Chương 1: Mẫu giáo

Tôi xuyên qua trở thành em bé.

Tôi rất bình tĩnh.Con mợ nó, trong thời đại du hành thời gian và tiến hóa lạ mắt này, các nhân vật chính thuộc mọi tầng lớp xã hội từ lâu đã rút ra đặc điểm và phong cách của họ, và cho đến nay, luật mà người du hành là nhân vật chính đã không còn nữa.

Xuyên không không nhất định là nhân vật chính, cũng có thể là nữ phụ, pháo hôi, người qua đường.

Làm người qua đường khá tốt, không phải lo lắng về những tình tiết cốt truyện đó, và có thể sống cuộc đời của mình trong yên bình, thật tuyệt vời phải không nào!

Gia đình mới của tôi tuy không giàu có nhưng cũng khá giả cuộc sống an nhàn, được ba mẹ yêu thương, thoạt nhìn không phải dạng nhân vật chính, tôi rất hài lòng.

Tôi ăn no ngủ kỹ trở thành một con sâu chính hiệu, cũng không đi dành danh “thần đồng sâu lười” thì hơi phí.

Khi tôi lên ba tuổi được mẹ tống đi học mẫu giáo cùng với chiếu váy màu hồng xinh xẻo, buộc một bím tóc nhỏ xinh xắn và đeo trên lưng một chiếc túi vịt nhỏ màu vàng.

Xong! Tôi trở thành người nổi bật nhất trong đàn con mẫu giáo!

Ma ma xinh đẹp của tôi nhìn trang phục của tôi với vẻ hài lòng:

"Quỳ Quỳ của chúng ta trong tương có khi là một Omega đáng yêu nhất! Nếu là Beta thì đó là Beta dễ thương nhất!"

Họ là Lý tên Quỳ. Những cái tên bình thường cho thấy một dấu vết của sự phi thường*.

Nhưng khoan đã, Omega gì? Beta cái què gì thế?

Ma ma yêu dấu của con, đã ba năm rồi con mới biết nơi này là thế giới ABO đấy :)))

Mà tôi là một bé chưa phân hóa.



CMN Tuyệt vời!

Chỉ cần sau này không phân hoá thành nữ Alpha, tôi rất có thể sẽ không liên quan đến kịch bản nhân vật chính!

Cô gái A mềm mại, cô gái A độc đoán hay sao ấy, người ta thật sự hong muốn làm!

Tôi cũng không muốn có thêm 1 tiểu JJ nha!

Nữ O cũng tính! Tôi thật sự không muốn mắc phải tin tức tố để quan hệ tìиɧ ɖu͙© đâu!

Thật tốt khi phân hóa thành Beta bình thường mà không có sự khác biệt.

Ma ma xinh đẹp của tôi giao tôi cho một anh trai xinh đẹp trong nhà trẻ và vỗ nhẹ vào đầu tôi:

"Quỳ Quỳ, hãy vâng lời lão sư nhé!"

Tôi ngoan ngoãn gật đầu. Ma ma đừng lo, con không phải em bé!

Họ của tiểu ca ca xinh đẹp là Quý, và anh ấy là giáo viên của lớp A. Có 20 đứa trẻ trong lớp của chúng tôi, 19 người gọi anh ấy là anh Quý, một người gọi anh ấy là "Ba so".

Ultroiii, Quý ca ca của chúng tôi là một Omega.

Đúng rồi, các bà mẹ Alpha được gọi là Ba so / Cha so, các ông bố Alpha được gọi là ba / cha, các bà mẹ Omega được gọi là mẹ / mama, và các ông bố Omgega được gọi là Ba so. Chắc là vậy đi?

Dẹp mọe đuê, phức tạp quá.

Bánh bao nhỏ gọi anh là "Ba so" là một cậu bé trông mềm mại với đôi mắt đen như quả nho và miệng như thạch.

Tên của nó là Quý Diệc Thần.

Nhìn cái họ này chắc chắn có chuyện.

Tôi không thể chịu được sự tò mò của mình, vì vậy tôi lặng lẽ đến gần Quý Diệc Thần và hỏi:

"Ba ba của cậu có phải là Alpha không?"

Tiểu Quý Diệc Thần đang lầm bầm với bình sữa, mắt mờ mịt chớp: "Tớ không có ba."

Oh ho!

Chắc là Quý ca ca cầm cầu*chạy gióng trong kịch bản cẩu huyết rồi. Chắc chắn sẽ có một Alpha cao ráo, đẹp trai và giàu có sẽ sớm đưa họ về nhà thoai.

*Mandy : Cầu ở đây nghĩa là mang thai é

Chúng ta hãy nhìn lại diện mạo của Quý Diệc Thần một lần nữa

...

Đúng vậy, người này chắc hẳn cũng là nam chính của truyện.

Nhưng Alpha của Quý ca ca của chúng tôi đến rất là muộn, mãi đến khi chúng tôi tốt nghiệp, hắn mới xuất hiện.

Từ từ để tính coi. Tính ra Quý ca ca mang cầu chạy 6 năm liền.

Tôi khinh! Tra nam !

Không đúng, tra A!

Hôm đó, những đứa trẻ khác trong trường mẫu giáo đều được ba mẹ đến đón, nhưng ba ba và ma ma của tôi có vẻ có việc bận nên chưa đến, chỉ có tôi và Quý Diệc Thần ở trường mẫu giáo.

Quý ca ca dịu dàng nhìn tôi và Quý Diệc Thần chơi cờ caro.

Sau khi chơi một lúc, Quý Diệc Thần nói với Quý ca ca rằng cậu ấy muốn uống nước.

Không có nước nóng trong phòng học, Quý tiểu ca ca yêu cầu chúng tôi ngoan ngoãn trong lớp, anh đến văn phòng rót nước và trở lại sớm.

Nhưng anh ấy nói không giữ lời, Quý Diệc Thần và tôi đợi mãi đợi mãi cũng không đợi được Quý ca ca trở về.

Quý Diệc Thần chớp mắt với tôi, đôi lông mi dài của cậu ấy khẽ rung lên, uỷ khuất mà nói:

"Tớ khát quá."

Trời ạ, cuteo zậy sao !

Mặc dù đã học mẫu giáo được ba năm nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn bị ấn tượng bởi vẻ đáng yêu của bọn nhãi ranh.

Sao có thể để tiểu khả ái chịu đói, chịu khát, chịu ủy khuất được chớ!*Lý Quỳ gì đó :)))Trở Thành Nữ Omega Là Sai Hả? - Chương 1: Mẫu giáo