Chương 225: Khu chủ thành

Hai giây sau hệ thống trả lời Nguyễn Thanh.

[Được.]

....

Trên thực tế suy đoán của Nguyễn Thanh là chính xác. Hai người này chính là Tô Chẩm và Lục Như Phong ngụy trang. Mặc dù hệ thống chủ không cố ý nhằm vào người chơi trên bảng xếp hạng nhưng từ trước đến nay thái độ của hệ thống chủ cũng không được xem là tốt.

Sau khi trò chơi 《Tiểu khu Tây Sơn 》 bị phá hủy thì ít nhiều gì hai người cũng có chút trách nhiệm, lần này lại càng thêm đắc tội với hệ thống chủ mà lá gan của công hội Vĩnh An lại cực kỳ lớn. Bởi vì BOSS Huyết Ảnh trong trò chơi 《 Huyết Ảnh quỷ dị 》 thức tỉnh trong trò chơi 《Tiểu khu Tây Sơn 》 dẫn đến trò chơi 《 Huyết Ảnh quỷ dị 》 thiếu BOSS mà không biết công hội Vĩnh An ở đâu lấy được tin tức này từ đó bắt đầu sinh một ý tưởng to gan đó chính là dùng một số lượng lớn người chơi hiến tế hòng mưu toan lấy được sức mạnh của BOSS Huyết Ảnh. Đơn giản mà nói thì chính là mưu toan lấy được đạo cụ siêu S trong trò chơi này để tạo ra ‘‘thần’‘ không khác gì BOSS Huyết Ảnh. Có thể thành công hay không thì không biết nhưng trong trò chơi đó đã chết quá nhiều người chơi. Đây là điều mà hệ thống chủ không bao giờ tha thứ cho nên hai người bọn họ phải đi giải quyết vấn đề trò chơi bị thiếu BOSS. Bị hệ thống chủ nhằm vào thật sự là quá phiền phức, dù không chết thì cũng không có thời gian đi tìm người. Hai người lại không hề thích đối phương nhưng không thể không hợp tác đi giải quyết vấn đề của trò chơi 《 Huyết Ảnh quỷ dị 》 cho nên hai người mới ngụy trang vẻ ngoài đi tới công hội Vĩnh An điền đơn gia nhập, chuẩn bị cùng người của công hội Vĩnh An tiến vào trò chơi 《 Huyết Ảnh quỷ dị 》.

Lúc tiếng giấy bị xé vang lên thì hai người đồng thời ngẩng đầu lên nhìn về phía phát ra âm thanh. Có điều vừa lúc bị người chơi nữ chặn tầm mắt nên chỉ thấy một phần người bên cạnh. Lúc hai người thấy bóng dáng kia thì hơi dừng lại, theo bản năng liếc nhìn người đang bị người chơi nữ che mất.

‘‘Ai da.’‘ Nhưng hai người còn chưa thấy rõ ràng thì đã nghe thấy một tiếng hô ngạc nhiên từ cửa truyền đến. Có lẽ ở cửa có hai người không cẩn thận nhìn đường nên va vào nhau.

Người chơi muốn đi ra ngoài áy náy mở miệng: ‘‘Xin lỗi, tôi không cố ý, anh không sao chứ?’‘

Người chơi bị va phải lắc đầu một cái: ‘‘Không sao.’‘

Giọng của người chơi đυ.ng vào người kia rất quen thuộc, rất giống giọng người hai người muốn tìm. Tô Chẩm và Lục Như Phong lập tức nhìn về phía cửa nhưng người nọ đã đi ra khỏi cửa công hội. Hai người không chút nghĩ ngợi ném tờ đơn qua một bên đuổi theo. Mặc dù vẻ ngoài thay đổi, hình thể cũng thay đổi nhưng chắc chắn người đó là người bọn họ muốn tìm!

Cậu ấy đang ở khu chủ thành!

Quả nhiên cậu ấy là người chơi...

Nguyễn Thanh nhìn hai người đuổi theo người kia, thở phào nhẹ nhõm.

‘‘Xin lỗi, tạm thời tôi có chút việc cần xử lý nên không gia nhập công hội được.’‘

Nguyễn Thanh nở một nụ cười áy náy với Dư Nhu sau đó vo tròn nửa tờ đơn ném vào trong thùng rác bên cạnh.

‘‘Tôi còn có chút chuyện, tôi đi trước đây.’‘

Nguyễn Thanh nói xong không đợi Dư Nhu phản ứng đã rời đi. Dư Nhu cũng không ngăn cản Nguyễn Thanh, vẫn ôn hòa nhìn cậu rời đi. Chờ sau khi Nguyễn Thanh rời đi thì cô ta mới nhìn sang thùng rác. Tờ đơn gia nhập đã được điền xong, chỉ cần ghi thêm đồng ý trở nên thành viên công hội thì sẽ tự động trở thành thành viên công hội, hoàn toàn không cần người chơi đồng ý.

Bước điền thông tin gia nhập thì cần có sự đồng ý của người chơi. Nếu muốn cùng người công hội tiến vào một trò chơi thì phải tập hợp thành đội, điều này cũng cần người chơi đồng ý, có điều hội trưởng công hội Vĩnh An có một đạo cụ đặc biệt có tác dụng không cần tập hợp thành một đội nhưng vẫn có thể khiến thành viên công hội cùng nhau tiến vào trò chơi.

Dư Nhu im lặng nhìn thùng rác vài giây, cuối cùng vo nửa tờ đơn trong tay mình ném vào thùng rác.

Thôi.

Người chơi lần này vậy cũng đủ rồi, thiếu một người cũng không sao nhưng cô ta đang định ném tờ giấy đi thì đã bị cản lại. Dư Nhu ngẩng đầu nhìn người tiếp được tờ giấy, một giây sau trợn to hai mắt: ‘‘Phó... Phó hội trưởng?’‘

Người đàn ông lạnh như băng vô tình nhìn cô ta nói: ‘‘Ghi vào.’‘

Dư Nhu có chút bối rối cúi đầu, cung kính trả lời: ‘‘Vâng.’‘

Dư Nhu tìm nửa tờ đơn còn lại trong thùng rác sau đó bảo thành viên công hội phụ trách phát đơn ghi thông tin của Nguyễn Thanh vào.

...

Lúc hai người đuổi theo thì Nguyễn Thanh đã xác định được thân phận của hai người. Chắc chắc hai người này là Tô Chẩm và Lý Sách Dương. Vì phòng ngừa hai người nhận ra, Nguyễn Thanh lập tức rời khỏi địa bàn của công hội Vĩnh An. Chỉ tiếc đạo cụ vừa tới tay đã mất một lần sử dụng nhưng nếu không dùng thì nói không chừng sẽ phải chạm mặt hai người kia. Nguyễn Thanh chỉ đổi khuôn mặt trong hệ thống nên chắc chắn là sẽ rất dễ bị nhận ra. Dựa theo tính tình bá đạo của hai người kia nếu thật sự bị phát hiện e là sẽ rất khó thoát thân. Có điều lúc này Nguyễn Thanh đã biết rõ tác dụng của Huyễn hồn linh. Muốn sử dụng Huyễn hồn linh tiến vào trong cơ thể người khác thì trước tiên phải chọn mục tiêu. Nếu như ý thức đối phương đang trong trạng thái thanh tỉnh thì lúc tiến vào thân thể sẽ hao phí chút tinh thần, muốn cướp lấy quyền sử dụng thân thể thì càng thêm khó khăn trừ khi Tinh Thần lực của mình cao hơn đối phương mấy lần cho nên người Nguyễn Thanh vừa chọn là người chơi mới nhưng dù là thế thì Nguyễn Thanh vẫn cảm thấy tinh thần mệt mỏi hơn rất nhiều. Cũng giống như Vương Thanh, nếu muốn hoàn toàn chiếm quyền sử dụng thân thể đối phương thì tốt nhất là chờ đối phương ngủ hoặc mất đi ý thức là tốt nhất hơn nữa lúc đang ở bên trong thân thể thì hai người không cùng chung suy nghĩ và cảm giác đồng thời không có được trí nhớ của đối phương tựa như hai người không liên quan, không biết đến sự tồn tại của đối phương. Điểm này thì có chút khác Vương Thanh hơn nữa điểm quan trọng nhất không phải sử dụng một lần là chỉ tiến vào cơ thể đối phương một lần. Sau khi Huyễn hồn linh chọn mục tiêu thì có thể tiến vào trong cơ thể đối phương nhiều lần. Hiển nhiên việc mỗi trò chơi chỉ được sử dụng một lần có nghĩa là chỉ được chọn một mục tiêu mà sau khi chọn xong mục tiêu thì có thể tiến vào trong cơ thể đối phương nhiều lần cho đến khi tinh thần lực của mình không thể đè ép được tinh thần lực của đối phương nữa. Bởi vì mới chỉ có tiến vào một lần mà Nguyễn Thanh đã cảm thấy tinh thần mệt mỏi nên hiển nhiên thời gian càng dài thì sẽ càng ngày càng hao phí tinh thần lực. Đây mới thật sự là hạn chế của Huyễn hồn linh.

Trong lòng Nguyễn Thanh đã hiểu rõ cách sử dụng Huyễn hồn linh. Sau khi hoàn toàn rời khỏi phạm vi công hội Vĩnh An thì Nguyễn Thanh chọn đại một khách sạn. Bất luận trong trò chơi bị thương nghiêm trọng đến cỡ nào thì chỉ cần lúc qua cửa còn một hơi thở thì vết thương vẫn sẽ được chữa khỏi hoàn toàn. Có điều cái này chỉ là chữa khỏi về mặt thân thể còn tinh thần thì vẫn mệt mỏi như cũ. Liên tiếp tham gia bốn trò chơi hơn nữa còn tiến vào trong cơ thể người khác khiến Nguyễn Thanh có chút không chịu nổi. Mặc dù khu chủ thành cấm người chơi ẩu đả hoặc là gϊếŧ người nhưng Nguyễn Thanh vẫn cẩn thận để lại dấu vết ở trên cửa sau đó mới lên giường nghỉ ngơi. Hiệu quả cách âm của khách sạn rất tốt nên hoàn toàn không nghe thấy những âm thanh khác. Vì vậy Nguyễn Thanh ngủ thẳng đến khi tỉnh. Đây có lẽ là giấc ngủ ngon nhất của Nguyễn Thanh trong khoảng thời gian gần đây. Sau khi tỉnh ngủ, cảm giác tinh thần đã khá hơn rất nhiều, không còn mệt mỏi như lúc trước nữa nhưng khi Nguyễn Thanh định mở mắt thì lập tức cứng lại.

Trong không khí có mùi gì đó... Không đúng.

Từ trước đến nay chất lượng giấc ngủ của Nguyễn Thanh đều không tốt nên nếu như hoàn cảnh không phải tuyệt đối an toàn thì cậu sẽ theo bản năng cảnh giác bốn phía nên dĩ nhiên là nghỉ ngơi không tốt cho nên trong hoàn cảnh tương đối an toàn lúc nghỉ ngơi cậu sẽ để một số thứ an thần phía dưới gối đầu nhưng bây giờ mùi trong phòng không phải là mùi an thần mà là một mùi thơm nhàn nhạt tương tự với hoa sơn chi.

Lúc Nguyễn Thanh chậm rãi mở mắt thì đập vào mắt là một căn phòng xa lạ mà mùi hoa sơn chi mà cậu vừa ngửi được chính là mùi hoa sơn chi đang nở rộ ngoài cửa sổ. Không đợi Nguyễn Thanh kịp phản ứng thì một giây sau trong đầu cậu đã truyền đến giọng thông báo lạnh như băng của hệ thống.

[Hoan nghênh các người chơi tiến vào trò chơi 《 Huyết Ảnh quỷ dị 》]

Em còn nhớ hay em đã quên. Anh BOSS trò chơi này đi lạc qua bên Tiểu khu Tây Sơn chưa về, mấy ní còn nhớ không. Anh chồng vinh quang die từ chương đầu tiên, vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm. BOSS nhỏ lên làm trùm, tới lúc anh về thì gần end, chưa kịp chấm mυ"ŧ đã..... Đọc tiếp sẽ biết, hê hê.