Chương 15

Chương 15

Quách Thành vừa vào vừa ra hơn năm mươi cái! Cuối cùng hắn thở hồng hộc, rút cây gậy ra, nâng hai chân của con gái cao hơn, chôn đầu vào giữa hai chân, say mê ngửi hoa huyệt cô....

Chỉ thấy hoa huyệt của Quyên Nhi bị gậy thịt của cha làm cho mở rộng, có thể nhìn thấy cả nộn thịt bên trong, cửa hoa huyệt có rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngoài, hòa trộn cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Quách Thành , nhìn cảnh này, Quách Thành bị kí©h thí©ɧ cao nhất, hắn lè lưỡi, liều mạng hút dâʍ ŧᏂủy̠ của con gái, cuối cùng đem đầu lưỡi với vào bên trong hoa huyệt, ra sức khẩu giao vì cô!

"A.....A....Ba ba nha.....Không cần nha....." Quyên Nhi nhỏ giọng rêи ɾỉ, giọng nói của cô như con mèo nhỏ động dục.

Sau mười phút, Quách Thành thở hổn hển, mặt đỏ tía tai, thở hồng hộc đứng lên, say rượu kèm theo du͙© vọиɠ bừng bừng, vẻ mặt hắn có chút hoảng hốt, dường như không thể đứng thẳng nổi.

May mắn hắn không có mất ý thức hoàn toàn, biết rằng nơi này là nhà của em gái không phải nhà mình, tỉnh táo vài phần, Quách Thành mới đứng dậy, kéo quần và dây lưng, đồng thời giục con gái nhanh mặc quần. Quách Thành mặc xong lấy khăn tay, lau dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở hoa huyệt cho con gái. Quyên Nhi vội vàng mặc qυầи ɭóŧ, mặc quần bò rồi đi giầy.

Sau khi cha con hai người chỉnh tề, mở khóa cửa, quan sát phía ngoài thật cẩn thận, thật may mắn lúc này họ hàng thân thích đề uống rượu thật vui, không có ai chú ý động tĩnh trong phòng, càng không có ai tưởng tượng được cha con Quách Thành lợi dụng mười phút này đã làm xong một cuộc ái ân.

Quách Thành đứng trước phòng ngủ dặn dò con gái, chờ hắn ra ngoài rồi hãy đi ra, rồi mới vụиɠ ŧяộʍ ra ngoài, đi vào buồng vệ sinh, dùng nước lạnh rửa mặt, vừa rồi bởi vì khẩu giao du͙© vọиɠ của hắn tăng vọt, mặt rất đỏ, dễ dàng bị người khác chú ý, quả nhiên sau khi rửa nước lạnh, hắn có vẻ trấn định cũng thanh tỉnh hơn vài phần, giả bộ việc gì cũng không xảy ra, tiếp tục tham gia tiệc rượu cùng mọi người điên cuồng hò hét.

Họ hàng thân thích đề nghĩ Quách Thành vừa đi vệ sinh, không ai hoài nghi hắn cái gì, mọi người náo nhiệt tâm sự, nâng chén chúc tụng.

Quách Thành trở lại tiệc rượu vài phút, Quyên Nhi mới đi ra từ trong phòng ngủ, từ từ đến bữa tiệc, nhìn cô đi ra, cô (em gái bố) nhiệt tình chào đón: "Quyên Nhi a, cha cháu và dượng bọn họ đều uống gần xong rồi, mọi người muốn ăn cơm, cháu lại đây ăn chút gì đi, vừa rồi cô nhìn thấy mấy món ăn mà cháu thích đấy."

Quyên Nhi nhẹ nhàng bước, ngượng ngùng đồng ý, đi đến trước mặt cô, ngồi bên người cô, cô lấy tay xoa tóc, hòa ái nói: "Quyên Nhi đã lớn thế này rồi...."

Một người quen bên cạnh cũng lên tiếng: "Quyên Nhi càng lớn càng xinh gái, sang năm lên cấp ba phải không?"

Lúc này Quách Thành mới ra dáng cha hiền, nhiệt tình trả lời người quen: "Đúng vậy, sang năm lên cấp ba."

"Thành tích như thế nào?" người quen tiếp tục hỏi

"Thành tích cũng không tệ lắm, top năm trong lớp, thi đại học không thành vấn đề." Quách Thành mỉm cười đáp.

"Ha ha, cậu làm cha cũng không dễ dàng a, vừa làm cha vừa làm mẹ bọn trẻ, Quyên Nhi đi học bên ngoài, chắc cậu khó khăn lắm!"

"Vâng, đúng vậy, còn có Quyên Nhi giúp anh trai em nữa, vừa có thể lo liệu việc nấu cơm, còn chăm sóc em trai em gái, nếu nó đi học đại học, anh trai em thiếu đi một tay, vì gia đình, đến lúc đó Quyên Nhi vẫn nên đi học trường đại học trong tỉnh thôi." Cô thật lòng nhắc nhở Quách Thành và Quyên Nhi.

Cô nào có biết anh trai mình và cháu gái đã sớm ở cùng nhau, cháu gái đi học đại học ở bên ngoài, anh trai đương nhiên nhớ cô! Bởi vì bọn họ là đôi tình lữ khó phân cách!

Da mặt Quách Thành tái đi, lúc này cũng có chút bực mình, hắn nhìn Quyên Nhi, giả bộ bình tĩnh đáp: " Đến lúc đó xem nguyện vọng của nó đi, nếu nó thích ở lại thì ở lại, nó thích ra ngoài tỉnh thì ra ngoài tỉnh."

Quyên Nhi nhìn cha, sắc mặt hơi đỏ lên, cô nhỏ giọng ngượng ngùng: "Đến lúc đó cháu cố gằng thi trường trong tỉnh, cháu cũng không nghĩ xa nhà quá, không yên tâm việc trong nhà..."

Mọi người nhìn Quyên Nhi mỉm cười, đều khen cô còn nhỏ mà đã nhu thuận.

Quyên Nhi ngồi nghiêm trên ghế dựa, hai chân khép chặt, nhìn thanh tú, đáng yêu, bộ dáng cháu gái nhỏ, các vị đang ngồi ở đây đâu có ngờ, cô gái nhu thuận thanh thuần trước đó hai chân đã bị cha ruột tách ra đi vào, hiện tại trong cơ thể cô còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha, lúc này đang từ từ thấm ra qυầи ɭóŧ hơi hơi thấm ra quần bò của cô.