Chương 9: Đủ để cô ta ở tù mọt gông.

“Mạt Nhiên?”

Thấy Hạ Mạt Nhiên chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa, trong mắt Hàn Thừa Trạch hiện lên một tia lo lắng, nhưng chỉ lướt qua giây lát liền biến mất.

“Mạt Nhiên, em đừng sợ, anh sẽ luôn ở bên cạnh em dù có chuyện gì xảy ra.”

Hàn Thừa Trạch nói nghe thật cảm động. Thấy Hạ Mạt Nhiên vừa bước ra liền tiến tới muốn ôm cô an ủi.

Nhưng Hạ Mạt Nhiên lại ghê tởm né tránh.

Hàn Thừa Trạch chỉ nghĩ cô còn đang hoảng sợ, chưa bình tĩnh lại.

“Mạt Nhiên, em giữ chứng cứ cho tốt, chúng ta sẽ kiện hắn. Đây là lỗi của hắn, không liên quan gì đến em.”

Hắn còn dám châm ngòi. Rõ ràng là hắn ta chuốc say cô, đưa cô lên giường của Cố Minh Tu.

“Mạt Nhiên, tài liệu mà anh nhờ em lấy, em đã lấy được chưa?”

Hạ Mạt Nhiên gật đầu, không muốn cùng hắn nói nhiều lời vô nghĩa. Lấy lấy một cái USB ra đặt trước mặt Hàn Thừa Trạch.

Bên trong là kế hoạch dự án mà cô đã sửa đổi, còn cấy thêm vào một ít virus để đánh cắp dữ liệu trong máy tính của Hàn Thừa Trạch.

Đây là hạng mục khoa học nghiên cứu về nguồn năng lượng mới, cũng là thứ mà sau này Hàn Thừa Trạch sao chép hơn nữa công bố trước ra bên ngoài.

Cô đã chỉnh sửa tất cả số liệu bên trong, chỉ chờ Hàn Thừa Trạch tự làm trò hề trong cuộc họp.

Đối với những loại hạng mục liên quan đến khoa học này, chỉ cần một sai lệch nhỏ là có thể khiến cả hạng mục bị hủy bỏ, động một chút là có thể mất mấy trăm triệu, đây là danh tiếng của công ty.

Kiếp trước Cố Minh Tu cũng vì hạng mục này mà bị rớt khỏi đài cao.

Hàn Thừa Trạch nhìn thấy USB, ánh mắt sáng lên.

“Mạt Nhiên…. Thân là một người bạn trai, anh có lỗi với em. Anh thừa nhận hiện tại địa vị xã hội của anh không bằng Cố Minh Tu, nhưng em phải tin anh, một ngày nào đó trong tương lai, anh nhất định sẽ tống anh ta vào ngục giam.”

Hạ Mạt Nhiên ánh mắt lạnh lẽo liếc Hàn Thừa Trạch đọc tuồng.

Bàn tay nắm chặt, Hạ Mạt Nhiên nghiến răng cười cười: “Được, tôi tin anh.”

Hàn Thừa Trạch sửng sốt một chút, không hiểu tại sao luôn cảm thấy Hạ Mạt Nhiên có chút không giống ngày thường, nhưng cụ thể là khác ở chỗ nào thì không rõ.

Tập đoàn Cố thị.

Trợ lý đi vào văn phòng, vẻ mặt không được tốt.

“Cố tổng, ngày tự mình xem đi.”

Cố Minh Tu cho người giám sát Hạ Mạt Nhiên đương nhiên là do không tin tưởng cô.

Bởi vì tối qua Hạ Mạt Nhiên quá mức khác thường.

Lúc Hàn Thừa Trạch chuốc say cô, đưa cô lên giường của anh, Hạ Mạt Nhiên còn khóc lóc xin anh nhường hạng mục kia cho hắn ta.

Nhưng ngày hôm qua…. Lại xin anh đừng nhường.

Trong trí nhớ của anh, Hạ Mạt Nhiên là một kẻ ngốc, đơn thuần dễ lừa gạt. Thậm chí vì Hàn Thừa Trạch mà không có điểm giới hạn.

Nhưng tối qua, anh không thể nhìn thấu cô, cũng không biết cô là muốn làm cái gì.

“Cố tổng, Hạ Mạt Nhiên rõ ràng là cấu kết với Hàn Thừa Trạch làm chuyện xấu. Hai người bọn họ ở bên ngoài thông đồng với nhau, ngài đừng để bị lừa gạt.”

Trợ lý rất tức giận. Đưa tất cả ảnh chụp được ở quán cà phê cho Cố Minh Tu.

Lưu Minh không thích Hạ Mạt Nhiên nên những bức ảnh này đều là lựa góc độ chụp.

Anh ta muốn cho Cố tổng nhìn thấy rõ bộ mặt thật của Hạ Mạt Nhiên, sẽ không bị cô ta lợi dụng nữa.

Cố Minh Tu không nói gì, chỉ là sắc mặt rất không tốt, lạnh lẽo dọa người.

“Cố tổng, Hạ Mạt Nhiên đưa cho Hàn Thừa Trạch một cái USB, ngày tốt nhất nên đề phòng cô ta một chút. Lỡ như Hàn Thừa Trạch là cố tình để Hạ Mạt Nhiên tiếp cận ngài nhằm lấy trộm các văn kiện mật của công ty sẽ không tốt.”

Cố Minh Tu vẫn như cũ im lặng, giữa hai đầu chân mày trừ bỏ sự lạnh nhạt, còn có tràn đầy thất vọng.

Là sự thất vọng của anh đối với Hạ Mạt Nhiên.

“Chuyện này cứ giữ ở trong lòng.”

Cố Minh Tu hồi lâu mới sai bảo trợ lý.

“Lấy máy tính của tôi đem đi, để bộ phận phụ trách sửa chữa lại dự án nguồn năng lượng mới.”

Cố Minh Tu tin Hạ Mạt Nhiên là thật sự ngu ngốc, nhưng anh không tin Hàn Thừa Trạch.

Hàn Thừa Trạch, một đứa con rơi của Hàn gia. Vốn dĩ trước đây hắn ta cũng không được Hàn gia thừa nhận, nhưng ba năm trước người thừa kế danh chính ngôn thuận của Hàn gia ngoài ý muốn qua đời. Là đứa con nối dõi duy nhất nên hắn mới được Hàn gia mang về.

Cố Minh Tu từng gặp hắn ta trong một bữa tiệc. Ánh mắt của hắn không che dấu nổi du͙© vọиɠ và tham lam.

Sau này, Hàn Thừa Trạch vào công ty của Hàn gia, làm việc cũng không tệ lắm nhưng có rất nhiều lần muốn hợp tác với Cố thị.

Người này rất thông minh, biết gãi đúng chỗ ngứa. Biết được Hạ Mạt Nhiên là trung gian duy nhất giúp hắn có thể liên lạc với Cố Minh Tu.

Bởi vì nếu không có Hạ Mạt Nhiên, Cố Minh Tu ngay cả một ánh mắt cũng lười liếc nhìn hắn.

“Cố tổng, máy tính của ngày đều đã được mã hóa. Nếu có người đánh cắp tài liệu mật, máy tính sẽ tự kích hoạt chế độ bảo vệ. Hạ Mạt Nhiên là phạm tội, chúng ta….”

Trợ lý muốn nói với Cố Minh Tu là bọn họ có thể báo cảnh sát, camera trong máy tính của Cố Minh Tu đã ghi lại tất cả.

Chỉ cần Hạ Mạt Nhiên thật sự ăn trộm cơ mật thương nghiệp, là có thể báo cảnh sát bắt giữ. Đây là hạng mục trị giá mấy trăm triệu, đủ để cô ta ở tù mọt gông.