Chương 40: Cảnh Cáo

Đến lúc đó tuy xui xẻo là văn phòng thôn trấn bên kia, nhưng Hoắc Bá Nho làm bí thư một trấn, tổng quản toàn cục, cũng tránh không được có trách nhiệm nhất định, đến lúc đó bị huyện răn dạy là nhẹ, nhỡ đâu bị ghi tội vậy thì phiền toái.

Bây giờ hắn coi như đi theo Hoắc Bá Nho lăn lộn, nhắc nhở một phen cũng là cần thiết.

“Ồ, cậu nói xem.” Hoắc Bá Nho dâng lên hứng thú.

“Trước đó tôi ở văn phòng thôn trấn bên kia làm chủ nhiệm hơn hai năm, tự nhiên biết không ít thứ bên trong. Trước đó hạng mục này cũng là tôi phụ trách, lúc ấy tổng cộng có ba công ty đến đấu thầu, một cái trong đó là bên ngoài tới, hai cái bản địa. Công ty tới từ bên ngoài tài lực hùng hậu, danh tiếng tốt, tư chất đấu thầu tự nhiên là tốt nhất.”

“Về phần công ty xây dựng Đức Thắng, xí nghiệp nhỏ của bản thân trấn chúng ta, tuy tư chất đấu thầu miễn cưỡng phù hợp, nhưng không lâu trước đó tôi nghe được một điều tiếng về công ty này, cho nên tôi có chút lo lắng vấn đề chất lượng công trình của công ty này!” Tần Nghị nhẹ nhàng nói ra.

“Điều tiếng gì?”

“Mấy ngày hôm trước tôi nghe nói, công ty xây dựng Đức Thắng này ở huyện bên giúp một xí nghiệp nhỏ xây dựng nhà xưởng nhỏ, nhưng xây xong không đến nửa năm liền xuất hiện sụt lún diện tích nhỏ! Anh xem, với chất lượng công trình như vậy, đến lúc đó đường bê tông nông thôn trấn chúng ta giao cho bọn họ làm, phương diện chất lượng, chúng ta cũng không dám cam đoan ngày sau sẽ xảy ra vấn đề hay không.” Tần Nghị có sự ám chỉ, nói.

Trùng hợp, kiếp trước cũng là xuất hiện chuyện này, nhưng lúc ấy Tần Nghị cũng không quá coi trọng, về sau ngược lại đào hố chính mình.

Lời này vừa ra, vẻ mặt Hoắc Bá Nho cũng trở nên ngưng trọng.

“Cậu nói là thật?”

“Bí thư, anh có thể đi hỏi thăm tin tức này một chút! Ngay tại huyện Thương Thành cách vách, xí nghiệp nhỏ đó tên là công ty Duệ Phong, nhà xưởng mới của nó xuất hiện sụt lún diện tích nhỏ, chưa xuất hiện ở trên truyền thông, ta đánh giá hẳn là công ty xây dựng Đức Thắng âm thầm tiến hành bồi thường đối với công ty Duệ Phong này, bằng không chuyện này nhắm chừng đã sớm ầm ĩ rồi.” Tần Nghị phân tích.



“Nếu là thật, như vậy đường nông thôn chúng ta quả thật không thể giao cho công ty xây dựng Đức Thắng này!” Hoắc Bá Nho nhíu mày nhăn mặt.

Bây giờ Trần Minh gặp chuyện, trấn Thanh Giang xem như đã có tiếng.

Hắn vị bí thư này, trước mắt cũng bị nhiều bên nhìn chằm chằm! Đến lúc đó trấn Thanh Giang nếu xuất hiện loại chuyện này, như vậy hắn vị bí thư này liền đau đầu rồi.

Rất nhanh, Hoắc Bá Nho tìm người tìm hiểu một phen, nhanh chóng, hắn quả thật phát hiện chuyện Tần Nghị nói là thật!

“Mẹ nó! Công ty xây dựng Đức Thắng này làm công trình chất lượng vậy mà kém như thế! Không được, công trình đường nông thôn chúng ta không thể giao cho nó!” Sắc mặt Hoắc Bá Nho âm trầm.

May mắn thời điểm cuối tuần trước chủ nhiệm văn phòng thôn trấn Lưu Khải tiến hành lần đấu thầu thứ hai, cho công ty xây dựng Đức Thắng hạng mục này, thời gian còn không tính là dài, còn có thể lấy ra lý do khác tiến hành đấu giá lại lần thứ ba!

“Tần Nghị, may mắn cậu một lần này nhắc nhở, bằng không đến lúc đó công trình đường nông thôn nếu thật sự xuất hiện vấn đề, như vậy thì phiền toái rồi.” Hoắc Bá Nho nghĩ lại còn sợ, nói.

Hắn hai năm nay đều đang vì tiến thêm một bước mà cố gắng, cho nên không được mắc một chút sai lầm nào, một chút điểm yếu cũng đừng để người khác nắm được!

Lúc này Hoắc Bá Nho là bí thư trấn, cấp phòng.

Cấp phòng ở một huyện lỵ nhỏ cũng là một cây cải củ một cái hố.

Càng đừng nói hắn lên một cấp nữa, chính là cấp phó sở!

Cấp phó sở, ở trong toàn bộ huyện lỵ, chức vị phó sở tổng cộng mới khoảng hai ba mươi người, chủ yếu là một ít chức vị là có kiêm nhiệm.



Một huyện có bao nhiêu nhân viên công vụ?

Không ít đâu!

Nhưng cấp phó sở, quả thực chỉ có hai ba mươi người.

Cấp chính sở càng ít, bình thường chỉ khoảng bốn người.

Cho nên nói, muốn tiến thêm một bước rốt cuộc có bao nhiêu khó khăn.

“Đều là điều tôi nên làm.” Tần Nghị khiêm tốn nói.

“Ừm, kế tiếp cậu phải cố gắng thêm, nói không chừng đến lúc đó văn phòng thôn trấn bên kia còn để cậu tiếp tục kiêm chức quản lý.” Hoắc Bá Nho lộ ra nụ cười thưởng thức.

Văn phòng thôn trấn bên kia vốn là ban bệ của Trần Minh, bây giờ Trần Minh khẳng định là xong đời rồi, nhưng không ít người bên đó đều là người của Trần Minh, văn phòng thôn trấn nhiều công trình như vậy, sau khi trải qua chuyện này, Hoắc Bá Nho có chút không quá yên tâm giao chủ nhiệm văn phòng thôn trấn cho Lưu Khải này ngồi.

Nhưng tất cả, hắn vẫn phải chờ kết quả thẩm phán cuối cùng của Trần Minh ra rồi nói sau.

Bây giờ Trần Minh bị bắt đi điều tra, còn chưa công bố tin tức.

Chẳng qua cũng hợp tình hợp lý, Tần Nghị rất rõ, xuất hiện nhiều tiền tham ô như vậy, trong đó liên lụy có thể tương đối nhiều, nhắm chừng ủy ban kỷ luật thành phố bên kia điều tra khả năng sẽ không đơn giản liên quan đến một mình Trần Minh!