Chương 31: Giải Thích

Chương 31:Giải Thích.

Quả nhiên biểu hiện của mình có chút khác thường rồi? Đổng Ninh nhịn xuống xúc động muốn dùng tay lau đi vết tích sau khi hôn môi với Hoắc Tư, thấp giọng nói: ‘

-"Không sao, chuyện đã là qua rồi.”

-Ngu ngốc.”

Hoắc Tư thở dài một tiếng, sờ sờ lên đầu cậu:

-“ Vẫn là câu nói không sao này, anh càng hy vọng em sẽ hung hăng mà giận anh một trận thì hơn, hoặc là đem tất cả ủy khuất trong lòng nói ra hết đi. Em dạo gần đây luôn nhẫn nhịn, đến anh cũng thấy khó chịu thay em.”

Nếu như tôi nói ra anh sẽ ly hôn với tôi sao? Nếu được chắc chắn hiện giờ anh sẽ không nhìn thấy tôi đâu. Dưới đáy lòng Đổng Ninh tràn đầy cười lạnh, nhưng trên mặt vẫn nhàn nhạt lắc đầu:

Hoắc Tư đang chuẩn bị nói gì đấy, nhưng phía sau đã vang lên tiếng còi ô tô thúc giục đi nhanh, thì ra đèn xanh đã sáng từ khi nào rồi, thấy thế hắn đành phải khởi động, tiến xe lên phía, không khí trong xe cũng trầm lắng theo.

Hoắc Tư đối với chuyện buổi trưa đã suy nghĩ rất nhiều, trong lòng đắn đo một hồi mới mở miệng được:

- “Hoắc Tư , có chuyện này em vẫn muốn nói với anh, vừa vặn anh không cần lo lắng chuyện của công ty, chúng ta cùng nói một chút.”

Hoắc Tư liếc mắt như đang cổ vũ Đổng Ninh nói chuyện:

- “Muốn nói chuyện gì thì cứ thoải mái nói ra, không cần phải e dè anh như vậy.”

Cậu cúi thấp đầu, ngón tay vô thức đan vào nhau, tựa hồ như đối với chuyện sắp kể có chút thấp thỏm cũng có chút lo lắng.

Hoắc Tư cũng không thúc giục cậu, tính cách của Đổng Ninh hắn biết rất rõ, mọi chuyện cậu đều thích giấu ở trong lòng không muốn cho hắn biết, bản thân lúc nào cũng tự lập . Mặc dù gần đây Đổng Ninh đã vô cùng ỷ vào hắn nhưng một khi xảy ra chuyện không vui hoặc bản thân mình không tốt khiến cậu chịu ủy khuất, thì cậu tình nguyện chôn sâu dưới đáy lòng, có như thế nào cũng không nói ra.

-"Kỳ thực, kỳ thực, em cũng Đổng Hiên đã liên lạc lại với nhau được một thời gian rồi, nhưng mà thấy anh bề bộn nhiều việc cho nên vẫn chưa nói được với anh.”

Vừa dứt lời Đổng Ninh đã dùng ánh mắt cẩn thận chăm chú nhìn Hoắc Tư khi thấy hắn không có vẻ gì là khó chịu lúc này mới có theo đà nói tiếp:

- Từ sau lần cãi nhau kia đây là lần đầu tiên bọn em gặp lại nhau, ….thực ra không phải là vô tình gặp nhau. Mà trước đó đã có hẹn hôm nay đi ăn cơm. Em là không biết hôm nay anh đến về nhà đón em, vừa lúc điện thoại di động lại hết pin nên …”