đó?”. Vũ Ngọc Tuyên cũng quên mất chuyện Thiên Nhất Phong giao cho Thập Thất bảo vệ tứ muội mình y vội vàng lên tiếng:” Đệ chỉ là muốn ăn miếng trả miếng”.
Thập Thất trêu đùa lên tiếng:” Gan của đệ quả nhiên không nhỏ lại dám hạ độc ngũ hoàng tử”. Vũ Ngọc Tuyên tức giận lên tiếng:” Ngũ hoàng tử dám hạ độc phu quân của ta, ta chưa hạ loại độc đó vẫn là nhẹ nhàng cho ngũ hoàng tử quá rồi”. Thiên Nhất Phong nghe thấy không nói gì chỉ cong môi cười, còn Thập Thất nghe Vũ Ngọc Tuyên gọi hai tiếng’ phu quân’ thật thuận miệng muốn trêu y mà cười phá lên ha…ha…ha.
Thiên Nhất Phong thấy Thập Thất trêu đùa tiểu vật nhỏ của hắn thì lên tiếng:” Ngươi dám cười người của ta thật sự là không muốn sống nữa đúng không?”. Thập Thất thấy mình không đủ sức chống lại đôi phu phu này thì ngừng cười vừa lấy ngọc bội trong tay áo vừa lên tiếng:” Cái này là của đệ?”.
Thấy ngọc bội của Vũ Ngọc Tuyên nằm trong tay Thập Thất, Thiên Nhất Phong ngạc nhiên lên tiếng:” Ngươi sao lại có cái này?”. Thập Thất lại lên tiếng:” Cái này là do ta lẻn vào thư phòng của phủ thừa tướng nhặt được sau khi thấy Cửu Thất đệ rời đi”.
Vũ Ngọc Tuyên bây giờ mới phát hiện ra ngọc bội của mình biến mất thì ‘A’ một tiếng rồi nói:” Đệ cảm ơn sư huynh”. Thiên Nhất Phong lấy ngọc bội trên tay của Thập Thất đeo cho Vũ Ngọc Tuyên rồi nói:” Ngươi lần sau cẩn thận một chút”.
Vũ Ngọc Tuyên không bị hắn trách mắng, vui mừng lên tiếng:” Ân, ta hứa lần sau sẽ cẩn thận không làm người lo lắng nữa”, Vũ Ngọc Tuyên đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó lo lắng lên tiếng:” Ta hôm qua đã nghe phụ thân cùng ngũ hoàng tử âm mưu gì đó”.
Thiên Nhất Phong nghe y nói như vậy trầm ngâm một chút rồi lên tiếng:” Dù là âm mưu gì ta cũng sẽ đối phó được ngươi yên tâm đi Tuyên nhi”. Thập Thất thấy lo lắng lên tiếng:” Có cần ta gọi Cố Thất và Hàn Thất đi theo bảo vệ các ngươi”. Thiên Nhất Phong không nói gì, Vũ Ngọc Tuyên thấy vậy mới lên tiếng:” Cảm ơn ý tốt của sư huynh nhưng bọn ta có thể lo liệu được không cần phải làm phiền đến nhị sư huynh cùng ngũ sư huynh đâu”.