Chương 39: Hạng Nhất! (2)

Cũng chính là nói, toàn bộ thành phố Giang Bắc, hắn cũng có thể xếp vào 30 hạng đầu, đây là chứng minh thực lực của hắn!

Lúc này, một đồng nghiệp nhìn thông báo biểu hiện thành tích trên máy tính, bỗng nhiên kinh hô: “Trời ạ! Tần Nghị, ồ không, chủ nhiệm Tần thế mà đạt được hạng nhất thi đấu vòng loại!”

Lời này vừa nói ra, bầu không khí nháy mắt liền trở nên xấu hổ.

Bọn họ cũng đều biết, trấn Thanh Giang tổng cộng có hai người báo danh dự thi, một người trong đó là Mai Văn Kiệt, một người khác là Tần Nghị.

Mọi người đều biết, trước mắt hai người ít nhiều đều có chút ngăn cách.

Dù sao Tần Nghị vừa tới, trực tiếp được bí thư Hoắc trọng dụng, cái này đối với Mai Văn Kiệt mà nói, thật sự là một uy hϊếp tiềm tàng.

Bây giờ một người lấy hạng nhất, một người lấy hạng 29, chênh lệch lập tức xuất hiện.

“Cậu ta hạng nhất?” Nụ cười của Mai Văn Kiệt nháy mắt đọng lại.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy sự vui vẻ vừa rồi lập tức không còn nữa!

Mẹ nó!

Lại cưỡi ở trên đầu của hắn!

Vừa vặn, Tần Nghị vừa lúc từ bên ngoài đi vào.

“Cái gì tôi đạt được hạng nhất?” Tần Nghị vừa rồi có chút nghe không rõ.

“A, chủ nhiệm Tần, cậu đấu vòng loại thi đua văn thư đạt được hạng nhất!” Đồng nghiệp kia có chút ấp úng nói, hắn có chút hối hận nói ra câu này, ngày sau có thể bị Mai Văn Kiệt làm khó dễ hay không?

“Ồ, vậy còn được, thuận lợi thăng cấp vòng chung kết rồi.” Tần Nghị bình thản nói một câu, sau đó đi vào trong văn phòng của mình, đóng cửa lại. Trước đó, sau khi tấn thăng thành phó chủ nhiệm văn phòng đảng ủy, hắn đã có văn phòng của mình.

Biểu hiện bình thản đó, khiến mọi người nhìn mà đều ngẩn ra.

Hạng nhất cũng bình tĩnh như thế sao?



Hoặc là nói tuyệt đối tự tin đối với bản thân, đã sớm dự liệu trước?

Dù sao Tần Nghị vừa tới, đã được bí thư Hoắc tán dương cao độ, hơn nữa viết tài liệu nhiều lần được triển lãm ở trong huyện.

Sắc mặt Mai Văn Kiệt nhất thời liền âm trầm, rầu rĩ không vui về tới văn phòng của mình.

“Uy hϊếp của Tần Nghị đối với mình càng lúc càng lớn!”

Mới đến bao lâu, đã tấn thăng thành phó chủ nhiệm văn phòng đảng ủy, vậy qua một năm hoặc năm rưỡi nữa thì sao?

Ban đêm.

Huyện Tam Giang.

Một nhà hàng, trong phòng bao riêng.

Giang Dật Vân nghe một người đàn ông trung niên hơn ba mươi tuổi đối diện nói, sắc mặt càng lúc càng cổ quái.

“Anh là nói, Tần Nghị này gia đình chỉ là gia đình nông thôn, hầu như không có bối cảnh gì, trong các thân thích kia của hắn, cũng không có quan to nào?”

“Thậm chí trước đó công tác ở trấn Thanh Giang, còn từng có khúc mắc với Trần Minh kia?”

“Đúng!”

Nghe đến đó, sắc mặt Giang Dật Vân âm trầm hẳn lên.

Cũng chính là nói, Tần Nghị này căn bản chỉ là một nhân viên nho nhỏ bình thường, căn bản không có bối cảnh cùng năng lượng gì.

Nhưng vì sao Liễu Tư Tư sẽ quen biết hắn, đồng thời có hảo cảm đối với Tần Nghị này chứ?

Ngày đó, hắn có thể nhìn ra rõ ràng Liễu Tư Tư có hảo cảm đối với Tần Nghị!



Tuyệt đối không sai được!

“Ồ đúng rồi, hắn ở đoạn thời gian trước đó bất ngờ cứu Liễu Tư Tư, nghe nói tình huống khi đó là Liễu Tư Tư bị một gã say xô ngã, vừa vặn Tần Nghị xuất hiện, cứu cô ấy...”

Nghe đến đó, Giang Dật Vân nhất thời đã hiểu!

“Thì ra là thế, tôi rốt cuộc biết là nguyên nhân gì rồi!” Giang Dật Vân trầm giọng nói.

Cũng chính là Tần Nghị cứu Liễu Tư Tư một mạng, cho nên liền quen biết Liễu Tư Tư.

Về phần Liễu Tư Tư vì sao có hảo cảm đối với Tần Nghị, dù sao chiêu anh hùng cứu mỹ nhân đối với một nữ sinh viên vừa mới tốt nghiệp chưa bao lâu mà nói, thật sự rất có sức sát thương.

Giang Dật Vân từng thay không ít bạn gái, hắn biết rõ một ít nữ sinh viên mới ra công tác xã hội, tư tưởng vẫn tương đối đơn thuần. Lại thêm Liễu Tư Tư gia cảnh tốt, sẽ càng không dùng vật chất để đi nhìn một con người!

“Đây đã là một nhân viên nho nhỏ không có bối cảnh vận may không tệ, như vậy tất cả dễ xử lý rồi.” Giang Dật Vân nheo đôi mắt lại.



Trấn Thanh Giang.

“Tần Nghị, cậu tìm tôi có chuyện gì sao?” Trên mặt Hoắc Bá Nho mang theo nụ cười nhìn Tần Nghị.

Đối với Tần Nghị tham gia thi đua văn thư đạt được hạng nhất đấu vòng loại, hắn tự nhiên là rất thưởng thức.

Đặc biệt Trần Minh lại lần nữa bị mời đi uống trà, trong lòng hắn luôn có một loại trực giác, có phải có quan hệ với Tần Nghị hay không?

Bởi vì mỗi một lần Trần Minh muốn đối phó Tần Nghị, Trần Minh này liên tục gặp chuyện.

Một lần này, Trần Minh thậm chí trực tiếp bị xử đến cùng!

“Bí thư, bay giờ Trần Minh bị điều tra, trước đó Trần Minh muốn mang một con đường bê tông của nông thôn cho công ty xây dựng Đức Thắng của bản địa, tôi cảm thấy không nên mang hạng mục này cho công ty bản địa này!” Tần Nghị đề nghị.

Hắn biết, công ty xây dựng Đức Thắng này sau khi nhận thầu công trình đường bê tông này, xây xong ba tháng khẳng định sẽ có vấn đề.