Trọng Sinh Mạt Thế Chi Ngã Đích Băng Sơn Tình Nhân

6.61/10 trên tổng số 59 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Trọng sinh, mạt thế, hiện đại, rùng rợn tang thi, băng sơn trung khuyển công x ngạo kiều nữ vương thụ. Editor: Ansa, Phương Hoa giáo chủ Beta – reader: Kumiko, Trí nhớ con cá vàng, Bách Thiê …
Xem Thêm

Chương 22: Không còn ai sống sót?
Lý Băng Băng chăm chú cắn môi, nhẹ giọng khóc thầm.

Ánh mắt Vương Võ Thắng nhìn ra khoảng không ngoài cửa sổ, Quách Hoằng thì từ từ nhắm hai mắt tựa đầu lên ghế, không biểu hiện bất cứ tâm tình gì.

Phó Nhất Hàng nắm chặt tay rồi lại buông lỏng, cứ như vậy nhiều lần mong muốn có thể làm cho bản thân mình bình tĩnh đôi chút:

“Cậu từ đâu tới đây? Kế tiếp cậu định như thế nào?”

Phương Cẩm lúc nào cũng chú ý tới tình hình Dạ Mặc Nhiễm, thấy hắn có chút không quá thoải mái nhíu mày, trầm tư nửa ngày mới mở miệng nói:

“Không thể dừng lại ở khách sạn hay nhà nghỉ, trong các người ai là người địa phương, tìm một chỗ để qua đêm nay đi, buổi tối càng thêm có lợi với hành động của tang thi, mà trời cũng sắp tối rồi.”

Phó Nhất Hàng là người thành phố B, hai năm trước bị điều đi công tác nên vẫn ở tại nhà được phân cho nhân viên công vụ, lại không có thân nhân nào ở đây.

Quách Hoằng bố mẹ ly dị từ nhỏ, từ bé đến lớn đều tự lực cánh sinh nên cũng không có vướng mắc gì.

Chỉ có Vương Võ Thắng… Phó Nhất Hàng quay đầu nói với Phương Cẩm: “Cậu có biết đường tới khu chung cư Vĩnh An không? Khi nào đi vào trong thành phố tôi sẽ chỉ cho cậu.”

Vương Võ Thắng vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Phó Nhất Hàng, hai mắt đỏ bừng run run đôi môi nửa ngày nói không ra một chữ.

Phó Nhất Hàng vỗ vỗ bờ vai hắn: “Mặc kệ tình huống lúc đó ra sao, cậu cũng không phải chỉ có một mình.”

Vương Võ Thắng gật đầu, nhưng những đốt ngón tay bị nắm đến trắng bệch kia đã bán đứng tâm tình hắn.

Sau khi đi vào nội thành, không ai nói gì nữa, bên trong xe chỉ có thể nghe được tiếng tim đập đều đều cùng tiếng hít thở.

Tiểu Võ ngồi trên sàn xe nên không thể nhìn rõ tình hình bên ngoài, nhưng từ sắc mặt càng ngày càng trắng bệch của mọi người cùng không khí an tĩnh đến quỷ dị kia, cũng không khó đoán ra cảnh tượng thảm khốc phía bên ngoài.

Những tang thi trong thành phố hành động có nhanh nhẹn hơn, Phương Cẩm đạp chân ga, dùng tài lái xe siêu hạng cắt đuôi phía sau, phá khai phía trước mới có thể đi được. Cần gạt nước liên tục phun nước ra rửa sạch những vệt máu tang thi bắn lên kính xe, còn những chỗ khác như kính cửa sổ thì chỉ có thể để máu tươi tùy ý nhuộm đỏ, ngay cả kính sau cũng đều bị in lên không ít dấu bàn tay đỏ máu.

Những cửa hàng xung quanh đường đi đã bị phá tan nát, cửa thủy tinh bị đạp bể, hàng hóa bên trong rơi tán loạn trên mặt đất.

Đèn đường, bồn hoa, vòng bảo hộ có không ít xe cộ bị đâm cháy rụi, người bên trong lúc chạy trốn vội vàng cũng chẳng thèm đóng cửa xe.

Sắc trời càng ngày càng mờ tối, trong không gian rộng lớn tiêu điều nổi lên trận gió, thổi những túi ni lông cùng giấy lộn bay khắp nơi.

Càng tiến vào ngã tư trung tâm thành phố, cảnh tượng càng thêm hỗn loạn, may mà xe của Phương Cẩm là loại xe Jeep, những xe có sàn quá thấp căn bản không thể đi nổi trên mặt đất tràn đầy rác rưởi thế này.

Có vài chiếc xe chắc cũng rơi vào hoàn cảnh này, tốt nhất là bỏ xe mang người chạy thoát, còn hơn ngồi chết dí trong xe đợi tang thi kéo đến làm thịt.

Tiếng thét king khủng chói tai cùng tiếng khóc thương tê tâm liệt phế, thậm chí còn thỉnh thoảng vang lên vài tiếng đấu súng, không khí trên đường vốn trầm lặng giờ phút này lại càng nhuốm màu kinh khủng như địa ngục.

Bọn người Vương Võ Thắng đều xuất thân là cảnh sát, nhà ở tại khu chung cư được nhà nước phân cho võ cảnh đại đội.

Cửa trước khu nhà mới được sơn lại tuần trước giờ đay nằm chỏng chơ trên mặt đất, cửa kính phòng bảo vệ bị đập nát vương đầy những vệt máu loang lổ.

Những vật dụng hàng ngày rơi lả tả trên thảm cỏ, lùm cây, các món đồ chơi, các loại linh kiện xe bằng thép đủ hình dạng nằm méo mó khắp nơi.

Cuối lối đi nhỏ trải sỏi có một cánh cửa nhỏ, từng tảng máu lớn đỏ sậm đã khô lại.

Phương Cẩm dừng xe ở dưới lầu, quay đầu hỏi: “Tầng mấy?”

Vương Võ Thắng yết hầu trượt lên xuống vài cái, thanh âm có chút run: “Hai… tầng hai.”

Phương Cẩm ngẩng đầu lên nhìn một chút, sắc mặt vẫn như trước không thay đổi: “Để hai người ở lại trông xe, còn lại đi lên xem tình huống trên lầu.”

Phó Nhất Hàng đắn đo một chút: “Cũng tốt, Mao Bân, Quách Hoằng cùng Băng Băng lưu lại, tùy thời chú ý động tĩnh chung quanh!”

Ba người bị nhắc tên gật đầu, Phương Cẩm nhìn Dạ Mặc Nhiễm, nhíu nhẹ hàng lông mày, từ trong túi lấy ra một cây súng lục có gắn ống giảm thanh tinh xảo.

Quét mắt một vòng, ánh nhìn hắn phóng tới trên người Quách Hoằng: “Biết dùng không?”

Ba vị cảnh sát trong lòng thầm giật mình, Quách Hoằng quyết đoán gật đầu.

Phương Cẩm quăng súng cho hắn, nhìn Dạ Mặc Nhiễm một chút, quay đầu băng lãnh nhìn Quách Hoằng cảnh cáo một cái.

“Họng súng của cậu đừng có chỉa vào chỗ này!”

Chỗ nào? Người có đầu óc đều hiểu ý y chỉ chính là chỗ Dạ Mặc Nhiễm, Quách Hoằng tính tình tốt, kiên trì gật đầu lần thứ hai.

Bốn người xuống xe, có lẽ trên đường đi đã gặp qua quá nhiều việc không thể nhất thời tiếp nhận, nên bỗng cảm thấy mùi máu tươi trong không khí càng thêm đậm đặc.

May là Phó Nhất Hàng đã từng trải qua vài lần sinh tử nên cũng chỉ có chút lung lay, trong khi hai chân Tiểu Võ đều đã run đến nhuyễn ra.

Phương Cẩm nhìn gương mặt xám như tro tàn của Vương Võ Thắng, nói: “Dẫn đường.”

Vương Võ Thắng chỉ cảm thấy chân như không còn thuộc về mình, theo bản năng cất bước trên con đường đã quá quen thuộc.

Trên mặt đất đầy máu tươi cùng bụi bặm chất chồng khiến họ không thể nhìn ra được cái gì.

Đi tới tầng hai, thấy cánh cửa quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn đang khép hờ, một chút mong đợi trong lòng đã bị tiêu diệt triệt để, Vương Võ Thắng cả người ớn lạnh.

Phó Nhất Hàng tay mắt lanh lẹ đỡ lấy Vương Võ Thắng đang lung lay, cố sức xoa bóp bả vai hắn.

Phương Cẩm đề phòng đẩy nhẹ cửa, trong phòng chỉ còn là một mảnh đống hỗn độn.

Bình Luận (22)

  1. user
    Hủ Tiếu Bánh Bèo (2 năm trước) Trả Lời

    Nói luôn cho nhg ng chuẩn bị đọc truyện nè truyện có một số vấn đề như sau 1 tác giả vô cùng cuồng thụ rất rất cuồng thụ uk theo t thì Công trong chuyện như vệ sỹ của thụ và nhg tình tiết t thấy vô lý ai ngang ngược rất cuồng thụ thì mới nên đọc nếu quyết đọc thì ko nên đọc điều thứ 3 mắc công lại chửi t 2 Công như cái trong này cảm giác khổ nha rất khổ 3 là t thấy tác giả bảo muốn thiết lập thụ là vương tử cao ngạo hay j ý là cường thụ mà ko pk cái j cx lm đc thánh mẫu thì t thấy cái j cx lm đc ko pk thánh mẫu đâu mà thụ trong này cx ko pk cường thụ ai thk cường thụ như nhg chuyện Trọng sinh khác thì có lẽ sẽ ko thích đâu 4 tác giả trẻ con ng ngôn từ trong truyện ko quá trau chuốt nhg tậm chấp nhận đc ý => đọc thì đọc ko đọc thì kệ đấy là suy nghĩ của t thôi đừng có nhảy vô bình luận chửi t là đc mệt lắm

      user
      Lou Yi (2 năm trước)

      Thì có bạn ko đọc nữa thì thôi có ai nói gì đâu, đằng này bạn còn chửi nữa thì người ta bất bình cũng đúng. Với lại bạn nhắn thì bạn nhắn cũng đừng có vt tắt quá nhiều, đọc cũg mất tầm mấy giây để biết từ đấy là từ nào, mẹ mệt vãi ò

      user
      Hủ Tiếu Bánh Bèo (2 năm trước)

      Ủa thì tác giả bảo thụ là cường thụ còn j ko thì t cx chả ns mà t cx chả buồn nói chuỵen vs bn naoc tàn vừa thôi t là nhà ngoại nhg còn ko thk đc thụ thì hiểu bạn não tàn cuồng thụ cỡ nào r còn bn của ban như nào t ko bt . Sát cách chiền đấu ??? Chả thấy cùng nhau chiến đấu ở đâu chỉ thấy lm công khổ sở vì suýt mất thụ thôi pk ở trong hoàn cảnh thù mới hiểu đc ?? Nếu thụ là ng có lý trí bt suy nghĩ lợi và hại ko pk ai cx như thụ

      user
      Lou Yi (2 năm trước)

      Xin lỗi nhưng tôi từ đầu có nói bạn là gì ko? Tự dưng bạn nói tôi não tàn bạn nghĩ hay lắm chắc, nhìn cái cách nói chuyện này thì bạn hẳn là người nóng tính và bánh bèo, còn có là ko tôn trọng người khác chưa học môn GDCD hả bạn? Nếu bạn là người trưởng thành thì ít ra còn nói lí lẽ, bình tĩnh hơn một chút. Đằng này nói chuyện kiểu này chắc cũng là hs tuổi dậy thì? Cấp 3, đại học thì cũng ko chắc vì người ta còn nói chuyện kiểu bình tĩnh( tùy người nhưng tôi gặp nhiều hs cấp 3, đại học đều nói chuyện kiểu lịch sự tao nhã:v). Bạn hệ hỏa đúng chứ tôi cũng hệ hỏa nhưng ít ra ko nóng tính như bạn, ít ra tôi còn bt kiềm chế cái tính nóng nảy của bản thân trong giới hạn cho phép ko như bạn, bánh bèo

  2. user
    Hủ Tiếu Bánh Bèo (2 năm trước) Trả Lời

    Tr ơi đm cây vs lúc gặp nguy sao ko chui vô ko gian bị điên à r xong bị thư sắp chết tình tiết thiếu lô rích quần què v dù chấp niệm bên công thế nào thì cx pk lo cho tính mạng của mk chớ m chớt r công ko khổ chắc tác giả muốn cho tình tiết gay cấn mà t đọc t chỉ tức ói máu ra thôi ( chương 67) đọc từ đầu tới h thấy cx tậm đc nhg đọc đến đây là tức éo bt ns j 1*

      user
      Lou Yi (2 năm trước)

      Thì có ai khi yêu là bình thường đâu vả lại mấy truyện như này logic chỉ có 1/4 thôi. Nên đọc phải có tâm trạng thoải mái chứ bạn đang phát cáu xong đọc rồi chửi như thế thì ai dám vào đọc truyện nữa:/

      user
      Hủ Tiếu Bánh Bèo (2 năm trước)

      Lúc đầu đọc t Cx thấy bình thg ok phết sống đọc đền đoạn ý là phát bực luôn ý bt là công thụ yêu nhau nhg mà sao thụ cứ kiểu toàn lm khổ công thôi đã sống một kiếp r thì kiếp này đáng lẽ pk yêu công hơn Cx như để công với lo lắng hơn chứ t thú đằng này sống lại công còn khổ vs mệt mỏi hơn hẳn ổng mà bị bệnh tim chắc chết lâu r tóm lại t là t thấy cái tình tiết ko lô rích mà thiết lập nhân vật thụ Cx chả ra lm sao chán nếu ai mà ko thk kiểu này thì né liền nhé ko đọc xong lại mắc bực mk thui

      user
      Cỏ Nhỏ (2 năm trước)

      Ủa trốn ko gian sau bạn chẳng lẽ giờ đang trong tình thế nguy hiểm cái hèn nhát trốn bỏ ngiu ngoài hả trong khi không gian ko thể để ng khác bít cũg ko thể đem ng sống vô đã hứa bảo vệ công còn bị ám ảnh kiếp trc vì cứu mik nên công phải chết nữa ông sốg lại là vì công mà với lại giờ chẳng lẽ nguy hiểm cái trốn ko chiến đấu để mik mạnh hơn à tính mạng của mik quan trọng nhưng ng ngoài cuộc mới hỉu rõ nhất là trog tình thế như vầy

      user
      Cỏ Nhỏ (2 năm trước)

      Dù có liên lụy đến công thì làm sau công có mệt hg có quạu ch r bn thất ng iu bn bệnh này kia ko lo lắng à huốg chi ngay từ đầu bn ko đọc xuất thân của thụ là gì à ko bít thụ bị bệnh từ nhỏ à thụ ch từg cố gắng khiến mik mạnh mẽ hơn à hơn nữa thụ nếu ko có thụ thì mn còn sống sau

      user
      Cỏ Nhỏ (2 năm trước)

      Hở nguy hiểm cái suy nghĩ chỉ cần mik trốn ko gian mik sống thì công sẽ ko lo ủa r vô ko gian r cái tình hình ở ngoài như nào công còn sống hay chết có binh thương nguy hiểm hg quái vật có mạnh hg mn có đánh lại hg hg bít j lun cái gì cũg phải ỷ lại mik có ko gian nên phải thế này thế kia à lo cho tính mạng mik cái tính mạng công bỏ mik ko cần lo tới vì mik sợ công lo r khổ=)))

      user
      Hủ Tiếu Bánh Bèo (2 năm trước)

      Cái t ns ở đây là có pk là thụ bị bệnh liên luỵ công đâu t cx bị dâu dạ dày t cx bt nó khổ thế nào nhg cái t ns là đáng lẽ ra khi nguy hiểm đến tính mạng thì nên vào ko gian để tránh việc bị thw như thế thì công sẽ yên tâm chiến đấu hơn mà cx an toàn cho thụ đấy bn đọc bạn cx bt là thụ suýt chết đấy thôi lm thế thì thụ vừa bị thw mà công càm bị phân tâm vs trốn trong ko gian ko có j là hèn nhát cả đấy ng ta gọi là sách lược đấy hiểu ko con ng pk co đc duỗi đc lúc nào mà cx khăng khăng một mục thì chỉ có rước hoạ vào thân nếu mà thụ ko muốn công gặp nguy hiểm thì tốt hơn là nên vào không gian để công ăn tâm

      user
      Hủ Tiếu Bánh Bèo (2 năm trước)

      Hình như chúng ta ko cùng mạch não hay sao ấy t ko ns chuyện đánh nhau vs quáy vật maf là chuyện thụ bị bắt để lấy tinh thạch cơ còn chuyện đánh nhau vs quái vật t ko ns cái đáy t hiểu

      user
      Lou Yi (2 năm trước)

      WTF sách lược con người!? Bạn ko phải người trong tình cảnh đấy thì biết làm sao đc? nếu mà như bạn nói là thụ trốn vào ko gian cho công yên tâm nhưng thụ ko trốn là bt vì sao ko? Là bởi vì người ta muốn chiến đấu cùng người mình thương, bạn có người mình yêu rồi thì sẽ hiểu. À bạn thc nhà nội à hay thích cường thụ? Nếu bạn thích cường thụ thì lúc đầu nên nhắn hỏi everyone là :" Thụ trong này là cường hay nhược vậy?" chứ đằng này......................................................................:/ thôi chả buồn nói với những người như bạn, bạn y như con bạn cũ của tôi:/

  3. user
    Tiểu lưu manh bán manh (3 năm trước) Trả Lời

    Đúng đó ,giống em nè hay bỏ bữa sáng nên cũng hay đau bụng nên chỉ ngồi đc một chỗ thui nè `^` hừ !!!!

Thêm Bình Luận Xem Thêm Bình Luận→