Chương 16: Cùng nhau ăn cháo

Hai ngày sau, Tần Ngạn và Tô Triệt rời khỏi Cát Tường Trấn, một đường đi đến hướng đông tới một núi non, Tần Ngạn xem thử địa phương, phát hiện nơi này không phải Yêu Thú Sơn, mà là một núi non tương đối bình thường tên là —— Thúy Bình Sơn.

Đi đường suốt một ngày đường, chạng vạng, ở trong núi Tần Ngạn tìm thấy một cái sơn động, liền mang theo Tô Triệt nghỉ ngơi trong sơn động, lấy ra giường đệm và đệm chăn, rồi Tần Ngạn lại lấy đồ dùng nhà bếp, nấu một nồi linh gạo rau dưa cháo.

Ngửi thấy mùi đồ ăn ở trong không khí, khóe miệng Tô Triệt cong cong, nghĩ thầm: Đây là Ngạn ca ca lần đầu tiên nấu cơm, không nghĩ tới lại có thể nấu mùi thơm như vậy, chắc chắn là ăn rất ngon!

Nấu xong cháo, Tần Ngạn lấy ra hai cái chén, bày biện ở trên bàn. Đỡ Tô Triệt ngồi lên ghế, cùng nhau ăn cơm chiều.

“Oa, Ngạn ca ca nấu cháo thơm quá!” Ôm chén ngửi ngửi, Tô Triệt lộ ra nụ cười ngọt ngào.

“Cháo có chút nóng, từ từ ăn thôi!” Nói, Tần Ngạn đặt cái muỗng vào trong tay Tô Triệt.

“Vâng, ta biết rồi!” Tô Triệt múc một muỗng cháo, vui vẻ ăn.

Nhìn người bên cạnh ăn với vẻ mặt thỏa mãn, trong lòng Tần Ngạn có chút chua xót. Đây là Triệt Nhi, tiểu đồ ngốc luôn làm hắn đau lòng, tiểu đồ ngốc rất dễ dàng thỏa mãn!

Sau khi ăn xong cơm chiều, Tô Triệt lấy ra khăn tay, thật cẩn thận lau giúp khóe miệng của Tô Triệt.

Cảm giác được chóp mũi của Ngạn ca ca đυ.ng vào chóp mũi của mình, mặt Tô Triệt đỏ bừng. Cảm thấy giờ này khắc này tất cả đều tốt đẹp, tốt đẹp đến mức không chân thật!

Lau khô miệng nhỏ của Tô Triệt, Tần Ngạn cười cười, nhéo nhéo chóp mũi của đối phương: “Ăn no?”

“Vâng, cháo Ngạn ca ca nấu ăn rất ngon, ta ăn đến no căng!” Nói đến chuyện này, Tô Triệt vui vẻ.

Nhìn chằm chằm vào nụ cười hồn nhiên của đối phương, Tần Ngạn nhìn đến si ngốc hơn nửa ngày, sau đó mới lấy tinh thần: “Triệt Nhi, trong sơn cốc cô cô ngã xuống ta đã lấy được bốn cái pháp khí, một cái là kim vòng của cô cô, một cái là pháp đao cấp hai của Trương Tỉnh, còn có hai cái đao cấp một của hai người.” Nói, Tần Ngạn đem bốn cái pháp khí lấy ra: “Vòng tay của cô cô và pháp đao cấp hai ngươi cầm đi, hãy giữ nó để phòng thân!”

“Không, không cần đâu Ngạn ca ca, pháp khí này ngươi giữ lại đi!” Lắc đầu, Tô Triệt vội vàng cự tuyệt. Y nghĩ để pháp khí ở bên cạnh thì có thể bảo hộ cho Ngạn ca ca tốt hơn. Thực lực của mình cao hơn so Ngạn ca ca, có pháp khí hay không cũng như vậy thôi.

“Nói ngươi cầm thì ngươi cứ cầm đi! Vòng tay cô cô mang theo là của mẫu thân ta đưa cho cô cô, đó là thứ tốt!” Nói, Tần Ngạn kéo tay Tô Triệt, trực tiếp đeo vòng tay lên cổ tay của Tô Triệt. Lại lấy túi trữ vật của Tô Triệt, lấy pháp đao cấp hai cho vào.

“Ngạn ca ca!” Sờ sờ vòng tay trên cổ tay, Tô Triệt nhíu mày lại nhẹ gọi một tiếng. Y biết Ngạn ca ca đau lòng mình mắt manh, lo lắng cho sự an toàn của mình nên mới đem hết pháp khí tốt cho chính mình.

“Đừng nhăn tiểu mày, khó coi lắm!” Nâng tay lên, Tần Ngạn nhẹ nhàng dùng ngón tay xoa xoa giữa mày của Tô Triệt, thẳng cho đến đối phương giãn mày ra, hắn mới vừa rồi thu tay lại: “Ngoại trừ bốn cái pháp khí ở ngoài ra ta còn tìm thấy rồi hai túi trữ vật cấp một, túi trữ vật của Trương Tỉnh ta không tìm thấy, chắc hẳn là đã bị hủy do vụ nổ. Với hai cái túi trữ vật tìm thấy sáu mươi khối linh thạch, hôm qua ta đã mua đồ hết rồi. Hiện giờ chỉ có thừa hai túi trữ vật.” Nói đến chuyện này, Tần Ngạn có chút bất đắc dĩ.

“Ngạn ca ca nhận lấy đi, ta đã có một cái túi trữ vật cấp một, còn có túi trữ vật cấp hai mà nương cho ta, không cần dùng hai cái túi trữ vật!” Hiện tại cái Tô Triệt đang sử dụng là túi trữ vật cấp hai của Lý Trân Nương, đồ vật đều có thể chứa được tất nhiên không cần dùng túi trữ vật khác.

“Được!” Gật đầu, Tần Ngạn cất đi hai cái túi trữ vật.

“Túi trữ vật của mẫu thân túi trữ vật có mười hai vạn linh thạch, trong đó còn có một ít đan dược chữa thương cấp một và cấp hai. Bên cạnh đó còn có mười phó linh thảo để luyện chế Hồi Xuân Đan cấp một, mười phó linh thảo để luyện chế Ích Khí Đan cấp một và hai mươi phó linh thảo cấp hai. Đan lô của mẫu thân, đan phương của mẫu thân và còn tu luyện linh hồn kỹ xảo của mẫu thân —— Thiên Huyễn Quyết.” Nghĩ nghĩ, Tô Triệt lấy hết đồ vật mà Lý Trân Nương để lại nói hết cho Tần Ngạn.

“Mấy cái đó ta không dùng được, Triệt Nhi cầm là tốt nhất!” Đối với những cái linh thảo, đan lô hay linh hồn kỹ xảo gì đó, Tần Ngạn đều không có hứng thú.

“Mấy cái đó đúng là Ngạn ca ca không dùng được, thế nhưng linh thạch mà mẫu thân bán đan dược Ngạn ca ca vẫn phải nhận. Cái đó để lại cho Ngạn ca ca dùng khi tu luyện!” Nói đến chuyện này, Tô Triệt rất nghiêm túc.

“Cũng được, vậy chỉ cần đưa cho ta hai vạn linh thạch, còn lại Triệt Nhi thu hết đi.” Nghĩ nghĩ, Tần Ngạn chỉ cần hai vạn linh thạch, còn lại đều để lại cho Tô Triệt.

“Được, như vậy đi!” Biết tính tình của Ngạn ca ca, Tô Triệt cũng không khuyên bảo, trực tiếp lấy hai vạn linh thạch giao cho Tần Ngạn.