Chương 51

Chương 51: Nửa đêm đại sắc lang xông vào nhà dân

Cắm con gái hơn nửa giờ, đút cho cô ăn không ít hoa quả, cuối cùng nhìn con gái ngọt ngào ngủ trong lòng mình, trên mặt Quách Thành lộ ra nụ cười từ ái.

Quách Thành rút côn ŧᏂịŧ trong cơ thể con gái ra, cẩn thận ôm lấy cô, đi vào phòng ngủ, đặt con gái kiều diễm mềm mại lên giường.

Quách Thành nằm xuống bên cạnh con gái, nhét côn ŧᏂịŧ cứng rắn vào trong tiểu huyệt rộng mở của con gái, hai cha con gắn bó chặt chẽ chìm vào giấc ngủ.

đối với người đang chìm đắm trong bể dục, hai cha con ngày ngày khoái hoạt giống như thần tiên, căn bản không biết đang có một đôi mắt tà ác ở góc âm u, nhìn trộm cuộc sống của bọn họ.

Sáng sớm, Quách Thành và Quyên Nhi ăn mặc chỉnh tề, ăn sáng xong, chuẩn bị đi làm đi học, hai cha con đi ra sân, mẹ Trương ôm Tâm Tâm đáng yêu đến cửa chính, mẹ Trương cầm cánh tay nhỏ bé của Tâm Tâm nói: " Tâm Tâm ngoan, tạm biệt cha mẹ đi nào!"

Tâm Tâm một tuổi giọng líu lưỡi nói : " Tạm biệt!"

Quách Thành và Quyên Nhi yêu thương nhìn Tâm Tâm, lưu luyến không rời lên xe, BMW màu đen cuộn bụi đất, nghênh ngang phóng đi.

Lúc này, nhìn hình ảnh Quách Thành và con gái rời đi, Lý Thần trốn trong bui cây âm u chậm rãi bước ra.

Trong miệng hắn còn ăn bánh nướng, người đàn ông phát điên,vì trốn tránh tìm hiểu cuộc sống riêng tư của Quách Thành và con gái, tối hôm qua ngồi ở bên ngoài nhà bọn họ cả một đêm, hôm nay thật sự đói không thể chịu được phải mua hai cái bánh nướng ở gần đó ăn cho đỡ đói, sở dĩ hắn không rời ngay đi vì hắn muốn nhìn hành tung của Quách Thành và con gái.

Tối hôm qua, Quách Thành và con gái hóng mát ở bên ngoài, tuy rằng hắn chỉ nhìn trộm nhưng hắn đã nhìn được, hai cha con Quách Thành hạ thể tương giao, nhìn không rõ lắm, nhưng hai cha con ôm nhau chặt chẽ, tư thế mập mờ như thế, Lý Thần cũng có thể đại khái đoán ra bọn họ làm cái gì.

Bây giờ, nhìn bảo mẫu ôm Tâm Tâm bé nhỏ một tuổi tiễn cha mẹ đi làm đi học, Lý Thần trố mắt thiếu chút nữa rớt cả tròng xuống!

Hắn nghĩ, hai cha con nhà này lá gan thật đủ lớn! Lσạи ɭυâи cũng thôi đi! Không ngờ còn có một đứa nhỏ! Trách không được một năm gần đây không n ghe tin tức gì của bọn họ, bọn họ không sợ sinh ra quái thai sao?

Nhưng nhìn thấy Tâm Tâm hoạt bát đáng yêu như vậy, nội tâm ghen tị độc ác của Lý Thần lại nổi lên.

Hắn hung hăng nghĩ: Mẹ nó! chuyện gì tốt cũng để cho thằng cha Quách Thành chiếm hết! Làm cho con gái xinh như hoa như ngọc muốn không thôi, bây giờ còn có cả đứa nhỏ xinh đẹp đáng yêu...

Nghĩ như vậy, hận ý từng đợt đánh úp Lý Thần : Hừ, không phải các người nói hai cha con không có chứng cứ lσạи ɭυâи sao? Hiện tại được lắm! Đứa nhỏ cũng đã sinh! Cái này chính là chứng cứ sống~

Lý Thần đầy bụng xấu xa ngồi xe bus trở về nội thành.

Từ đó về sau, rảnh hay không rảnh, Lý Thần đều ngồi xe đến biệt thự ngoại ô của Quách Thành rình xem sinh hoạt của họ.

Cuối cùng cơ hội đã đến, Quách Thành có một vụ mua bán, cần phải đi công tác ở phía Nam một đợt.

Ngày Quách Thành đi là chủ nhật, Lý Thần vừa vặn có cơ hội đến cắm chốt.

hai cha con trong không khí sắp xa nhau, để cho Lý Thần thấy được, nhìn Quách Thành để rương hành lí vào cốp xe, đồng thời dặn dò Quyên Nhi : " Con vào nhà đi, cha gửi xe ở sân bay, mấy ngày nay đến trường con tự đi xe, như vậy tương đối an toàn một chút."

Quyên Nhi ngoan ngoãn gật đàu, nhẹ giọng hỏi cha: " Con đưa cha ra sân bay nhé?"

Quách Thành từ ái vuốt ve khuôn mặt tuyệt trần của con gái nói: " Không cần, sân bay quá xa, lúc con trở về cha sẽ lo lắng, vào nhà đi, xong đợt này cha sẽ về, mỗi đêm sẽ gọi điện cho côn."

Quyên Nhi hiền dịu gật đầu với cha, nhìn xe rời xa, mới lưu luyến trở về phòng.

Nhìn thấy Quách Thành rời đi, Lý Thần tròng lòng nhạc cờ tung bay, hắn đắc ý hát vang, quay người trở về nhà.

Hơn tám giờ đêm, mặc một bộ quần áo hoàn toàn mới, Lý Thần lại đi đến biệt thự ngoại ô của Quách Thành.

đứng ở cổng, hắn vuốt vuốt mái tóc , tự tin tràn đầy ấn chuông cửa Quách gia.

bảo mẫu đến phái sau cửa, trước tiên nhìn người đàn ông xa lạ trước mắt, có chút ngạc nhiên hỏi: " Tiên sinh, xin hỏi ông tìm ai?"

Lý Thần khinh thường nhìn bảo mẫu nói: " Tôi tìm nữ chủ nhân của các người-Quách Xuân Quyên! Tôi là thầy giáo của cô ấy!" nói xong tiến vào phía trong.

mẹ Trương vội vàng ngăn lại: " A ai! Không được! Ông không thể đi vào! Tôi đi thông báo trước một tiếng...."Lý Thần muốn vào, mẹ Trương không chi, đang lúc Lý Thần và mẹ Trương giằng co, Quyên Nhi từ trong phòng bước ra.

Cô dịu dàng hỏi mẹ Trương: " Mẹ Trương, ai vậy?"

mẹ Trương buồn bực chỉ Lý Thần nói : " Người đàn ông này nói là thầy giáo của cô, không nên đi vào!"

Quyên Nhi vừa thấy Lý Thần, sắc mặt trầm xuống! nhưng cô không dám nói nhiều trước mặt mẹ Trương, sợ miệng Lý Thần không chừng mực sẽ nói ra chuyện của cha và cô.

thế là, Quyên Nhi ra vẻ trấn định nói với mẹ Trương: "Được rồi, tôi đã biết, mẹ Trương, mẹ đi vào đi, Tâm Tâm khong nhìn thấy mẹ thì không được."

mẹ Trương đáp ứng, trừng mắt nhìn Lý Thần một cái, đi vào phía trong.

Nhìn mẹ Trương rời đi, Quyên Nhi đi đến trước mặt Lý Thần, hung hăng trừng hắn, thấp giọng hỏi: "Ông đến đây làm gì?"