Chương 7: Em chỉ cần bên anh thôi ( Hoàn)

“ Ưm~~ A haa haa” Ngọc Linh thoả mãn rêи ɾỉ lên

Càng nghe tiếng rêи ɾỉ phóng đãng của cậu hắn càng làm việc nhanh hơn . Phía sau thì tay đưa ra rút vào theo hoạt động như đang ra vào của dươиɠ ѵậŧ , lúc này đã là bốn ngón . Dươиɠ ѵậŧ của cậu cũng cứng cứng lên như sắp ra

“ E….em ra” Ngọc Linh vừa nói xong liền bắn ra , Văn Kiệt nuốt trọn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu vào bụng rồi ngồi dậy liếʍ môi

Cúc hoa của Ngọc Linh vốn đang bị bốn ngón tay thọt ra thọt vào , tự nhiên Văn Kiệt rút ra khiến nó cảm thấy trống vắng mà nhấp nháy liên tục

Ngọc Linh ngẩng mặt lên nhìn Văn Kiệt với ánh mắt khát vọng . Văn Kiệt nhìn thấy ánh mắt của cậu liền mỉm cười cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình rồi đập đập vào cúc hoa của cậu

“ Gọi chồng” Văn Kiệt mở miệng nói , mắt vẫn nhìn toàn cảnh dươиɠ ѵậŧ mình đáng vào cúc hoa của cậu

“ Chồng à , vào đi” Ngọc Linh cũng rất nghe lời mà nói luôn , hậu quả của việc gọi chồng là Văn Kiệt đặt dươиɠ ѵậŧ của hắn trước cúc hoa rồi nhấp mông đâm lút cán

“ A , sâu quá ~~~ rồi haa haa ưmm ~~~” Ngọc Linh rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ .

Vừa đâm vào cúc hoa của Ngọc Linh , Văn Kiệt hai mắt đỏ au liền đâm ra rút vào liên tục , không cho cậu có thời gian thở dốc . Tiếng rên của Ngọc Linh càng to , động tác đâm ra rút vào của Văn Kiệt càng nhanh . Chẳng mấy chốc Ngọc Linh lại bắn ra lần nữa , lúc cậu bắn ra cúc hoa như hưởng ứng mà co rút lại khiến hắn đâm rút cán nhanh rồi cũng bắn ra , Văn Kiệt không để dươиɠ ѵậŧ lại để cảm nhận cảm giác mà nhanh chóng rút ra . Tϊиɧ ɖϊ©h͙ không có gì che chắn lập tức tràn ra khỏi cúc hoa hình ảnh hết sức da^ʍ mĩ

“ Haa haa” Tiếng thở dốc vang lên trong căn phòng ngủ , hai người trên giường người ngợm dính dính , nào là mồ hôi , tϊиɧ ɖϊ©h͙ , mùi không mấy tốt đẹp nhưng trong lòng hai người đều hạnh phúc

Văn Kiệt rất muốn làm lần nữa , nhưng lưng hắn quá đau , giờ còn không tài nào xuống khỏi người Ngọc Linh được

“ Anh nặng quá haa , đi xuống” Ngọc Linh thở dốc xong liền muốn đi lau người rồi đi ngủ , nhưng hắn đè cậu nặng quá cậu không xuống được

“ Em tự chui ra đi” Giọng nói Văn Kiệt có chút áy náy

“ Hm” Ngọc Linh thấy có chút nghi nghi , thế là cậu giãy dụa chui ra , bật đèn ngủ lên

Ngọc Linh kêu “ A” một tiếng , mông cậu mới làm một lần mà có chút ran rát , đến bây giờ vẫn còn cảm giác như dươиɠ ѵậŧ của hắn vẫn bên trong vậy

Ngọc Linh ngoảnh mặt lại nhìn hắn , hai mắt cậu bỗng mở lớn lên rồi đỏ hoe . Trên lưng hắn đầy vết đỏ như roi đánh , tím bầm , còn ứ đọng cả máu , có chỗ nguy hiểm còn đang đóng vảy ( do từng chảy máu)

“ Ai làm?” Giọng Ngọc Linh có chút nghẹn ngào , cậu đang đau xót cho hắn , nhìn thấy vết thương của hắn mà tim cậu nhói đến ngưng thở

“ Không sao , nằm đây với anh” Văn Kiệt không muốn kể với cậu , chuyện này không có gì hay ho để kể công cả

“ Anh nói đi” Ngọc Linh nghẹn ngào nói , giọng mũi của cậu bắt đầu lên , cậu đang nín hết sức để mình không khóc

“ Hazzz , hôm đưa em đi ăn cháo thịt . Mẹ anh có gọi điện , bố mẹ anh biết chuyện chúng mình . Yên tâm anh lo xong việc hết rồi , em chỉ cần bên anh thôi” Văn Kiệt nói rất nhẹ nhàng , nhưng sự thực là hôm ý sau khi đưa Ngọc Linh về chung cư , hắn cũng đi về nhà bố mẹ , vừa ngồi xuống mẹ hắn liền ném xếp ảnh của hắn và Ngọc Linh rồi lên tiếng cấm cản , hắn cố nói để mẹ hắn tiếp nhận nhưng mẹ hắn nhất định không đồng ý , chuyện sau đó là bố hắn dùng roi đánh , mẹ hắn khóc lóc , lúc bị đánh xong hắn muốn ra về gặp cậu thì bị gạt tàn không biết bố hay mẹ ném vào lưng rồi ngất xỉu . Chuyện đó cũng không biết là may mắn hay bất hạnh khi hắn trong lúc bất tỉnh liền có nhận thức về kiếp trước . Hắn hôn mê mấy ngày , lúc hắn tỉnh dậy bố có gọi điện một lần bảo rằng nếu không bỏ cậu thì bố mẹ sẽ từ hắn không cho thừa kế , hắn liền đồng ý rồi đi tìm cậu . Giờ tài sản của hắn chỉ có nhà , có xe , và chút tiền mặt , còn thẻ chắc cũng bị khoá rồi đi

“ Hic , nhất định em không xa anh đâu” Ngọc Linh đưa tay lên định sờ vào vết thương của hắn , nhưng khi gần chạm đến cậu lại rụt tay lại như kiểu chạm vào sợ hắn đau

Cuối cùng cậu không có lết vào đi tắm nữa mà nằm lại cạnh hắn , hắn cũng bỏ quay tấm lưng đang đau nhói của mình mà lật người lại rồi vươn tay ôm trọn lấy cậu vào lòng hắn , chỉ ôm như vậy và được hít mùi hương của cậu hắn thấy ấm áp đến lạ

“ Anh mãi mãi chỉ yêu em” Văn Kiệt thủ thỉ nói trên đầu cậu . Hắn bây giờ không có gì cả , nhưng hắn sẽ cố gắng hết mình không để cậu phải chịu khổ sở

“ Em cũng yêu anh , chỉ yêu mình anh thôi” Ngọc Linh nghe hắn trực tiếp nói yêu cậu liền có chút nghẹn ngào mà đáp lại . Sau khi nói xong thứ đáp lại cậu là cái ôm chặt hơn của Văn Kiệt

Trong một đời người dài đằng đẵng mấy ai may mắn tìm được người yêu hết lòng vì mình …..Thật may mắn vì cậu/hắn đã gặp được Văn Kiệt/Ngọc Linh

______ Hoàn______