Chương 16

Chương16

Ở nhà cô dùng bữa đến trưa, Quyên Nhi cùng cha về nhà như không có chuyện xảy ra, tuy rằng là thứ sáu, nhưng bởi vì em trai và em gái đều trọ ở trường, hai tuần mới về nhà một lần, cho nên trong nhà vẫn chỉ có Quyên Nhi và cha.

Về đến nhà, Quyên Nhi trở về phòng thật sự làm bài tập, còn Quách Thành đến thư phòng làm việc.

Bất tri bất giác đã đến chạng vạng, Quyên Nhi đang đọc sách mê mẩn thì bị cha gọi về thực tế.

Ba ba đứng ở cửa, mỉm cười hỏi Quyên Nhi: "Nữ nhân bảo bối của cha, cơm chiều hôm nay muốn ăn gì? Ba làm cho con."

Quách Thành biết nấu cơm, chỉ là bình thường quá bận nên không làm, hôm nay có thời gian, tinh thần cũng tốt, hắn định nấu cơm cho con gái.

Quyên Nhi nghịch ngợm đáp: "Ba ba, làm cà nướng đi! Con rất muốn ăn món này!"

Quách Thành đi tới, ôm con gái, dùng sức hôn mấy cái lên khuân mặt cô, từ ái nói: "Được, hôm nay ba ba làm cà nướng cho con ăn, con gái của cha sắp thi, hôm nay con ôn tập cho tốt, đến giờ ăn cơm cha gọi con."

Quyên Nhi nhu thuận đồng ý, cúi người tiếp tục đọc sách.

Quách Thành đi ra ngoài, hắn bận rộn trong phòng bếp, hai mươi phút sau, hắn đã nấu xong cơm và canh, chỉ còn món cà nướng, Quách Thành nhìn chằm chằm quả cà tím dài mình đã rửa sạch, đột nhiên, nảy ra một ý, hắn cười đi vào phòng con gái.

Quyên Nhi ngẩng đầu lên nhìn cha, nghĩ rằng cha đến gọi mình đi ăn cơm?

Nhưng Quách Thành ôm con gái vô cùng thân thiết, ôn nhu nói với cô: "Ba ba cho miệng nhỏ của con ăn một thứ tốt..." Nói xong, lấy quả cà tím từ sau lưng ra.

Quyên Nhi trừng lớn hai mắt nhìn quả cà tím chằm chằm, thật lâu sau, ánh mắt trong suốt lóe sáng, nghi ngờ khó hiểu hỏi cha: " Ba ba, người muốn phía dưới con... Cắm nó sao?"

Quách Thành nhéo nhéo hai má phấn hồng của con gái, cười nói: "Đúng vậy, đừng nhìn miệng nhỏ bên dưới của con nhỏ nhắn giống với cái miệng mềm mại phía trên, thật ra dung lượng rất lớn, gậy thịt của ba ba con đều có thể ăn, quả cà này lại càng không cần phải nói...."

"Không cần....không cần....Ba ba không cần dùng nó nhét vào nơi đó của con có được không?" Quyên Nhi lớn tiếng phản đối, nước mắt đã muốn rơi ra.

Quách Thành ôm chặt con gái, an ủi cô: "Bảo bối, cái này là tình thú,con đừng khẩn trương! Mỗi đôi người yêu làʍ t̠ìиɦ một số lần, cuối cùng đều nghĩ đến một chút mới mẻ, yên tâm, cà tím này ba đã rửa sạch sẽ, hơn nữa ba đã dùng tay đo qua, nó không thô như cây gậy của ba đâu, cái miệng nhỏ phía dưới của con có thể chứa nó không thành vấn đề!"

Nghe những lời ấy, Quyên Nhi cảm thấy dịu đi một chút, cô nửa tin nửa ngờ nhìn ba, hỏi: "Ba ba, có được thật không?"

"Đương nhiên, đã khi nào ba nói lừa con chưa?" Quách Thành ôn hòa cười, nâng chân cô cao lên đặt trên ghế dựa phía sau, chậm rãi cởϊ qυầи dài cùng qυầи ɭóŧ, lộ ra tiểu huyệt mê người, chỉ thấy hạ thân của Quyên Nhi phấn nộn, cái miệng nhỏ nhắn giờ phút này nơm nớp lo sợ chảy ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

{kb