Buổi học ở cung Thiếu liền cách một ngày, tuy rằng chỉ cách một ngày, nhưng là đã được nếm thử ngọt ngào vì được lên mạng, Gì nhiên ở một ngày kia thái độ thật khác thường, một chút không giống bộ dạng bình tĩnh tự nhiên thường ngày, mà đặc biệt nỏng này. Có thể lý giải, giống như người mới được nếm vị thịt ngọn lại bị bắt ăn chay, Gì Nhiên nóng nảy muốn đánh người. Vì tìm được một trang web nước ngoài về hacker lại không thể một ngày 24 tiếng đều có thể đăng nhập, cái này làm Gì Nhiên thập phần tiếc nuổi.Chờ đến buổi học thứ hai, Gì Nhiên đã vạn phần kích động. Hắn ngồi xuống vị trí lần trước. Khởi động máy xong trực tiếp tính toán từ ổ D chạy chương trình lần trước. Sau đó, Từ Đào may mắn ngồi cạnh chứng kiến Gì Nhiên trong nháy mặt biểu tình trở nên vặn vẹo.
"...Shit! Thế lại dữ liệu lại xóa hết" Gì Nhiên trong lòng khó chịu. Trước khi Gì Nhiên trọng sinh sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp này, ở máy tính chỉ lưu lại một phần, không che giấu, không mã hóa, trên mạng cũng không có tiến hành sao lưu, chủ yếu là do hắn cảm thấy máy tính không cần thiết chuẩn bị nhiều phòng hộ như vậy, do đó hiện tại đã đánh cho hắn một đả kích lớn a.
"Ước gì hiện tại có loại phần mềm khởi động lại tự khôi phục nhỉ?" Gì nhiên lầm bà làm bầm, Lý Phi từ cửa sau đi vào vừa vặn nghe một câu như vậy.
"Khởi động phần mềm tự khôi phục ? Đó là cái gì? Hiện tại máy tính đều là sau khi các ngươi học xong sẽ xóa bỏ tư liệu" Lý Phi giải thích:" Máy tính nếu không xóa, đến lúc vận hành sẽ rất dễ bị treo a"
Ở năm 2005 Gì Nhiên cũng chưa từng lo lắng đến vẫn đề lưu trữ dữ liệu liện bị máy tính, hiện nay đánh bại. Hắn ủ rũ tính toán một lần nữa lại lập trình chương trình tường lửa.
"Ngươi đây là bị xóa bỏ chương trình trước đi? Dùng của ta này" Lý Phi thực mau hiểu được vấn đề của Gì Nhiên, hắn rất rộng lượng mà đưa đĩa mềm cho Gì Nhiên.
Gì Nhiên ánh mắt sáng lên, dù sao cũng là chính mình biên soạn, vậy không cần khách khí đi. Gì Nhiên ở chính máy tính hiện tại copy xong cũng thuận tiện copy cho Từ Đào một phần rồi đem đĩa mềm trả lại cho Lí PHi.
Lý Phi cười nói: "Lần sau nếu lại bị như vậy thì tới tìm ta".
Gì Nhiên không trả lời, chỉ cười cười. Lúc này hắn thông minh nhân lúc Lý PHi đi lên bục giảng bài, nhanh chóng đem các dòng lệnh trong chương trình tiến hành mã hóa che dấu, như vậy một văn bản, liền ở trước cái nhìn chăm chú của Từ Đào nháy mặt vô ảnh vô tung. Đương nhiên, Gì Nhiên cũng giúp Từ Đào đem văn kiện cấp giấu đi, hắn thực sự không tính toán lần sau lại phải mượn đĩa mềm của Lý lão sư nữa. Hắn tính toán sau khi khóa chương trình sẽ đem hệ thống nhật ký xóa sạch một lần. Làm một hacker cao cấp sao có thể té ngã ở vấn đề ngu ngốc kia dù chỉ một lần cũng đã đủ khó coi, sao có thể đi vào vết xe đổ ngã lần thứ hai chứ. Huống chi, GÌ Nhiên có phải không mã hóa được văn kiện nhỏ nhỏ kia đâu. Che dấu xong cho Từ Đào, Gì Nhiên liền ngồi về vị trí của mình.Gì Nhiên với với sự mã hóa che giấu của minh rất có tin tưởng, phương pháp là phương phát độc quyền của mình hắn, hiện tại trừ bỏ vốn dĩ chỉ mình cùng Từ Đào hẳn sẽ không ai có thể tìm được văn kiện mà hắn đã che giấu.
Từ sự kiện này, xem ra chính mình vẫn chưa đủ cẩn thận a. Ngồi lại chỗ cũ Gì Nhiên vuốt cằm nghĩ.
Như cũ ở buổi học Lý Phi làm việc của mình, GÌ Nhiên ở phương diện này cũng thực là thản nhiên a. Từ Đào lên mây trang web nước ngoài rồi yên lặng đem đóng lại. Trình độ tiếng Anh của hắn không tốt liền không tính lên mạng nước ngoài nữa, hẵn xem cũng không hiểu a. Từ Đào sau khi trở về liền gấp bội nỗ lực học tiếng Anh, tất nhiên đây là chuyện phía sau.
Mới vừa đăng nhập trang chủ traiblazer, một cái kết bạn liên nhảy ra. Tên là black, nói cách khác là chủ của tấm thẻ kia. Từ tấm thẻ kia, Gì Nhiên cảm thấy người này có đáng để kết giao, vì vậy liền đồng ý. Tiếp theo Gì Nhiên liền xem lại mấy thẻ mà hắn đã trả lời, đa số chủ nhân của thẻ đối với câu trả lời của Gì Nhiên tỏ vẻ hài lòng cùng cảm tạ. GÌ Nhiên đối với cái này cũng không quá để ý, hắn muốn nhìn chính là có vượt qua mức quy định hiện tại về lí luận cùng kĩ thuật hay không. Gì Nhiên vẫn luôn cảm thấy chính mình là cái kĩ thuật trạch nên đối với phương diện này cũng thập phần để ý.
Mới xem xong các thẻ mình trả lời, Gì Nhiên liền nhận được tin nhắn của black. Gì Nhiên xem xét địa chỉ IP của black, là địa chỉ thuộc sở hữu, nghĩ đến M quốc hiện tại là rạng sáng, nghĩ đến chính là hacker cú đêm, bỗng cảm thấy người này đặc biệt thân thiết
(Bởi vì ở trên trang web nược ngoài, bởi vậy giao lưu sẽ bằng tiếng anh, tác giả bút lực có hạn, hãy coi như dưới đây là đoan văn bản đã được phiên dịch lai)
Black: Xin chào. Cảm tạ lời giải thích sâu sắc của ngươi.
Joe: Không cần khách khí. Khó khi gặp được người cùng chí hướng, ta cũng thật cao hứng trả lời vấn đề như vậy.
Black: Ta ở trên mạng đợi ngươi gần hai ngày, xin hỏi ngươi đang ở địa phương internet không tiện sao.
Gì Nhiên nghĩ thầm, gia hỏa này quá có kiên nhẫn đi, tư duy cũng quá nhanh nhạy rồi.
Joe: Nga, đúng vậy. Trên cơ bản là ngày cách ngày. thời gian thì không sai biệt lắm lúc này, nếu ngươi có ý tưởng muốn giao lưu có thể nhắn lại ta.
Black: Tốt. Phi thường cảm tạ. Ta sẽ thường xuyên liên hệ, hy vọng ngươi đến lúc đó đừng chê ta phiền toái là được.
Joe: Yên tâm, sẽ không
Black: Như vậy ta thoát trước.
Gì Nhiên nhớ tới hai ngày nay hắn đã luôn đợi mình, phản ứng đây là rất mệt đi
Joe: Ta đã biết, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi đi.
Đây là cuộc nói chuyện đầu tiên của Gì Nhiên cùng Tiêu Dật Trạch. Lần nói chuyện này bởi vì Tiêu Dật Trạch mệt nhọc mà phi thường ngắn gọn đã kết thúc. Tuy là cả 2 bên đều có ấn tượng không tồi về đối phương.
Gì Nhiên khó gặp được người lễ phép như vậy, hoàn toàn không giống đại nam tử nước ngoài, ngữ khí vẵn thực thân thiết a. Cũng bởi vậy hình tượng của Tiêu Dật Trạch trong lòng Gì Nhiên luôn tương đối tốt đẹp thẳng đến khi hắn bị làm tức đến nhe răng.
Tiêu Dật Trạch thở dài một hơi, thân thể nặng nề cứ thế mà ngã vào ghế dựa. Từ ngày đó sau khi thấy phản hồi của Gì Nhiên hắn liền như vậy ngốc ngốc ngồi trước máy tình chờ đợi, đợi được 2 ngày xác thật là mệt chết rồi. Tiêu Dật Trạch hồi tưởng lại khẩu khí nói chuyện của Joe một chút, cũng không phải là một người khó tiếp xúc. Từ mấy câu ngắn ngủi có thể thấy được đối phương nhất định là một người có kinh nghiêm đối nhân xử thế, như vậy hắn hẳn là một người sẽ lên mạng giờ cố định -- tộc đi làm.
Tuy rằng Gì Nhiên xác thực đã từng là một thành viên trong tộc đi làm sáng đi chiều về, bởi vậy học được cách nói chuyện. cách cư xử khi đi làm xí nghiệp đã ngấm sâu vào hắn, đến bây giờ trọng sinh bởi vì luôn ở cùng bạn thân không biểu hiện ra., nhưng giờ gặp được black, một người xa lạ, Gì Nhiên liền muốn bộc lộ bản chất thật của mình. Tiêu Dật Trạch suy đoán có phần nào hẳn không sai nhưng sai ở chỗ hắn làm sao liên tưởng đến chuyện trọng sinh a. Cái sai lầm này là hắn tốn không ít công trong quá trình tìm kiếm Gì Nhiên, tất nhiên đây là chuyện sau này.
Tiêu Dật Trạch nhắm mất, tuy rằng cơ thể xác thực là mệt, nhưng mà tinh thần lại thập phần vui sướиɠ. Hắn biết, Joe xuất hiện đối với hắn là kỳ ngộ. Thân là một người con riêng, đứng thứ ba, trên còn có hai ca ca cùng cha khác mẹ. Hắn ở Tiêu gia không có quyền thừa kế, mẫu thân hắn (vương lâm) ở thời điểm sinh hắn liền qua đời, bởi vậy hắn được đón về Tiêu gia, làm một thiếu gia hữu danh vô thực.
Hai vị anh trên danh nghĩa của hắn kia tuy rằng không phải đặc biệt ưu tú, nhưng lại xem có chút thủ đoạn, tuy cũng không đối với hắn quá đáng, nhưng là hắn luôn minh bạch tài sản Tiêu gia kia sẽ không đến phiên hắn cho dù chính hắn có chiếm được yêu thích của lão ba (Tiêu Triết) đi, đây có thể xem là tự biết mình đi.
Tiêu Dật Trạch cũng không nghĩ đến tranh một phần tài sản, trong mắt hắn trừ bỏ họ Tiêu, hắn cũng Tiêu gia không có mấy tầng quan hệ. Hết thảy chi phí ăn ở của hắn ở cao trung đều là hắn tự bỏ ra, từ đó có thể coi như hắn đã thoát ly khỏi Tiêu gia. Này ở Tiêu gia xem như không công khai sự thật, ngay cả hiện tại nơi hắn ở cũng là chính mình tránh tới.
Nhưng là Tiêu lão thái thái không cho rằng như vậy, phụ thần của hắn cũng không cho rằng như vậy. Lão thái thái cho rằng, Tiêu Dât Trạch sẽ trở thành trợ thủ đắc lực của ca ca hắn, bởi vì Tiêu gia đã nuôi hắn lớn lên. Phụ thân hắn thì cho rằng Tiêu Dật Trạch sẽ cùng hai nhi tử đầu (Đại nhi tử: Tiêu Dật Lâm, con thứ: Tiêu Dật Sầm) tranh gia sản bởi vậy có chút không thích hắn.
Tiêu Dật Trạch dựa vào ghế cười nhạo một tiếng. Hắn vẫn luôn cảm thấy, thân là một người đàn ông nên chính mình dựng xây cơ đồ, do vậy hắn đối với gia sản của Tiêu gia thật một chút hứng thú đều không có. Hắn không có hứng thú, nhưng các ca ca kia của hắn lại không như vậy, trên thực tế, trong lòng hắn luôn cho rằng hai ca ca kia cũng không có quá bản lĩnh. Tiêu thị trong tay bọn họ giữ gìn đã là khó nói chi là mở rộng quy mô?
Khó. Hai ca ca đối với hắn cũng không tốt không xấu, bởi vì bọn họ rõ ràng, Tiêu Dật Trạch không phải là trở ngại của họ, bất qua chính bọn họ mâu thuẫn nội bộ, ngoài mặt huynh hữu đệ cung nhưng ai biết sau lưng có bao kịch liệt để kéo đối phương xuống ngựa, Tiêu Dật Trạch mới không muốn vướng vào chảo nhuộm kia a. Tiêu Dật Trạch có thể thực đánh giá năng lực của chính mình, này đại khái cùng với vị mẫu thân xấu số của hắn tương đối giống nhau đi .
Mẫu thân hắn không thể xem là kẻ thứ ba, nàng là một dụ học sinh nước ngoài, tiêu phụ cùng nàng kết giao khi đó cũng không có nói mình đã kết hôn, chờ đến khi nàng biết được sự thật thì đã muộn. Chính nàng cũng tự nhận bản thân không thể đấu lại một đại gia tộc danh giá, bởi vậy khi mang thai được 7 tháng nàng liền cầm 50 vạn rời đi. Không dám về nước về nhà, nàng biết, ở cái thời đại này nàng không thể về nhà làm cha mẹ chịu người khác xem thường. Không phải nàng tham tài, mà nàng rất rõ ràng, không có công việc mà muốn ở một đất nước như M quốc nuôi sống Tiêu Dật Trạch là điều không có khả năng, bởi vậy mà nàng tủi nhục nhận tiện, thu thập đồ đạc lặng lẽ rời khỏi Tiêu phụ. Sau đó, vì lúc sinh bị băng huyết, nàng không thể không trong lúc hấp hối đem con trai gửi gắm cho hắn, hy vọng hắn sẽ chiếu cố tốt hài tử của mình.
Tiêu Dật Trạch có lý tưởng của chính mình, hắn năm nay 20 tuổi, học kỹ thuật hacking đã 3 năm, cố gắng để kiếm tiền, nhưng nguy hiểm cũng quá lớn, hơn nữa đây không phải hứng thú của hắn. Trong lý tượng của mình, hắn muốn thành lập một công ty chuyên về phần mềm, tự mở ra một vùng trời cho chính mình.
Tác giả có lời muốn nói: Cảm ta tiểu thảo bình
Tiểu tư liệu
Ổ cứng (tiếng anh Hard Disc Drive tọi tắc là HHD): là thành phần quan trọng trong máy tính tất cả dữ liệu của người dùng như hệ điều hành hoặc dự liệu cá nhân đều được lưu trữ trong ổ cúng và chúng được truy xuất thường xuyên. Nguyên lý cơ bản của ổ cứng HHd là có một đĩa tròn làm bằng nhôm(hoặc thủy tinh hoặc gốm), được phủ vật liệu từ tính.