Chương 9

Đám trẻ con này chuồn nhanh, Hoàn Tu cũng không thể nào xông lên bắt từng đứa về, chỉ đuổi theo hai bước rồi dừng lại.

Anh quay lại, bước đến trước mặt đứa trẻ vẫn còn ngồi ở góc tường. Tốc độ sinh trưởng lúc nhỏ của trùng con rất nhanh, nghe nói là vì sớm đã thoát khỏi giai đoạn yếu ớt tay không tấc sắt, tầm một tháng sẽ là lần đầu tiên tiến hóa dáng vẻ của trẻ con nhân loại khoảng sáu, bảy tuổi. Sau đó sẽ là mấy năm dài đằng đẵng, tiếp đấy là lần thứ hai tiến hóa, nhảy thẳng đến hình dáng của thanh thiếu niên. Lần tiến thứ ba cũng là lần cuối cùng - là thời gian dành để trưởng thành, thay đổi tùy theo những tư chất khác nhau.

Đứa trẻ mặc đồng phục học sinh tiểu học này, rõ ràng là trạng thái sau một lần tiến hóa. Về phần tuổi cụ thể, Hoàn Tu không nhận ra được.

“Em không sao chứ?” Hoàn Tu tới hỏi.

Ấu trùng rõ ràng hơi rụt lùi lại về sau, đôi mắt tràn đầy cảnh giác nhìn chằm chằm Hoàn Tu, trên khuôn mặt bị trầy xước lộ ra vẻ căng thẳng.

"Thầy là giáo viên trong trường học." Tuy rằng vừa rồi anh suýt nữa đã bị sa thải.

"Em không phải..." Ấu trùng nhỏ giọng nói câu gì đó, Hoàn Tu không nghe rõ.

Làm trợ giảng đại học và chăm sóc trẻ con của khối tiểu học hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, Hoàn Tu miễn cưỡng cười cười, cố gắng làm cho mình trông thân thiết hơn chút: "Em nói cái gì cơ? Thầy không nghe rõ, có thể nói lại lần nữa không?"

"Em không còn là học sinh trong trường nữa...Thầy không cần phải quan tâm đến em." Tiếng nói của ấu trùng rất yếu, nhưng rất kiên định.

"Nhưng em mặc đồng phục." Hoàn Tu cho rằng nhóc ấu trùng trông hơi lầm lì này đang cậy mạnh.

"Ngay lập tức sẽ không phải nữa, sắp nghỉ học rồi."

Hoàn Tu có chút đau đầu, tên nhóc này thoạt nhìn không dám nói lớn, nói chuyện thì vừa hỏi một câu là đốp một câu. Nhưng anh gặp phải loại chuyện này, nếu không quản, thì sẽ cắn rứt lương tâm, không thể làm gì khác đành phải nhẫn nại hỏi: "Cụ thể là đã xảy ra chuyện gì?"

"Đây là trường quý tộc. Mà em không phải nữa rồi ...Vì hùng phụ không cần bọn em nữa rồi..." Đứa trẻ nói chuyện đứt quãng, âm thanh cũng rất nhỏ, Hoàn Tu đến gần mới có thể miễn cưỡng nghe rõ.

"A." Hoàn Tu tiêu hóa tin tức một chút, đột nhiên nhớ tới cái gì đó. Buổi chiều ở cửa phòng giáo sư nghe được tin đồn từ miệng hai gã hùng trùng kia, chẳng lẽ chính là chuyện này?