Chương 41:

Chương 41:

Triển Hâm nhíu mày, có chút kinh ngạc vì Đổng Ninh chụi ở lại phòng trong một tháng. Phải biết rằng từ khi Đổng Ninh và Hoắc Tư kết hôn Đổng Ninh đã không ở phòng trong công ty nữa, từ đó về sau cậu cũng chưa trở về phòng lần nào.

Người đại diện chỉ nghĩ Đổng Ninh đang lo cho buổi diễn của chính mình, ấn tượng trong lòng hắn về cậu tốt lên một chút. Anh gật đầu nói:

- “Vậy là tốt rồi, hôm nay tập đến đây thôi, cậu cùng Diệc Mộc về nghỉ ngơi cho tốt, khi ở phòng không cần luyện nữa, chỉ cần nhớ lời thoại va2phong độ diễn như bây giờ là được. Hai người gật gật đầu, Triển Hâm lúc này mới cầm giấy tờ đi ra ngoài.

Sau khi trở về, Đổng Ninh bắt đầu dọn dẹp phòng ngủ của mình. Mỗi ngày phòng đều có người đến quét dọn theo giờ nên không bị bám bụi. Đổng Ninh lấy quần áo từ trong vali ra treo lên tủ quần áo, sau đó nằm trên giường ôm chăn, thở ra một hơi nhẹ nhõm. Đây là bước đầu tiên, rời khỏi Hoắc Tư chậm rãi để hắn không cảm giác được sự tồn tại của mình, sau đó tránh xa hắn!

Nhưng với tính tình của Hoắc Tư chỉ sợ cậu sẽ không dễ dàng thoát khỏi như vậy. Nếu cậu nói thẳng lời ly hôn chắc chắn sẽ rước lấy hoài nghi, dù sao ở thời điểm này của kiếp trước, đối phương biết cậu thật tâm thương hắn. Hơn nữa nếu cậu thẳng thắn ly hôn , Hoắc Tư lại tưởng cậu đùa giỡn hắn thì thật không dễ sống. Vì vậy chỉ có thể chậm rãi để thời gian và khoảng cách khiến đối phương quên đi sự tồn tại của mình.Hơn nữa, nếu như có thể giúp Hoắc Tư theo đuổi người thật sự trong lòng hắn thì chuyện thoát khỏi bàn tay của hắn sẽ dễ dàng hơn.

Nhưng Đổng Ninh lain không hiểu nghĩ như thế nào mà tới thời điểm hiện giờ Từ Khiết còn chưa xuất hiện. Đối với cậu thì đây có lẻ mà vừa vui vừa buồn. Đổng Ninh nghĩ mà đau đầu, sao mình lại có thể yêu được một người nham hiểm như vậy? Mà cái người ham hiểm này còn không thể dụng vào. Chắc lúc đó cậu chưa biết nhận thức. Hình như tất cả đều vỡ, nghĩ lại vẫn thấy ngu người.

Có lẻ cậu đã quên chuyện gì, Hoắc Tư ?…

Như nhớ ra điều gì đó, Đổng Ninh lấy điện thoại ra xem nhật kí cuộc gọi, lại nhìn thời gian hiện tại. Không nhìn thì thôi, nhìn mới biết từ lúc Hoắc Tư gọi cho cậu đến giờ đã là qua một tiếng.

Cậu lập tức mở điện thoại gọi cho hắn. Điện thoại vang lên vài tiếng đã có người nhấc máy, Đổng Ninh chột dạ nên mở lời trước:

-“xin lỗi, khi nãy em luyện tập quên mất thời gian.”