Trọng Sinh Chi Cố Thanh

5.8/10 trên tổng số 10 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: longthiencat, Nấm Rơm Thể loại: công sủng thụ Truyện Trọng Sinh Chi Cố Thanh của tác giả Thanh Chu là câu chuyện hắn vốn là con người bình thường không có tài năng hay gia cảnh gì đặc biệt duy c …
Xem Thêm

Chương 35: Đêm đầu tiên
CHƯƠNG 35. ĐÊM ĐẦU TIÊN

Tần gia cách đại học Q khoảng nửa giờ đi đường, khoảng cách không ngắn, nhưng cũng may vùng này nhỏ, thông nhau, đường rộng, đi đường tiện lợi, Cố Thanh cũng không cảm thấy phiền phức.

Cố Thanh tìm được công việc mới, làm phục vụ ở 1 quán cà phên rất nổi tiếng ở trung tâm khu phố, ngoài cuối tuần làm nửa ngày, những ngày khác đều làm từ bảy giờ đến 10 giờ 30 tối, tiền lương thì ít hơn làm đầu bếp ở nhà Tần Lực Dương, nhưng cũng được một nghìn rưỡi, hơn nữa việc ra vào quán vả phê cũng có tiền, tiền boa cũng góp 1 phần không nhỏ vào thu nhập. Cố Thanh làm phép tính đơn giản, hiện tại một tháng cậu ít nhất có thể tiết kiệm được hơn 1 ngàn, thường ngày ăn ở đều tại Tần gia, về phần quần áo các thứ, cậu càng không có yêu cầu đặc biệt, loại bình thường ở chợ là đã được rồi; với cậu mà nói, lúc này chi tiêu lớn nhất cũng chỉ có sách vở tài liệu.

Cố Thanh rất quý trọng cơ hội được ở trong trường, xưa nay cậu thích yên tĩnh, không thích du lịch, thường ngày thời gian rãnh ngoại trừ đi làm, tất cả đều dành cho sách vở. Điều khiến Cố Thanh vui mừng chính là, phòng sách nhà Tần Lực Dương có rất nhiều sách, có cả 1 kệ sách bày biện chỉnh tề, đa số đều về tài chính, thương nghiệp mậu dịch, kinh tế bằng tiếng nước ngoài, nhưng cũng có nhiều tác phẩm tiểu thuyết nổi tiếng và sách pháp luật, việc này đã thuyết phục Cố Thanh, cậu không còn do dự bất an vì quyết định dọn tới Tần gia nữa. Hiện tại, thư phòng Tần gia nghiễm nhiên thành nơi Cố Thanh thích nhất, cậu giống như 1 người sắp chết khát lại lấy được nước ngọt tri thức. Có vài uyển sách tiếng Anh nguyên tác, Cố Thanh đành bỏ qua, cậu học tiếng anh đã rất lâu từ hồi cao trung.

Cố Thanh quyết tâm học giỏi tiếng Anh, tuy rằng cậu không có hứng thú xuất ngoại du học, nhưng thế giới đang toàn cầu hóa, nắm được … ngoại ngữ thông dụng nhất mới là ưu thế quyết định, Cố Thanh cho rằng mình cần phải làm thế, nhất là người học luật, dù tương lai làm việc gì, tiếng Anh vẫn cực kỳ quan trọng.

Bất quá, động lực chính thúc đẩy Cố Thanh, là kỳ thi tiếng anh cấp 6 vào cuối kỳ. Khoa luật đại học mặc dù không phải trường tốt nhất nước, nhưng quản lý cực kỳ nghiêm ngặt, trong khoa mỗi một học sinh đều phải có kế hoạch chính xác, học sinh ở đây trong 4 năm phải lấy được giấy chứng nhận của 4 lần thi gồm 6 cấp.

Trước khi sống lại, Cố Thanh vào năm nhất đã thuận lợi thông qua tiếng anh cấp 4, điểm số còn là 660, điều này làm cho Cố Thanh bị áp lực rất lớn, cậu hiện tại chỉ có thể miễn cưỡng đạt 430 coi như là may mắn lắm rồi.

Nghĩ đến tiếng Anh là thấy đau đầu, Cố Thanh chỉ có thể nặng nề thở dài, sách trong tay cũng trở nên không còn hấp dẫn liễu, hai tay đặt trên bàn gỗ lim, đầu chôn vào khuỷu tay.

Nghe được tiếng thở dài bên cạnh, Tần Lực Dương đình chỉ động tác gõ bàn phím, quay đầu nhìn Cố Thanh đang thất vọng bên cạnh, cảm thấy kỳ lạ, người thường ngày vô cùng phấn chấn đọc sách sao đột nhiên lại nằm úp sấp, trong lòng hoảng hốt, không phải là bị bệnh chứ?

Trên trán được bàn tay ấm áp dán vào, Cố Thanh chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt mang theo hoảng hốt, sốt ruột và khó hiểu.

“Làm sao vậy, khó chịu ở đâu?”

Tần Lực Dương ôm vai Cố Thanh, đem người ôm trọn vào lòng, đặt lên đùi mình, dán trán vào trán đối phương, cảm nhận nhiệt độ có gì bất thường hay không, nhưng cọ sát 1 hồi, cũng không phát hiện gì, trong lòng thoáng yên tâm.

Cố Thanh thân thể vốn mẫn cảm, đột nhiên bị người ôm thắt lưng kéo vào lòng, trán kề sát, hô hấp rõ ràng phả vào mặt, cậu cảm thấy ngứa khó nhịn, trên mặt nhịn không được tươi cười, giãy dụa thân thể, muốn thoát khỏi ôm ấp của hắn.

“Anh đừng… Ha ha… Đừng chạm vào đó, ở đó nhột, rất ngứa.”

Tần Lực Dương sửng sốt, thấy cậu bộ dáng khó nín cười, rất nhanh hiểu được ý cậu, lập tức nổi lên tâm chọc phá, bàn tay cứ không đi, trái lại còn ôm chặt vòng eo mềm dẻo của cậu, kéo người ôm càng chặt, không nghe theo lời cậu buông ra.

“Ha ha… Anh đừng… Ha ha… Em sai rồi… Buông ra… Xin anh đó… Mau, mau buông tay…” Bị hạn chế hành động, khiến cậu bị chọc phá không ngừng, giãy dụa càng nhiều, trong miệng la lên xin tha thứ.

Tần Lực Dương nổi lên tâm chơi đùa, trong nhất thời đúng là không thể buông tay, hắn thích nhìn Cố Thanh tươi cười, đây là người vợ hắn muốn cả đời ôm vào lòng, cùng nhau sinh sống.

“Tần, Tần… xin anh… Ha ha… em thật chịu không nổi nữa… Ha ha… cứu mạng a… em giận, giận thật đấy…” Cố Thanh cười đến mức đau hông, hô hấp không thuận, mắt đã ươn ướt, trong lòng bối rối, đối với Tần Lực Dương không khỏi tức giận, dù nói đứt đoạn, nhưng rõ ràng đang giận.

Thấy người trong lòng rõ ràng là khó chịu, Tần Lực Dương cuối cùng cũng hảo tâm ngừng tay, kéo đầu Cố Thanh ngã vào lòng, thoải mái vuốt ve mặt cậu.

Cố Thanh thở dốc, căn bản không có khí lực tính toán với hắn, chỉ có thể tùy ý đối phương tiếp tục ôm, cảm thấy mông khó chịu, nên cử động trên diện rộng một chút.

Oành, mặt Cố Thanh vốn đã hồng lên trong nháy mắt như bị thiêu cháy, một mảnh đỏ bừng.

Tần Lực Dương cũng xấu hổ, vợ yêu ở trong lòng, ngươi bảo 1 người đàn ông cấm dục chừng … 1 năm sao có thể giống Liễu Hạ Huệ ni, trừ phi người đàn ông kia không bình thường, nhưng Tần Lực Dương rất bình thường, hơn nữa nhu cầu du͙© vọиɠ cũng rất mạnh, nếu không phải hắn không muốn lạm giao, thường ngày đều tự động kiềm chế, thì người vừa đẹp trai lại có tiền như Tần Lực Dương, đã sớm có một đống mỹ nhân bên cạnh.

Tần Lực Dương không phải người háo sắc, nhưng khi đối mặt với Cố Thanh, định lực mà hắn luôn luôn kiêu ngạo trong nháy mắt sẽ tan rã, đại huynh đệ của hắn liền lập tức “nghiêm túc”, đứng thẳng, giống như một cây thiết côn tráng kiện uy vũ diễu võ dương oai, nhưng kết cục luôn là bi kịch, không chỗ phát tiết, tất cả bất đắc dĩ chỉ có dựa vào tay mình.

Tần Lực Dương vốn tưởng rằng, khi Cố Thanh vào ở Tần gia, việc “tự lực” sẽ không cần nữa, nhưng hắn không ngờ, Cố Thanh lại kiên trì ngủ riêng. Điều này làm cho người mong đợi đã lâu như Tần Lực Dương vô cùng thất vọng, nhưng dù thế nào, người cũng đã vào cửa, về phần gạt lên giường chỉ là chuyện sớm hay muộn. Tần Lực Dương tự an ủi mình.

Nhưng đã nửa tháng, đừng nói động phòng hoa chúc, ngay cả hôn môi cũng chỉ có vài lần, Tần Lực Dương lại không thể dùng cường ngạnh bức bách, chỉ có thể kiên nhẫn chờ, thở dài, dùng giỏ trúc múc nước rốt cuộc vẫn là công dã tràng, tuy vậy mỗi khi về nhà nhìn vẻ mặt điềm tĩnh tinh khiết của Cố Thanh đang bận rộn trong phòng bếp, không khí có mùi hương thức ăn, khiến người cả ngày mệt mỏi như Tần Lực Dương cũng cảm thấy vui vẻ hơn nhiều.

Chuyện phòng the không phối hợp, nhưng còn nhiều thời gian.

Tần Lực Dương lúc này nghĩ, những ngày khổ ải của mình cuối cùng cũng tới hồi kết.

Cố Thanh đỏ mặt, muốn đứng dậy, vật cứng rắn phía dưới khiến cậu xấu hổ túng quẫn vô cùng, trái tim như có gì đó làm nhộn nhạo, khiến nó đập bịch bịch; như có lửa, toàn thân thiêu đốt phát nhiệt, đầu lưỡi nóng hổi, cổ họng khô khốc.

Cố Thanh tuy rằng chư từng tự thể nghiệm quá tình hình, nhưng vẫn hiểu được một chút, từ khi xác định quan hệ với Tần Lực Dương cho đến khi dọn tới Tần gia, cậu luôn nghĩ đến sẽ có 1 ngày như thế này, cậu rất ngây ngô tinh khiết, đối với chuyện phòng the cũng hơi chờ mong, rồi lại hoảng loạn sợ hãi, sự mơ hồ này khiến cậu muốn mau chóng tránh khỏi nhiệt độ cực nóng kia, và không khí đầy mùi vị tình sắc.

“Đừng đi.”

Thắt lưng bị người phía sau ôm chặt, ngăn cản thân thể đang muốn rời đi của cậu, Cố Thanh lại nặng nề ngã vào ***g ngực rắn chắc của hắn.

“Cố Thanh, cho anh đi, được không?”

Giọng nói trầm thấp từ tính, tăng thêm sự gợi cảm, khiến người lạc vào, khó có thể chống cự, Cố Thanh đã bị mê hoặc.

Người trong lòng không còn muốn giãy dụa thoát đi, Tần Lực Dương cẩn thận kéo đầu đối phương xoay về phía mình, đôi mắt cậu trong suốt, long lanh xinh đẹp, gò má đỏ bừng, càng khiến người ta bị mê hoặc.

Lý trí trong khoảnh khắc bị tiêu diệt, trong mắt trong tim chỉ còn lại yêu thương thắm thiết.

Tần Lực Dương ôm lấy hai má Cố Thanh, vuốt ve ngũ quan xinh xắn, từ cái trán trơn bóng, đôi mắt phượng hẹp dài, mũi cao xinh đẹp, cuối cùng là đôi môi đỏ tươi, cẩn thận vuốt ve, rốt cuộc không cưỡng lại được sự mê hoặc của người trong lòng, khom người bắt lấy sự ngọt ngào kia.

Mùi vị rất ngọt, Tần Lực Dương ôm chặt vòng eo mềm dẻo, như muốn đem đối phương nhập vào cơ thể mình, hòa hợp thành 1 thể. Nụ hôn mạnh mẽ, kề sát dây dưa, Tần Lực Dương bá đạo mở ra đôi môi đang đóng chặt của Cố Thanh, tấn công dồn dập, đầu lưỡi ôm lấy lưỡi đối phương, hút vào, cố gắng hấp thu vị ngọt trong miệng đối phương. Trong nhất thời, môi lưỡi giao triền, thư phòng yên tĩnh đầy tình sắc nóng bỏng.

Cố Thanh cảm thấy mình sắp hít thở không thông, hô hấp mất trật tự, không thở nổi, giống như lục bình trong nước, lắc lư phiêu du, không bấu víu vào đâu được, chỉ có thể sa vào; thân thể mềm xuống, hai chân không thể đứng thẳng, song chưởng không biết đã bất giác quấn quanh cổ hắn từ bao giờ, dựa người tới, tìm kiếm sự chống đỡ cuối cùng.

Hai người hôn đến mức khó chia lìa, không thể dừng lại, giữa 2 đôi môi có chỉ bạc lặng yên chảy xuống, càng có vẻ *** mỹ.

Tần Lực Dương ôm lấy Cố Thanh, rồi nhanh tay đẩy sách vở và máy vi tính trên bàn ra, môi vẫn dồn dập mà hôn, đặt Cố Thanh ngồi lên bàn, tay linh hoạt vén áo ngủ của Cố Thanh lên, chỉ còn treo hờ hửng ở khuỷu tay, lộ ra bờ vai và khuôn ngực trắng nõn mềm mại.

“Ân…”

Cảm thấy lạnh, thân thể nhịn không được co rúm lại, Cố Thanh khó nhịn rêи ɾỉ ra tiếng.

Ngay lúc Cố Thanh cho rằng mình đã sa vào, Tần Lực Dương cuối cùng cũng dời môi, nhìn thân thể tuyệt sắc hương diễm trước mắt, nhất là đôi mắt ngấn nước mơ màng của đối phương, Tần Lực Dương cảm thấy du͙© vọиɠ càng tăng lên, thân dưới càng đứng thẳng, cách tầng áo ngủ mỏng manh, thẳng tắp chạm vào đùi Cố Thanh, khiến gương mặt vốn đã đỏ lên của Cố Thanh lại càng thêm nóng hổi, chỉ có thể ôm chặt cổ hắn, giấu đi gương mặt ngượng ngùng.

Tần Lực Dương liếʍ vành tai tròn trịa, quả nhiên, khiến người trong lòng một trận run rẩy. Tần Lực Dương so với Cố Thanh càng hiểu rõ thân thể cậu hơn, chỗ nào mẫn cảm, hắn là rõ nhất.

Vẫn cuồng dã hôn xuống, xương quai xanh tinh xảo, khuôn ngực trắng nõn, 2 khỏa anh đào đỏ bừng. Tần Lực Dương khó nhịn ngậm lấy 1 bên, đầu lưỡi khẽ liếʍ xung quanh, khiến cậu càng không ngừn run rẩy, chỉ là không kêu ra tiếng.

Nụ hôn vẫn không ngừng, thuận thế trượt xuống, lướt qua bụng, quần dài và qυầи ɭóŧ không biết đã bị kéo xuống từ khi nào, đang treo ở mắt cá chân. Một cây ngọc trụ tinh tế nhân cơ hội nhảy ra, chất dịch trong suốt đang nhỏ ra, sợ hãi run rẩy. Tần Lực Dương đưa tay búng nhẹ, phía trên lập tức truyền đến tiếng rêи ɾỉ khó nhịn.

Há mồm ngậm vào ngọc trụ, đầu lưỡi giảo hoạt không ngừng liếʍ, đùa với linh khẩu, bàn tay bao lấy 2 quả cầu thịt, vuốt ve.

“A… Đừng… Ân… Chỗ đó…”

Cố Thanh không chịu nổi kí©h thí©ɧ như vậy, rêи ɾỉ ra tiếng, trong miệng nói đừng, nhưng thân thể nhịn không được lại càng hướng tới gần đối phương, hai tay luồn vào 2 bên tóc hắn.

Tần Lực Dương dự định cho Cố Thanh lần đầu tiên hoàn mỹ, thứ nhất hắn sợ làm đau vợ yêu, thứ hai đây cũng là vì tính phúc thịnh vượng sau này của mình. Cho nên, Tần Lực Dương làm tiền hí vô cùng kĩ lưỡng.

Cảm giác được tiểu ngọc hành sắp nhịn không được phát tiết, Tần Lực Dương ác liệt khẽ cắn linh khẩu, cố sức hút ——

“A!”

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đều phóng vào trong miệng hắn, Tần Lực Dương cũng không ngại, ngẩn lên, hướng đôi môi nhỏ nhắn hôn xuống.

Cố Thanh đang trong tư vị sau cao trào, hoàn toàn không thể phản ứng, mị nhãn như tơ nhìn người gần trong gang tấc, trao đổi chất dịch trong miệng.

Tần Lực Dương vốn có dự mưu, mở ngăn kéo, từ bên trong lấy một cái hộp, mở ra, một mùi thơm ngát bay tới, Cố Thanh nhịn không được hít vào 1 chút, chờ khi phát hiện tay hắn đang lấy 1 lượng lớn, lúc này mới biết thì ra là chất bôi trơn.

Cố Thanh xấu hổ vô cùng, đỏ mặt nhắm hai mắt lại, bộ dáng mặc người cứ lấy, khiến người thương yêu, nhưng thân thể run rẩy có thể nhìn ra cậu đang sợ.

“Ngoan, thả lỏng đi, tin tưởng anh, có được không?”

Giọng hắn càng nhẹ nhàng, lại tăng thêm gợi cảm, rồi lại có chút ẩn nhẫn, Cố Thanh cũng là đàn ông, đương nhiên biết nhẫn nhịn là rất thống khổ, cậu tuy rằng sợ, nhưng cậu nguyện ý tin tưởng Tần Lực Dương, cuối cùng gật đầu.

Tần Lực Dương đặt Cố Thanh nằm thẳng trên bàn, nhẹ nhàng gập hai chân cậu lên, ngón tay cẩn thận vuốt ve cúc huyệt, cho đến khi mềm ra, rồi mới xâm nhậm vào trong, cảm giác lập tức bị sự nóng ướt bao lấy. Tần Lực Dương chuẩn bị rất tỉ mỉ, tuy rằng du͙© vọиɠ khó chịu vô cùng, nhưng vẫn đợi cúc hoa chứa được 3 ngón tay, mới đổ bôi trơn lên du͙© vọиɠ của mình, nâng cái mông trắng nõn nhắm vào cúc hoa mạnh mẽ đâm vào.

“A!” Cố Thanh phát ra tiếng rên thống khổ, trên mặt đầy mồ hôi, mím chặt đôi môi, đến mức trắng bệch.

Tần Lực Dương yêu thương hôn cậu, nhịn xuống ý định đưa đẩy, trấn an nói: “Ngoan, thả lỏng, hít sâu, thả lỏng đi…”

L*иg ngực phập phồng, Cố Thanh nỗ lực thích ứng với thứ thật lớn phía sau, cậu không muốn hắn vì mình mà phải nhẫn nhịn chịu đựng.

“Được, được rồi. Anh, anh động đi.”

Tần Lực Dương cũng nhẫn đến khó chịu, được cho phép, cũng nhịn không được co rút, đẩy hết vào, thắt lưng không ngừng đưa đẩy, cảm thụ sự thít chặt nóng ướt mềm mại như thiên đường.

“… A…”

Một tiếng rêи ɾỉ sung sướиɠ bỗng dưng vang lên. Tần Lực Dương biết mình đã là tìm được điểm mẫn cảm của Cố Thanh, trường thương nhắm vào điểm đó của cúc hoa hết sức đưa đẩy.

“… A… chỗ đó… sâu… chậm… Ân… nhanh nhanh… sâu hơn nữa… A…”

Cố Thanh cảm thấy tê dại, toàn thân thoải mái, sự ngượng ngùng bị kɧoáı ©ảʍ thay thế, thanh âm vui thích cũng không kiềm được vang lên.

“Từ bỏ… Lực Dương… A…”

Cần cổ trắng nõn khêu gợi cong lên, Cố Thanh lại một lần đạt được cao trào, nước mắt chảy xuống hai gò má.

Tần Lực Dương kéo 2 chân thon dài trắng nõn quấn lấy thắt lưng mình, cấp tốc đâm vào thiên đường kia, thâm nhập rất sâu, mạnh mẽ đưa đẩy, du͙© vọиɠ bị sự mềm mại nóng ướt bao lấy, sảng khoái vui sướиɠ.

Sau khi cao trào hai tay Cố Thanh vô lực hạ xuống bàn, mặc cho hắn tiếp tục xông tới,

Lại đưa đẩy nhiều lần nữa, một tiếng gầm nhẹ, nam nhân cũng nhịn không được bắn ra.

Phục hồi tinh thần lại, Tần Lực Dương phát hiện Cố Thanh đã hôn mê từ lâu.

Tần Lực Dương vô cùng tiếc nuối, du͙© vọиɠ một khi bị khai thông, sao có thể thuận lợi thu hồi, nghĩ tới thân thể vợ, chỉ đành cắn răng nhẫn nhịn.

Thêm Bình Luận