Chương 28

Chương 28

Đêm trăng sáng, gió đêm thổi nhẹ,một cánh cửa sổ mở rộng, một cô gái xinh đẹp tuyệt trần đang ngồi bên cửa sổ, hết sức chuyên chú làm bài tập.

Bức màn màu tím mang theo hương huân y bị gió đêm thổi phất phơ, xẹt qua mái tóc đen của cô gái, nhưng quá trình đó cô gái một chút cũng không phát hiện.

Một người trung niên khuôn mặt nam tính, dáng người khôi ngô mang ý cười đi đến bên cạnh cô gái, hiền từ nhìn bóng hình đang đọc sách của cô gái. Thật lâu sau, người trung niên vươn tay nhẹ nhàng khép quyển sách cô gái đang đọc, dịu dàng nói với cô: " Đã qua mười một giờ, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai con còn phải đi học."

Cô gái ngạc nhiên quay người, nhìn thấy là cha, miệng không tự chủ được cong lên ý cười ngọt ngào, nhu thuận nhìn cha gật đầu.

Không cần nói rõ, nhân vật chính của cảnh này là cha con Quách Thành .

Quách Thành yêu thương ôm lấy người con gái, ôm cô chậm rãi bước đến trước giường mỹ nhân, buông cô ra..... trước kia hai người đều hoan ái trong phòng ngủ lớn của cha, bởi vì giường ngủ của cha có vẻ rộng, thích hợp cho hai người du long diễn phượng. hôm nay Quách Thành muốn đổi khẩu vị, trên giường nhỏ xinh xắn của con gái còn lưu lại hương thơm của cô.

Quyên Nhi ngoan ngoãn,tưởng tượng mình là con thỏ đã chết, mặc cho cha sắp đặt.

Nhìn con gái nhu thuận như vậy, Quách Thành càng thêm yêu thương không thôi, hắn nhẹ nhàng cởi bộ quần áo ngủ hoạt hình đáng yêu, phát hiện con gái ở nhà không mặc áo ngực. Quách Thành vui vẻ cười, lại cởi bỏ vật trói buộc còn lại trên người con gái, chính là qυầи ɭóŧ nhỏ màu trắng.

Bị cha hoàn toàn chiếm giữ, Quyên Nhi đã không còn ngượng ngùng như ngày xưa, cô trừng to đôi mắt xinh đẹp, nhẹ nhàng cắn ngón tay chính mình, không tự chủ được nâng hai chân lên, đong đưa.

Nhìn xon gái quyến rũ như vậy, Quách Thành càng vui, hắn tách hai chân con gái ra, cẩn thận quan sát nơi riêng tư của cô.

Chỉ thấy da thịt con gái trắng tuyết, âm mao dưới hoa huyệt thấp thoáng màu hồng phấn, hoa khẩu hơi mở ra, lộ màu hồng bên trong, huyệt khẩu còn tiết ra chất lỏng trong suốt, nhìn qua rất là mê người!

Quách Thành thán phục, hoa huyệt Quyên Nhi giống như đóa hoa mềm mại nhất trong vườn hoa ngày hè, hoa tâm thần bí mê người...

Nghĩ đến đây, Quách Thành không kìm được lòng vươn tay nhu nhu âm thần con gái, phối hợp với động tác của cha, Quyên Nhi giạng rộng hai chân, làm cho hạ thể càng thêm mở rộng trước mặt cha, hoa khẩu càng mở rộng hơn nữa.

Quách Thành cười ôn hòa, lấy tay nhẹ nhàng ma sát hoa huyệt con gái. Đồng thời nhìn bộ dáng hưởng thụ của cô, một bên còn thật lòng nhìn cô nói: " Quyên Nhi a, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của con gái, hẳn là đều khít chặt, cho dù nằm như con bây giờ giạng rộng hai chân thì hoa khẩu cũng khép kín. Nhưng con hiện tại chỉ cần hé mở hai chân, hoa khẩu kia liền mở ra, đây đề là do ba làm....con có hận ba không?"

Quyên Nhi nháy mắt, nhỏ giọng đáp: " Không hận ba ba .....tất cả....đều là con cam tâm tình nguyện....."

Quách Thành vui vẻ cười to, cởϊ áσ lộ ra thắt lưng cường tráng, ngồi trên giường con gái, tách hai chân con gái đặt ở phía trước, để hai chân cô nâng lên kẹp thắt lưng, mông của hắn đưa về phía trước thăm dò mông nhỏ của con gái. Mắt thấy gậy thịt hồng nóng đã tiến đến đỉnh hoa huyệt, Quách Thành ma sát gậy thịt, làm cho hoa huyệt Quyên Nhi càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, chốc nữa dễ dàng cắm rút.

Cảm giác không sai biệt lắm, Quách Thành thẳng tiến một cái! Cây gậy liền cắm vào huyệt khẩu Quyên Nhi .

"A! ba ba...nóng quá a...." Quyên Nhi vặn vẹo cơ thể mảnh mai, không kìm lòng được rêи ɾỉ thành tiếng, sắc mặt đỏ bừng.

Quách Thành không nói nên lời, nắm chặt hai chân cô, cảm giác gậy thịt bền chắc trong cơ thể cô, bắt đầu mãnh liệt ra vào!

"A.......a.....ba ba.....thật thích.....a.....cắm....chết con đi....." Quách Thành càng cắm nhanh hơn, Quyên Nhi rơi vào trong ý loạn tình mê cao trào phát ra âm thanh dâʍ đãиɠ.

Quách Thành một bên giữ chặt hai chân con gái, một bên vuốt mông phấn nộn: "Không được gọi ba ba ....gọi chồng..."

"A.......a....chồng...vợ rất thích....chồng nha....dừng lai....." Quyên Nhi bị làm cho dục tiên dục tử càng kêu dâʍ đãиɠ.

"Có nghĩ vì chồng sinh con trai không?"Quách Thành khıêυ khí©h con gái, đồng thời hạ thân không ngừng công khích hoa huyệt của cô.

"Có...có......có...."Quyên Nhi bị cắm run rẩy cả người, âm thanh run rẩy không chịu nổi, biểu tình cũng vô cùng hưởng thụ.

"Sinh con trai gọi con là gì nha? Gọi chị gái hay gọi mẹ?" Quách Thành càng thêm da^ʍ uế khıêυ khí©h con gái.

"Vừa là chị gái.....vừa là mẹ....." Quyên Nhi tiến vào cao trào chỉ lo hưởng thụ, toàn lực phối hợp với vấn đề của cha.

Nghe con gái trả lời, hắn đứng mạnh dậy, gậy thịt vẫn còn trong cơ thể con gái, liều mạng đâm vào hoa tâm.....

"A! A! A! Ba ba...nhẹ một chút...." Lầm cắm mạnh này Quyên Nhi hét to, trên mặt vặn vẹo thành một nhúm.

Quách Thành không để ý tới, hắn vẫn duy trì tư thế này, quỳ cắm hoa huyệt con gái, rồi sau đó phân thân run run, vạn con tϊиɧ ŧяùиɠ bắn vào hoa tâm con gái.

Quách Thành vươn một bàn tay vỗ vỗ khuôn mặt Quyên Nhi : " Không phải con nói sinh con cho ba sao? Ba bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong bụng con, con cũng không mang thai, lúc này bắn vào tận cổ tử ©υиɠ, xem tiểu gia hỏa kia còn chạy trốn được nữa không?"

Quyên Nhi vừa mới trải qua cao trào, mắt mờ sương hừ hừ: "Ba ba....ba thật xấu.....Con mà mang thai.....làm sao thi vào trường đại học được?"