Chương 51: Uyển âm

Sau khi hồi cung, rửa mặt chải đầu đơn giản liền đến thỉnh an Thái hậu. Từ xa

đã

nghe thấy tiếng cười duyên phát ra từ Thọ Khang cung. Trong chính điện Hoàng Thượng

đang

ngồi

trên. Chả trách mọi người lại hứng trí như vậy.

Sau khi thỉnh an, sắc mặt Thái hậu nhàn nhạt cho ngồi. Tử oánh cười cảm tạ, ngòi xuống. nàng nâng mắt nhìn Hoàng Thượng, thấy

hắn

cũng

đang

nhìn nàng. Trong lòng như rơi vào hũ mật, ngẩng đầu nhìn bốn phía, lòng nàng lại rơi lộp bộp.

Uyển

âm?

Đúng rồi,

đã

hết ba tháng cấm túc. Nàng ta đến thỉnh an Thái Hậu cũng là điều đường nhiên, nhưng Thái hậu lại tươi cười kéo tay nàng ta là sao?

“ Hoàng Thượng, đứa

nhỏ

Uyển

âm

này rất tốt. chỉ nghe

nói

thịt có thể là thuốc dẫn trị bệnh cũ của ai gia liền cắt thịt làm thuốc” Thái hậu hiền lành

nói, còn vỗ tay Uyển

âm, Uyển

âm

nhìn nàng, trong mắt lộ ra trào phúng,

thật

thủ đoạn!

không

ngờ lại lấy được sủng ái của Thái hậu. Dạo

một

vòng các nàng lại trở về vị trí như kiếp trước.

Chẳng qua, lúc này nàng

sẽ

không

thua!

“ Thẩm quý nhân

thật

có tâm.” Dịch Thụy Cảnh e ngại hiếu đạo

nói, nhấp

một

ngụm trà “ Thân thể mẫu hậu

đã

tốt hơn chưa?”



đã

tốt lắm, ít nhiều cũng nhờ Uyển

âm,

không

bằng Hoàng Thượng tấn vị cho nàng, ai gia rất thích nàng.”

Nghe được tấn vị, trong điện

đang

huyên náo cũng lặng ngắt như tờ, ngay cả Huệ tần

đang

chơi với Nhị hoàng tử cũng ngừng động tác.

Dịch Thụy Cảnh

không

nói

chuyện, mọi người cũng

không

ai

nói, sắc mặt Thái hậu trầm xuống “ Hoàng Thượng, sắp tới là thọ yến của ai gia, chẳng qua là tấn vị cho Uyển

âm, giúp ai gia bớt

đi

một

cọc tâm

sự.”

Đây là lấy thân phận bức Hoàng Thượng,

hiện

nay mọi người coi trọng hiếu đạo, nếu Hoàng Thượng cự tuyệt đề nghị của Thái hậu, Thái Hậu

sẽ

coi như Hoàng Thượng bất hiếu, ngự sử

sẽ

dâng tấu chỉ trích Hoàng Thượng.

không

chỉ sử sách

sẽ

lưu lại, thanh danh của

hắn

trong dân gian cũng

sẽ

bị tổn hại.

Nàng sốt ruốt nhìn

hắn,

hắn

buông chén trà, cười nhìn Thái hậu nhưng trong mắt lại

không

có chút độ ấm “ Nhi thần nghe theo mẫu hậu. Thăng Thẩm quý nhân thành tần, vẫn ở lại Trường Lạc cung. Vừa vặn Ngọc tần có thai, thăng thành phi, chuyển đến VĨnh Lạc cung.”

Thái hậu nghe thấy câu đầu thi cao hứng, nhưng nghe đến thăng vị phân của Tử Oánh

thì

nhíu mày “ Ngọc tần vừa mới hoài con nối dòng, lúc này thăng vị phân sợ

sẽ

ảnh hưởng đến phúc khí của đứa

nhỏ, vẫn là chậm rãi cho thỏa đáng.”

Từ xưa đến này chưa nghe thấy thăng vị phân

sẽ

ảnh hưởng đến phúc khí của đứa

nhỏ. Các cung tần ngẩn người,

không

ngờ Thái hậu

sẽ

làm như thế, cất nhắc

một

nữ nhân Thẩm gia, chèn ép

một

nữ nhân Thẩm gia khác.

Lúc đầu Uyển

âm

đánh vào thể diện của Thái hậu nên Thái hậu cất nhắc Tử Oánh. Nay Tử Oánh được thánh sủng, Thái hậu lại cất nhắc Uyển

âm, chèn ép Tử Oánh.

Dịch Thụy Cảnh

không

biểu lộ gì, nhưng khí thế đó làm cho trong điện rất quỷ dị. Hồi lâu sau Dịch Thụy Cảnh mới gật đầu “ nếu mẫu hậu

đã

nói

như vậy, nhi thần tuân mệnh, chờ khi Ngọc tần hạ sinh đứa

nhỏ

sẽ

thăng phi, nhưng Ngọc tần hãy chuyển đến Vĩnh Hòa cung để thuận lợi cho việc sinh.”

Thái hậu

đã

bác bỏ ý kiến của Hoàng Thượng hai lần, mục đích cũng

đã

đạt được, tất nhiên

sẽ

không

rối rắm, gật đầu đồng ý.

Ra khỏi Thọ Khang cung, trước khi lên kiệu Hoàng Thượng

nói

với Tử Oánh trước mặt mọi người: “ Hôm nay Trẫm

sẽ

đến cung của nàng,

hiện

tại về nghỉ ngơi nhiều

một

chút.

không

thoải mái

thì

gọi thái y.”

Tử Oánh mỉm cười gật đầu, biết

hắn

làm vậy là thể

hiện

bản thân là chỗ dựa cho nàng “ Cung đưa hoàng thượng.”

Chúng cung tần hâm mộ có, ghen tỵ có, nhưng

trên

mặt lại treo khuôn mặt chúc mừng, Uyển

âm

đi

phía sau nhìn cảnh này

thì

lộ nụ cười yếu ớt.

“ tỷ tỷ,

đã

lâu

không

gặp.” Uyển

âm

tiến lên giữ chặt tay nàng, Tử Oánh

không

dấu vết rút ra, kéo dãn khoảng cách giữ hai người. Lúc này các phi tần

đang

nhìn chằm chằm, nàng cũng

không

dám có hành động gì quá mức.

không

phải vì hận mà là cố kỵ. Nàng còn có con, hơn nữa Hoàng Thượng

sẽ

không

sủng người

không

có cấp bậc lễ nghĩa.

“ Đúng là lâu rồi

không

gặp muội muội.” Nhàn nhạt gật đầu, cảm thấy

trên

người Uyển

âm

có mùi rất gay mũi, làm nàng muốn nôn mửa.

Nàng trừ bỏ

không

thể ăn cá còn những đồ khác

thì

không

có vấn đề gì.

không

nghĩ đến con nàng cũng chán ghét Uyển

âm.

Đào nhi thấy Tử Oánh nhíu mi

thì

vội đỡ nàng sang

một

bên. Mọi người thấy thế

thì

ào ào cách xa, sợ xảy ra việc liên lụy đến bản thân.

Uyển

âm

bày bộ dáng sốt ruột bước tới “ tỷ tỷ

không

thoải mái sao? Có muốn truyền Thái y?”

Hàn Phong bước tới giữ chặt tay Uyển

âm

“ Còn chưa kịp chúc mừng Thẩm tần. Ngày khác nhát định

sẽ

đến Trường Lạc cung xin

một

chén trà”

Họa Phiến và Mai Ngôn đỡ Tử Oánh lên kiệu, nàng quay đầu nhìn thoáng qua thấy

trên

mặt Uyển

âm

hiện

lên

âm

ngoan. Cảm kích, cười cười nhìn Họa Phiến và Mai Ngôn.

“ Ngươi phát

hiện

là hương gì?” Tử Oánh hạ giọng hỏi Đào nhi. Đào nhi thấy xung quanh

không

có người

nhỏ

giọng trả lười “ Nương nương, là xạ hương.”

Xạ hương này cực kỳ trân quý, gia đình phố thông khó mà có được. Dược lý của nó rất bá đạo, Tân ma ma sợ nàng tiến cung bị thiệt vì cái này nên cầu lão đông gia cho điểm xạ hương, cùng Đào nhi nghiên cứu.

“ hừ, chúng ta đoán

không

sai.” Tử Oánh cúi đầu nhìn móng tay, Uyển

âm

vừa mới lọt vào mắt của Thái Hậu, liền

không

cần nghĩ đến bản thân, dùng cách trực tiếp nhất hại nàng sinh non.

Thủ đoạn ác hơn nàng cũng có biện pháp ứng phó.

Vì sao Thái hậu lại chèn ép nàng? Từ khi nàng thăng lên phân vị tần, Thái hậu liền

không

vui vẻ với nàng. Nay nàng có thai Thái Hậu lại đánh vào mặt mũi của nàng trước mặt mọi người. Là Lâm thị cáo trạng?

không

có khả năng, hôm nay lâm thị cũng mới hồi phủ, huống chi nàng và bà ta cũng chưa xé rách mặt.

Thẩm thị? Vì sao Thái hậu lại nầng đỡ nữ tử Thâm gia

không

được sủng ái, chèn ép người được sủng ái?

Nhà mẹ đẻ Thái hậu là Trấn Nam hậu, có công trong thời khai quốc, trong tay phụ huynh đều nắm trọng binh. Trong kinh thành là gia tộc thâm căn cố đế, huynh đệ, con cháu, quan hệ thông gia, hậu bối nhiều

không

đếm xuể.

Năm đó Thái hậu để Hoàng Thượng cưới Hoàng Hậu-

một

gia tộc

không

lớn, làm cho Hoàng Thượng

không

được nhà ngoại giúp đỡ. Nhờ ảnh hưởng của Trấn Nam hậu lên Hoàng Thượng mới lên ngôi. Chỉ là điều này

thì

có quan hệ gì với thẩm gia?

Lấy thân phận của





nàng gả vào Trẫn Nam hậu là trèo cao nhưng Lâm lão hầu gia lại đồng ý, mời bà mối đến cửa cầu cưới, làm cho lão phu nhân liên tục

nói

tổ tiên phù hộ.

hiện

tại xem ra, Thái hậu hành động như vậy liên hệ rất lớn đến Thẩm gia.

Ban đêm Hoàng Thượng dùng bữa với nàng. Trong cung

đã

sớm chuẩn bị than bạc, giường cũng

đã

được làm ấm. Sắp tháng mười, trời ban đêm lạnh, qua khoảng nửa tháng nữa

sẽ

có tuyết rơi.

Gối lên khuỷu tay của

hắn, nàng

không

dám

nói

những điều ban ngày nghĩ, chỉ sợ tổn hại tình cảm của mẹ con họ. Chỉ là nàng vẫn

không

hiểu ý tứ của Thái hậu, thần sắc nàng có chút ảm đạm.

“ Oánh Oánh” sau khi tắt nến,

hắn

cúi đầu gọi nàng. Nàng nâng mắt nhìn

hắn

“ hoàng thượng?”

“ Có

một

số việc

hiện

tại Trẫm

không

thể

nói

cho nàng”

thật

lâu sau truyền đến giọng rầu rĩ cảu

hắn, nàng

nhẹ

nhàng ân

một

tiếng.

“ Nàng nhất định phải bình an sinh hạ con của chúng ta.”

Nội vụ phủ định mùng ba tháng mười chuyển cung. Tô Noãn phu trách kiểm kê Hương vận hiên, Sương Lạc Sương trân cũng vội trước vội sau. Tử Oánh ngoài việc

đi

thỉnh an lại

không

phải làm gì. Mỗi ngày

hắn

đều đến ngốc ở chỗ nàng

một

lát, lúc

thì

dùng bữa, lúc

thì

ngủ lại. Làm cho những kẻ muốn tìm nàng gây

sự

đều phải dừng lại.

Ngày Dịch Thụy Cảnh y lễ (

không

phải lên triều), Mai Ngôn và hàn Phong đến thăm nàng. Thấy nàng

thì

quỳ xuống hành lễ làm nàng nhảy dựng lên, vội để Đào nhi đỡ lên.

“ tỷ tỷ, hôm nay muội có chuyện xin tỷ tỷ thành toàn.” Mai Ngôn quỳ

không

chịu đứng lên, Tử Oánh

không

hiểu nhìn Hàn Phong.

“ Hàn tỷ tỷ, Mai Ngôn làm soa vậy?”

Hàn Phong thở dài “ Muội nghe Mai Ngôn

nói

một

chút

đi.”

Tử Oánh gật đầu nhìn Mai Ngôn “ Muội có gì hãy

nói

ra, ngày tuyển tú đó nhờ có muội trợ giúp, tỷ luôn ghi nhớ trong lòng, muội cứ

nói

đừng ngại.”

“ Đa tạ tỷ thành toàn. Muội đắc tội Huệ tần, Vinh tần cũng nhìn muội

không

vừa mắt. Thường xuyên cắt xén phân lệ của muội, đánh chửi cung nữ của muội. Ngay cả muội cũng thường xuyên tìm cớ phạt quỳ, thậm chí đánh muoij.”

nói

xong khóc

không

thành tiếng, Hàn Phong cũng rơi lệ, Mai Ngôn kéo tay áo,

trên

cánh tay chi chít lỗ kim châm.



đã

bẩm báo hoàng hậu nương?” Tử Oánh kinh hô

một

tiếng,

không

tưởng Vinh tần lại có thể ra tay như vậy! Quả nhiên giống như Huệ tần, cấu kết nhau làm việc xấu!

“ Hoàng hậu chỉ bảo muội an phận,

không

muốn vì muội đắc tội Vinh tần. Muội là

một

đáp ứng

không

được sủng ái còn có cách nào?

hiện

tại muội cầu tỷ khi chuyển cung lưu lại

một

chỗ cho muội.”

“ hoàng hậu mặc kệ chẳng lẽ QUý phi

không

quản sao? Còn có hoàng Thượng và Thái Hậu, muội đừng sợ, tỷ nhất định

sẽ

lấy lại công đạo cho muội.” Tử Oánh đột ngột đứng lên dọa Đào nhi và Xảo nhi phải tiến lên đỡ nàng.

“ Nương nương, mau ngồi xuống,

hiện

giờ người

đang

có thai sao có thể kích động như vậy.” tô Noãn bước vào nhìn thấy cảnh này cũng sợ hãi.

“ Muội muội,

hiện

nay mọi chuyện rối loạn, ít

đi

một

chuyện hay

một

chuyện. Trong cung có bao nhiêu ánh mắt đnag nhìn muội chằm chằm. Sau này muội sinh còn nối dòng xong lại đòi lại công đạo cho Mai Ngôn cũng

không

muộn” hàn Phong kéo tay nàng ngồi xuống “ Nếu

không

tỷ cũng

đã

sớm bẩm báo Thái hậu đòi lại công đạo cho Mai Ngôn.”

Mai Ngôn dập đầu “ Cầu tỷ tỷ thành toàn.”

“ mai Ngôn, mau đứng lên, tỷ đáp ứng là được rồi.”

Mai Ngôn nín khóc mỉm cười, Hàn Phong kéo nàng ta dậy “ tỷ

đã

nói

Tử Oánh nhất định đồng ý mà, muội an tâm

đi.”

Tiễn hai nàng, Tử Oánh nằm

trên

sạp ăn mơ. Tư thái lười nhác, giữa lông mày

hiện

lên sầu bi.

“ Oánh Oánh” DỊch Thụy Cảnh vén rèm bước vào, Tô Noãn cởϊ áσ choàng cho

hắn

“ Hôm nay làm gì, có khó chịu

không?”

“ hoàng Thượng” Tử Oánh ngồi dậy nắm tay

hắn

“ Sao người lại đến lúc này?”

“ trẫm muốn sớm gặp nàng

không

được sao?”

nói

xong nhéo mũi nàng “ Sao lại cau mày, xảy ra chuyện gì?”



không

có chuyện gì a, nhưng hoàng thượng

không

cần mỗi ngày đều đến. Hậu cung phải mưa móc quân ân” châm cho

hắn

một

chén trà, nàng nhợt nhạt

nói.

Nàng rất đυ.c lỗ