Chương 1: Không phải cô

Editor: Dĩm

Thời Quang không ngờ sẽ có ngày Phàn Gia Kiệt đạp ánh mặt trời nắm tay người phụ nữ khác ngang nhiên đi trước mặt cô như vậy….

Người bên cạnh cũng chẳng dám tin, nhìn hai người ấy đang bước tới chậm rãi, Tiểu Giai còn trừng mắt quay đầu lại nhìn cô. Không thể trách mọi người thể hiện vẻ mặt như thế, dẫu sao thì, thuở nhỏ cô đã gắn bó với Phàn Gia Kiệt như hình với bóng, mọi người sớm nhận định họ thuận lý thành chương một bước thẳng tiến đến hôn nhân cả đời, nhưng chẳng hề ngờ rằng……

“Thời Quang, cậu cãi nhau với Phàn Gia Kiệt sao?” Tiểu Giai vẫn không khỏi dò hỏi.

Ánh mắt Thời Quang chợt lóe, cãi nhau?

Nghiêm túc mà nói, hẳn cũng xem như vụ cãi vã…… Dựa theo pháp luật của đế quốc, cái ngày thành niên 18 tuổi, nếu cô vẫn không thể quyết định hôn nhân của bản thân, thì cô chỉ đành trở thành ảnh mị thôi……

Tuy cô lẩn trốn ở Liên Bang, giờ đã qua ngày sinh nhật 17 tuổi, nhưng không bị thụ động quá mức, ngay lúc này cô đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.

Nguyên nhân do vậy nên hôm qua cô mới thử Phàn Gia Kiệt một chút, hy vọng hắn chủ động đề cập đến hôn nhân của cả hai, nhưng chẳng ngờ rằng….

Cô nóng vội quá sao?

Không…… Cặp mắt Thời Quang lóe lên tia sáng mịt mù, cô không còn đủ thời gian để đợi nữa! Nếu bên Phàn Gia Kiệt chưa thể thực hiện được, thì cô phải nghĩ cách tìm cá nhân đính hôn trong vòng một năm!

Khi còn chưa kịp trả lời vấn đề của Tiểu Giai, hai người kia đã bước tới trước mặt mấy cô, người phụ nữ đó trưng vẻ mặt áy náy nhìn về phía Thời Quang, “Thời Quang, tôi xin lỗi, đáng nhẽ ra tôi không nên đồng ý kết hôn với Gia Kiệt, nhưng…… Gia Kiệt nói rằng đôi bên chỉ là bạn tương đối thân thiết thôi……Nên tôi không thể chống lại cha rồi tự quyết định được……”

Cô gái thấp thỏm động ngón tay, khϊếp đảm nhấp môi nhìn Thời Quang, thoạt nhìn như chú thỏ trắng thơ ngây thuần khiết đang phân vân khó xử, dường như…… Chỉ có một mình Thời Quang nhận ra sự đắc ý mà cô ta đang ẩn giấu.

“Bạn tương đối thân thiết” thôi sao?

Nói không giận không đau đớn là giả, cô đã trả nhiều năm nỗ lực để tiến đến với Phàn Gia Kiệt như thế, cô muốn nhìn thấy phản ứng của hắn khi nghe câu nói này, sự chua xót vừa chìm xuống lại dâng lên, nếu đã đến bước đường này, gắng duy trì sự ưu nhã là cách xử lý tốt nhất.

Thời Quang cười nhẹ nhàng nhìn cô gái, ánh mắt nhỏ long lanh, nói lời chúc phúc tốt đẹp “Sao phải xin lỗi chứ, tôi với Phàn Gia Kiệt chỉ là bạn bè bình thường thôi, cô đừng suy nghĩ lung tung.”

Phàn Gia Kiệt bước chân định vị mối quan hệ “Bạn bè tương đối” của hai ngày trước, Thời Quang quay người phá vỡ định nghĩa “Bạn bè bình thường” ấy, mặc dù thái độ trong đó cả tên ngốc cũng nhìn ra được.

Sắc mặt của Phàn Gia Kiệt đột nhiên biến đổi, tầm mắt sắc bén đặt vào cơ thể nhỏ yếu như liễu tơ của Thời Quang. Nhưng…… Đã lâu Thời Giang chưa gặp hắn, vẫn mỉm cười nhìn cô gái.

Trên thực tế Thời Quang có thể chiếm được Phàn Gia Kiệt tuân theo quy tắc của hội trường. Phàn gia là liên minh số một số hai trong ba gia tộc, trong tộc người tài ba xuất hiện lớp lớp, chỉ cần có thể đứng vững thuyền này, sau khi bị kẻ thù cướp mất món bảo vật, cô chỉ đành khoái thác rút lui vì không nắm chắc.

Phàn Gia Kiệt là con trai của vợ ba Phàn gia, cũng không biết cùng dòng chính có cách xa hay không, cũng không được nói chuyện thân thiết quá, gia chue của Phàn gia cũng không đới với hôn sự của hắn yêu cầu quá cao, xảy ra chuyện Phàn gia cũng sẽ không ngồi yên không nhìn đến.

Bậc chiến lực chủ yếu của hắn chỉ đạt cấp B, hoàn toàn có thể cưới tinh thần lực cấp bậc C Thời Quang.

Nhưng…… Thời Quang vẫn nghĩ quá xa vời, cô đã quên rằng sự lựa chọn tốt nhất của mình là Phàn Gia Kiệt, nhưng sự lựa chọn tốt nhất của Phàn Gia Kiệt lại không phải là cô……

Thời Quang quen biết cô gái trước mắt, thuở trước đây khi mới vừa chuyển tới, là con gái ngoài giá thú của nhị gia Đường gia, nhưng thứ cần quan tâm chủ yếu…… Tình thần lực của cô ấy là cấp B……