Chương 14: Tiểu nhị ngạo mạn

Vừa đi vào cửa tiệm, Tần Ngạn tinh tế đánh giá qua một lượt, phát hiện cửa hàng ngọc khí này rất lớn, ở trên cao treo cái tấm biển ghi “Ngọc Bảo Trai”, ba chữ vàng rồng bay phượng múa được nhìn rất rõ. Vừa liền biết đây là một cửa hàng lớn rất khí phái, những cửa tiệm tạp hóa không có khả năng so với nó.

“Này, hai người các ngươi đang làm gì ở đây vậy? Muốn xin cơm thì đi xa một chút, đừng có cản trở buôn bán của chúng ta!” Không đợi Tần Ngạn và Tô Triệt bước vào cửa hàng, ngay lập tức có một tiểu nhị mặc một áo quần ngắn màu lam từ cửa hàng đi ra, vẻ mặt ngạo mạn.

Nhìn thấy tiểu nhị kiêu căng xoa eo đứng ở trước cửa đuổi người, Tần Ngạn cười lạnh: “Thế nào, ngươi mở cửa để buôn bán, không muốn cho người vào sao?”

“Đúng vậy, ngươi chính là không muốn cho chúng ta đi vào, không nghĩ chúng ta vào trong tiệm ngọc thạch để mua? Hành động của ngươi như vậy không sợ lão bản không cao hứng?” Nói đến cái này Tô Triệt cười cười, nhưng mà trong đáy mắt lại không có chút ý cười nào. Rõ ràng tiểu nhị mắt chó xem thường người khác! Nhìn hắn và Ngạn ca ca ăn mặc không tốt liền xem thường bọn họ.

Nhìn thấy tiểu nhị và hai người Tần Ngạn tranh chấp, mấy bên người đi đường và bán hàng rong liền lập tức tốp năm tốp ba vây lại xem náo nhiệt.

“Các ngươi? Các ngươi mà cũng dám đến cửa hàng của chúng ta, các ngươi có bạc sao?” Nói đến cái này, vẻ mặt tiểu nhị liền khinh thường, hắn cảm thấy hai người kia rất nghèo, khả năng cao là không có bạc thế thì chắc chắn không mua nổi đồ trong tiệm ngọc thạch của bọn họ.

“Bạc không có, nhưng linh thạch thì có!” Nói, ở trong tay Tần Ngạn lấy ra một khối linh thạch. Tần Ngạn bế quan một tháng, hai trăm linh thực trước kia Lý Trân Nương cho đã sớm bị hắn dùng hết. Thế nhưng trước đó hắn đã tìm thấy túi trữ vật của thủ hạ Trương Tỉnh, từ hai túi trữ vật đó hắn lấy được 60 linh thạch. Cô cô cũng để lại mười hai vạn linh thạch, Triệt Nhi vốn đưa cho hắn nhưng Tần Ngạn không muốn, liền để Triệt Nhi cất đi.

“Ngươi, ngươi……” Nhìn thấy linh thạch trong tay Tần Ngạn, tiểu nhị bị dọa không nhẹ. Mọi người đều biết, chỉ có tu sĩ mới có thể sử dụng linh thạch, người bình thường không có khả năng có được linh thạch, cũng không mua nổi linh thạch. Bởi vì, một khối linh thạch nhỏ đã có giá trị một trăm lượng bạc. Người nghèo khổ đừng nói là mua, chỉ tính đến xem thôi cũng sợ cả đời không được nhìn thấy một khối!

“Ha ha, tiểu tử này đá vào ván sắt rồi!”

“Ai nói không đúng, ngay cả tiên sư mà cũng dám đắc tội, tên này thật xui xẻo!”

“Đúng vậy, theo ta được biết, tính tình của tiên sư đều không tốt!”

“Đúng vậy, tiên sư đều là người lợi hại, tính tình tất không giống với người thường chúng ta rồi!”

Nhìn thấy Tần Ngạn móc ra một khối linh thạch, mọi người vây quanh xem náo nhiệt mồm năm miệng mười nghị luận. Có vài người vui sướиɠ khi người gặp họa, chờ xem kết cục của tiểu nhị. Còn có người lắc đầu đồng tình, cảm thấy nhất định tiểu nhị sẽ bị hai vị tiên sư đánh cho tàn phế!

Nghe được lời nói của mọi người, tiểu nhị không còn chút tư thái kiêu căng như trước kia, lập tức lùi về sau, khuôn mặt chuyển từ xanh đến trắng, hai chân run run ngã xuống, có vẻ như bị dọa không nhẹ. “Tiên sư tha mạng, tiên sư tha mạng!”

Nhìn thấy tên tiểu nhị bị dọa hồn vía lên mây, Tần Ngạn cười hừ một tiếng. Cũng không muốn cùng hắn tính toán so đo.

“Tiểu tử ngươi càng ngày càng không có quy củ, còn không mau lui xuống cho ta?”

Đột nhiên, bên trong cửa hàng truyền đến một tiếng quát lớn, một vị nam tử trung niêm mặc viên ngoại bào từ cửa hàng đi ra. Tất cung tất kính mà đi tới trước mặt Tần Ngạn và Tô Triệt. Cúi đầu hành lễ: “Mời hai vị tiên sư vào bên trong!”

“Được!” Nhìn thoáng qua tiểu nhị ở bên cạnh đã bị dọa đến nỗi bước chân bất động, Tần Ngạn cũng không nói thêm cái gì nữa, trực tiếp mang theo Tô Triệt bước vào bên trong cửa hàng ngọc khí.

“Kẻ hèn là lão bản của cửa hàng này, họ Vương, không biết hai vị tiên sư, muốn mua ngọc sức như thế nào? Chúng tôi ở nơi này có dương chi bạch ngọc thượng đẳng, phỉ thúy, huyết ngọc, mặc ngọc đều có. Nếu hai vị tiên sư muốn khắc ấn trận pháp, có thể thử huyết ngọc ở tiệm chúng tôi, vài loại ngọc thạch bên trong có huyết ngọc với linh khí nồng đậm nhất, cũng là cái thích hợp nhất để tiên sư khắc ấn trận pháp!” Nhìn hai người, lão bản cẩn thận giới thiệu.

Tuy vị lão bản là người thường, nhưng mà hắn đã tiếp đãi rất nhiều tiên sư. Cho nên thời điểm tiếp đãi hai người Tần Ngạn, không có chút nào hiện lên hoảng loạn. Rất nhiều tu sĩ đến cửa hàng của hắn đều sẽ mua ngọc thạch thượng đẳng nhất, hầu hết tác dụng của nó đều là dùng để khắc ấn trận pháp. Hoặc là chế tác một ít ngọc bài đặc thù , chính vì thế nếu là tiên sư đến thì hắn đều sẽ đề cử ngọc thạch tốt nhất, hắn tuyệt đối không dám đề cử cho người ta những ngọc kém để thay cho hàng tốt.

“Vương lão bản, ngươi không cần giới thiệu, chúng ta sẽ nhìn xem, vừa ý sẽ hỏi ngươi về giá cả!” Hướng tới lão bản cười cười, Tần Ngạn liền kéo tay Tô Triệt đi xem thử.

“Được, được!” Gật đầu, lão bản tất cung tất kính mà đi theo sau hai người, không dám dị nghị điều gì.