Chương 52

Chương 52: Nộn thịt Quyên Nhi phía dưới thật mềm

Lý Thần nâng mắt kính, nhìn Quyên Nhi gian xảo cười nói: " Nghe nói em sinh con, thầy cố ý đến chúc mừng!"

" Ngươi..." Quyên Nhi tức giận đến mặt đỏ bừng, hung hăng trừng Lý Thần, nhưng không dám quá lớn tiếng, cô không rõ, Lý Thần biết bao nhiêu về cuộc sống của cô, cô làm sao đoán được, Lý Thần lén rình mò cuộc sống của hai cha con cô đã lâu.

Lý Thần một chút cũng không bị khí thế của Quyên Nhi dọa sợ, hắn được một tấc lại tiến thêm một thước, áp sát vào Quyên Nhi nhỏ giọng nói: " Nếu cô không muốn tôi tiết lộ chuyện của cô và cha ra ngoài, cho tôi vào nhà, tôi chỉ nói hai câu rồi đi."

Quyên Nhi chán ghét nhìn Lý Thần , đối với việc Lý Thần tìm đến, cô thật sự không chuẩn bị tâm lí, mà cô đơn thuần, trải nghiệm lại ít, không biết xử lí chuyện này ra sao.

Trong lòng sợ hãi, cô gầm nhẹ với Lý Thần nói: "Đừng nói bậy! Ngươi...lại không có chứng cứ..."

Lý Thần nhìn Quyên Nhi cười đắc ý: " Chứng cứ? nếu ta nói, trong phòng kia là đứa bé của cô cùng cha cô, bảo mẫu nhà cô và hàng xóm sẽ nhìn hai cha con cô như thế nào?"

" A...Ngươi..." nhìn tia sáng hung ác trong mắt Lý Thần , hai mắt xinh đẹp của Quyên Nhi không tự chủ lộ ra sợ hãi.

Nhìn Quyên Nhi sợ hãi, do dự, Lý Thần không khỏi đắc ý, bước vào trong phòng.

Quyên Nhi khong biết làm sao, đành phải lo lắng đi theo Lý Thần vào trong nhà.

Mẹ Trương bế Tâm Tâm vào phòng trẻ, Quyên Nhi vì không muốn mẹ Trương nghe được gì nên đưa Lý Thần đến phòng khách hẻo lánh ít người.

Hai người vào phòng khách nhỏ, đóng cửa phòng, Quyên Nhi buồn bực nhìn Lý Thần nói : " Muốn nói gì thì ngươi nói đi!"

Lý Thần mê đắm nhìn Quyên Nhi , chậm rãi thong thả bước đến phía cô, Quyên Nhi sợ hãi nhìn Lý Thần, lùi từng bước từng bước về sau, cuối cùng lùi đến góc tường, Lý Thần chống hai tay lên tường, hoàn toàn giiam Quyên Nhi vào trong lòng, vô sỉ nói : " Lá gan của em cũng thật lớn nha, dám sinh con cho cha của minh..."

"Ông...ông đừng nói bậy...ông có chứng cớ gì không?"

Quyên Nhi đáng thương lắp bắp phản kháng Lý Thần , nhưng mà giọng nói của cô đầy lo lắng run rẩy. Lý Thần đắc ý cười: " Chứng cớ? Dòng máu trên người đứa nhỏ chính là chứng cứ! Có tin ta đi báo án không? Cha ruột và con gái lσạи ɭυâи sẽ bị phán tội nghiêm trọng đấy!"

Quyên Nhi làm sao hiểu được nhiều như thế? Tuy rằng cô là một sinh viên nhưng đối với phương diện phạm tội lσạи ɭυâи, các điều khoản về pháp luật lại biết rất ít.

" Ngươi..." Quyên Nhi tội nghiệp nhìn Lý Thần , trong mắt tràn đầy sợ hãi và bất lực.

Trong lòng Lý Thần giờ phút này đắc ý đến cực điểm, hắn đã bước đến gần mục tiêu một bước lớn. Lý Thần tham lam nhìn chắm chú Quyên Nhi, sắc sắc nói: " nhưng mà, trong lòng ta đối với em vẫn có ý, cho nên chuyện có hại đến em, tôi sẽ không dễ dàng làm, nhưng điều kiện tiên quyết..."

" Cái gì...điều kiện tiên quyết gì?" Quyên Nhi đáng thương sợ tới mức không nói thành lời.

Lý Thần vươn tay, nhẹ nhàng vuốt khuôn mặt mềm mại tuyệt trần của Quyên Nhi: "chính là, tối nay em theo giúp tôi một đêm..."

"Ông mơ tưởng!" Quyên Nhi đẩy Lý Thần ra, tức giận quát, trong mắt cô tràn đầy nước mắt ủy khuất.

Nhìn qm phản kháng, Lý Thần lạt mềm buộc chặt nói với cô: " Nếu em không phối hợp thì không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể công khai mối quan hệ của hai cha con em ra!"

Nói xong, Lý Thần làm như thế muốn đi khỏi phòng.

"Đừng....ông đừng..." Quyên Nhi hoang mang lo sợ vội kéo Lý Thần , nhưng không biết phải nói như thế nào, đành phải bất lực nhìn.

Nhìn thấy Quyên Nhi hoàn toàn bị vây hãm bởi uy hϊếp của mình, Lý Thần quyết định không làm thì thôi, đã làm thifi làm đến cùng, hắn mạnh mẽ ôn lấy Quyên Nhi , kéo cô đến giường đơn duy nhất trong phòng khách!

" A...ô...không..." Quyên Nhi đau khổ phản kháng, nước mắt chảy như mưa.

" Nếu em không muốn bảo mẫu nhìn thấy cảnh chugns ta giao hoan, thì im lặng một chút đi..." Lý Thần một bên kích động cởϊ qυầи áo Quyên Nhi , một bên uy hϊếp cô.

Quyên Nhi bất lực hoàn toàn bị khóa lại, đành phải ủy khuất cắn đôi môi, để Lý Thần tùy ý làm xằng làm bậy trên người mình.

Không đến vài phút, Quyên Nhi đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuất hiện trước mặt Lý Thần .

Nhìn phía trước thân thể đẫy đà của Quyên Nhi , thân thể trơn bóng, ánh mắt Lý Thần nhìn đến ngây người!

Cơn khát đến cực điểm, hắn nhanh và gọn trút sạch quần áo trên người, hơn nữa nâng hai chân Quyên Nhi lên, quỳ gối giữa hai chân cô, đem côn ŧᏂịŧ cứng rắn đến không chịu nổi đỉnh đến hoa huyệt của cô!

"A!.." bị côn ŧᏂịŧ xa lại kí©h thí©ɧ, hoa huyệt của Quyên Nhi nhanh chóng co rút lại, tiết ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ.

cảm giác tiến vào không được thông thuận, Lý Thần dục hỏa đốt người, trực tiếp lấy tay xoa nắn âm thịt của Quyên Nhi !

" A...đừng...a..." Quyên Nhi đau khổ xoay người né trnahs, tên hỗn đản Lý Thần không thể so sánh với cha thương hương tiếc ngọc được?

khi du͙© vọиɠ đến, hắn một lòng suy nghĩ làm sao cho côn ŧᏂịŧ của mình tiến vào hoa huyệt Quyên Nhi để bớt lửa nóng, hoàn toàn không để ý cảm giác cảu Quyên Nhi, động tác thô bạo đến cực điểm.

sờ âm thịt mê người của Quyên Nhi, trên mặt Lý Thần lộ ra nụ cười vô cùng dâʍ đãиɠ, hắn vô sỉ thì thào : "đã sinh đứa nhỏ rồi đúng là không giống trước, tiểu nôn thịt của em trở nên vừa mềm lại múp. cảm giác giống với những cô gái cùng tuổi khác nha!"