Chương 28: Dự định

Chương 28: Dự định

Dáng dấp Lâm Thanh cũng không tệ, đặc biệt là khí chất ôn nhuận như ngọc quanh thân anh ta khiến người khác chỉ cần liếc mắt một cái là đã có ấn tượng tốt.

Nhưng trong đôi mắt hồ ly thỉnh thoảng lại lóe lên tinh quang, người thông minh nhìn phát biết người này không đơn giản như những gì anh ta biểu hiện ra mặt ngoài.

Tần Nhất biết người này, anh ta là lão nhị trong tiểu đội Vân Hoán, là tham mưu trưởng của căn cứ. Vẻ ngoài thì hào hoa phong nhã, nhưng thực chất bên trong là người liều lĩnh bụng dạ đen tối, bẫy chết người không đền mạng.

Lúc này vẻ mặt Lâm Thanh cười đến ôn hòa: "Chào cậu, tôi là Lâm Thanh, cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi."

Tần Nhất lạnh lùng nói: "Tần Nhất."

Choáng nha, khẩu khí này khá giống với lão đại nhà anh ta. Lão đại là đại băng sơn, thiếu niên này chính là tiểu băng sơn.

Lâm Thanh tiếp tục nói: "Chúng tôi có hai người bị lây nhiễm vi-rút Zombie, tôi nghĩ người anh em Tần Nhất đây chắc sẽ không ngại chuyện này đâu, đúng không? Tần Nhất cậu quả là một người tốt."

Khóe miệng Tần Nhất giật một cái, cô sớm đã nhìn ra trong năm người họ có hai người bị nhiễm vi-rút Zombie, quả thực cô cũng không để tâm, nhưng da mặt người này cũng quá dày rồi..

Không hổ là hồ ly nổi tiếng nhất tận thế.

Tần Nhất nhìn thấy giữa hai hàng lông mày của Lâm Thanh có chút lo lắng, cô dừng xe, mở miệng nói: "Không cần lo lắng, tuy hai người bọn họ bị Zombie cắn, nhưng mọi chuyện có lợi cũng có hại. Chỉ cần hai người họ có thể vượt qua được thì sẽ đạt được dị năng."

Lâm Thanh hơi kinh ngạc: "Ý cậu là sẽ có dị năng? Chính là mấy thứ mà dị năng giả sẽ có giống trong phim ấy hả, làm sao mà cậu biết được?"

Vân Hoán vẫn luôn nhắm mắt chợt mở ra, đôi mắt đào hoa hẹp dài không chứa phong tình, chỉ có một mảnh lạnh lẽo.

Đó là một đôi mắt như thế nào hả, giống như nhìn thấu hết thảy mọi thứ vậy.

Nhưng Tần Nhất không sợ, bình tĩnh như thường chống lại ánh mắt của Vân Hoán, trong suốt nhưng không thấy đáy.

Vân Hoán thoáng sửng sốt, ngay sau đó lại khôi phục nguyên trạng, không có ai phát hiện.

Tần Nhất thấy Lâm Thanh vẫn còn nghi ngờ, cô trực tiếp ngưng ra một quả cầu băng màu băng lam rồi ném nó ra ngoài cửa sổ, trong nháy mắt thứ bên ngoài liền bị đóng băng.

Tần Nhất biểu hiện ra dị năng của bản thân cũng đã trải qua suy nghĩ thận trọng, cô muốn gia nhập tiểu đội Vân Hoán đương nhiên phải để cho bọn họ biết được thực lực và giá trị của mình.

Đời trước, tình nghĩa giữa những thành viên trong tiểu đội Vân Hoán làm cho Tần Nhất chấn động. Đời này, rất khó để cô hoàn toàn tin tưởng một người.

Nhưng cô lại không thể một mực đơn độc một người ở tận thế, đối với cô mà nói, tiểu đội Vân Hoán là lựa chọn tốt nhất.

Có lẽ, bọn họ có thể khiến cô lại có lòng tin một lần nữa.

Trong mắt Lâm Thanh cũng không có bao nhiêu sợ hãi, thay vào đó là sự cuồng nhiệt. Đây thật sự là dị năng, vẫn là hệ băng.

Đây đúng là thứ tốt, có dị năng sẽ không sợ bị Zombie áp đảo nữa.

Đáy mắt Vân Hoán không gợn sóng nhưng trong lòng lại có chút rung động.

Đột nhiên, một hồi tiếng ọc ọc vang lên trong không gian xe.

Tần Nhất sửng sốt, ánh mắt sao đó không tự chủ được nhìn về phía Vân Hoán.

Lâm Thanh cũng sửng sốt, ánh mắt cũng chuyển tới trên người Vân Hoán.

Vân Hoán bình tĩnh quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Bạch đang ngủ say, nói với Lâm Thanh: "Chút nữa cậu tìm cho Đại Bạch chút thức ăn."

Sau đó lại bình tĩnh nhắm mắt lại, không có ai nhìn thấy lỗ tai của anh đang ửng đỏ.

Khóe miệng Lâm Thanh giật một cái, trong mắt hồ ly mê người là ý cười hiểu rõ. Anh ta nén cười, cố gắng để cho mình nhìn qua có vẻ nghiêm túc một chút: "Đã biết, lão đại."

Trong đôi mắt phượng xinh đẹp của Tần Nhất cũng dính ý cười, cô dựa theo bản đồ đã mua trước đó lái xe đến một thôn trang gần đây.

Thôn trang này đời trước Tần Nhất đã từng tới, bên trong đều là người già và trẻ nhỏ cho nên Zombie không nhiều lắm, nhưng Tần Nhất cũng không thiếu cảnh giác.

Cô nói với Lâm Thanh vẫn luôn giữ vững thanh tỉnh: "Anh ở đây trông chừng, tôi đi xuống xem một chút."

Lâm Thanh há miệng, muốn nói gì đó.

Tần Nhất nhanh hơn cắt ngang lời anh ta định nói: "Tôi biết anh muốn nói gì, nhưng bây giờ các anh cần nghỉ ngơi. Hơn nữa, anh đi theo tôi không chỉ không thể giúp đỡ, ngược lại sẽ liên lụy đến tôi."

Chương 29: Zombie cấp một