Chương 8: Gặp được người của Lý gia

Tần Ngạn kích phát được Thiên Lôi Thân Thể, chuyện này làm Lý Trân Nương rất cao hứng, cho nên, trong một tháng Tần Ngạn bế quan, nàng luyện chế không ít đan dược, lại lấy ra một ít đan dược còn giữ lại trước đó ra. Chia làm mấy phần, toàn bộ đều bán cho mấy cửa tiện đan dược trên trấn.

Mang theo mười hai vạn linh thạch nhờ bán được đan dược và một đmá linh thảo cấp một cấp hai mới mua, Lý Trân Nương cưỡi Yêu Mã của mình nhanh chóng rời khỏi thị trấn. Yêu Mã của nàng là yêu thú cấp hai, tốc độ phi thường nhanh. Tuy nhiên, ở trong thôn và khi lên trấn, nàng chưa bao giờ cưỡi. Chỉ có thời điểm ít người, nàng mới có thể cưỡi Yêu Mã trên đường.

Ra khỏi trấn, Lý Trân Nương cưỡi Yêu Mã đi vào một rừng cây. Sau đó liền bị ba tu sĩ cũng cưỡi Yêu Mã ngăn cản đường đi của nàng.

“Dừng……” Giữ chặt dây cương, Lý Trân Nương ngẩng đầu nhìn về phía trước .

Người đến tổng cộng có ba vị, tất cả đều là nam tu. Người dẫn đầu cũng giống với Lý Trân Nương cưỡi một con Yêu Mã cấp hai, trên người mặc cả một thân màu đen, vẻ mặt râu quai nón. Dung mạo nhìn rất là tục tằng. Người này Lý Trân Nương biết, là đồ đệ của Lý gia Đại trưởng lão —— Trương Tỉnh, là một vị tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.

Đi theo sau Trương Tỉnh là hai người cưỡi Yêu Mã cấp một, hơn nữa thực lực của hai người cũng đều là Ngưng Khí tầng bảy, xuyên qua y phục là màu lam của hai người có đánh dấu của Lý gia, hiển nhiên là thủ hạ của Trương Tỉnh.

“Lý Trân Nương, đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công!” Nhìn thấy Lý Trân Nương trang điểm như một nông phụ bình thường, Trương Tỉnh cười nhẹ. Tuy rằng giờ phút này Lý Trân Nương dịch dung, nhưng mà, ở hiệu thuốc hắn đã thấy đối phương bán đan dược, cái loại này là Hồi Nguyên Đan cấp hai, chỉ có Lý gia mới có đan phương. Chính vì thế khi vừa nhìn thấy đan dược, Trương Tỉnh liền biết người này nhất định là Lý Trân Nương.

“Ba vị đạo hữu đang nói cái gì thế? Ta họ Tần, cũng không họ Lý!” Nói đến này, Lý Trân Nương híp híp mắt. Nghĩ thầm: Chó săn Trương Tỉnh quả thật đáng giận, vẫn luôn giúp đỡ sư phụ hắn đuổi gϊếŧ mình và Triệt Nhi, Ngạn Nhi khắp nơi. Không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặp được hắn!

“Hừ, không cần cải trang đâu Lý Trân Nương, ta biết rõ là ngươi, người khác không có khả năng luyện chế Hồi Nguyên Đan. Thức thời thì mau giao Lý Ngạn ra đây, nếu không thì chớ có trách ta đối với ngươi không khách khí!” Nói đến chuyện này, đáy mắt Trương Tỉnh toàn là sát ý ngoan tuyệt.

Nếu không phải vì trong tay Lý Ngạn có những đồ tốt mà mẫu thân hắn để lại, thì hắn cũng sẽ không nhận nhiệm vụ này. Một lần tìm chính là tám năm, mà nay cuối cùng cũng tìm được Lý Trân Nương, sao hắn lại có thể dễ dàng bỏ qua đối phương như vậy được.

“Vậy sao? Phải không?” Nói, Lý Trân Nương giơ lên hai lá Bạo Tạc Phù cấp hai trực tiếp ném xuống.

“Mau tránh ra!” Kinh ngạc một tiếng, Trương Tỉnh lập tức nhảy ra một bên, hắn hai cái thủ hạ cũng theo đó cùng nhau lui về một bên.

“Ầm ầm…”

Trong khoảnh khắc hai tấm Bạo Tạc Phù bị kíp nổ, cơn nổ mạnh đến nỗi Yêu Mã cấp hai được Trương Tỉnh cưỡi trực tiếp bị bay ra ngoài, đâm vào cây đại thụ làm nó bị chặt đứt, hung hăng ngã một cái và mất mạng. Bên cạnh đó Yêu Mã cấp một của hai người kia cũng bị nổ trọng thương.

Nhìn lại Lý Trân Nương đã sớm chạy không thấy ảnh, cùng với việc Yêu Mã của mình chết thảm, khuôn mặt Trương Tỉnh trực tiếp đen. “Thật đáng giận, Lý Trân Nương thật đáng giận. Ngươi cho rằng mình có thể thoát khỏi òng bàn tay của ta hay sao?” Nói đến việc này, Trương Tỉnh liền lấy ra một khối huyết ngọc.

Ở Lý gia, chỉ cần kiểm tra ra là có linh căn, máu của đối phương sẽ được dùng để chế tạo một huyết ngọc bội, nếu tu sĩ đã chết, huyết ngọc sẽ trực tiếp bị vỡ vụn. Bởi vì bên trong huyết ngọc có máu tu sĩ nên có thể cảm ứng được đối phương. Loại huyết ngọc này chẳng những biết đối phương còn sống hay chết, nó còn có tác dụng tìm người. Nếu không có khối huyết ngọc của Lý Trân Nương, Trương Tỉnh cũng sẽ không có khả năng tìm đến tòa tiểu thành xa xôi này. Chỉ là đáng tiếc, Lý Trân Nương quá gian xảo, vài lần đều bị nàng chạy thoát. Giờ đây thế mà lại để nàng chạy thoát.

“Trương sư huynh, bây giờ chúng ta phải làm sao?” Nhìn Trương Tỉnh, một thủ hạ nghi hoặc hỏi.

“Giờ trở về thành để mua Yêu Mã, ta không tin, không tìm thấy Lý Trân Nương!”

“Vâng!” Nghe theo mệnh lệnh, hai người tán đồng. Lập tức kéo hai con Yêu Mã bị trọng thương đi theo Trương Tỉnh cùng nhau trở về thành.