Chương 223: Khu chủ thành

[Chân hắn đã bị thương thành như vậy, lần đầu tiên là do có người đẩy hắn ra nên mới không chết, lần thứ hai làm sao hắn biết được sẽ có xe chở rau dưa tới? Tôi cảm thấy không thể nào là Vương Thanh được.]

[Quả thật cũng có lý...]

Nguyễn Thanh nhìn không ít người chơi tự tin loại khả năng Vương Thanh là hung thủ, rơi vào trầm mặc.

Nên nói như thế nào đây? Trên thực tế bốn chữ ‘‘Ái tình đẫm máu’‘ cũng có thể coi là một gợi ý của trò chơi. Mặc dù lúc đầu Nguyễn Thanh có nghi ngờ Ninh Mộc Phong nhưng trên thực tế cũng chỉ là liệt kê ra những khả năng có thể mà thôi. Nếu như Ninh Mộc Phong thật sự là hung thủ thì sẽ có một vấn đề khá dễ nhận thấy đó chính là tỷ lệ qua cửa quá cao. Chỉ cần có một người chơi thử là có thể qua cửa sau đó kiếm được không ít điểm tích lũy. Hiển nhiên điều này là không thể nào. Từ trước đến nay hệ thống chủ chưa bao giờ tốt như vậy. Trong bốn trò chơi không có bất kỳ một trò chơi nào là có thể dễ dàng lấy được đáp án cả. Trên thực tế độ khó của trò chơi này rất cao. Nếu như cậu không tiến vào thì nói không chừng trong lúc Ninh Mộc Phong đang chạy về thì Vương Thanh đã bị đèn treo đập chết bên cạnh Piano của Ninh Mộc Phong như vậy sẽ có rất ít người chơi hoài nghi Vương Thanh đã chết trừ khi phát hiện được Vương Thanh ái mộ Ninh Mộc Phong hơn nữa điều tra ra được Vương Thanh đã từng trộm thuốc trên người một khách ở Hoa Nguyệt. Nếu Nguyễn Thanh đoán không sai thì thứ thuốc trong miệng người khách kia chính là Kali Chloride được mua bán ở Hoa Nguyệt. Lúc Vương Thanh ở chung với vị khách đó thì thuốc đã bị Vương Thanh trộm đi. Nếu như không phát hiện được hai điểm này thì rất có thể sẽ không có người nào sống sót. Bởi vì mấy NPC đυ.c nước béo cò lợi dụng hung thủ, tất cả đều là thông tin lừa gạt mà trò chơi đưa ra. Hiển nhiên trò chơi đang cố ý dẫn dắt người chơi, đây mới là điểm khó nhất trong trò chơi này mà sau khi Nguyễn Thanh tiến vào trò chơi thì độ khó lại càng tăng lên. Bởi vì sau khi Vương Thanh có được trí nhớ của cậu thì thủ đoạn gây án trở nên tinh vi hơn, hoàn toàn không để lại bất kỳ manh mối nào cho người chơi hơn nữa mỗi lần đều đưa mình vào trong vòng nguy hiểm, ngụy trang thành người bị hại để loại mình ra khỏi diện tình nghi nên rất khó làm cho mọi người nghi ngờ hắn. Có điều cấp bậc trò chơi là ‘‘???’‘ là do hệ thống chủ gây ra để đối phó với cậu sao?

Nguyễn Thanh rũ mắt, hệ thống chủ đúng là để mắt tới cậu...

Nếu như cậu không đoán sai thì Tô Chẩm trong trò chơi 《Tiểu khu Tây Sơn 》 là tới để gϊếŧ cậu?

Sau khi kết thúc trò chơi tiểu khu Tây Sơn thì trí nhớ Nguyễn Thanh đã phục hồi. Tô Chẩm xuất hiện quá đột ngột, hiển nhiên là tới để gϊếŧ cậu. Gần như hệ thống chủ không hề che giấu sát ý đối với cậu. Xem ra việc cậu trở thành NPC đặc biệt cũng không phải là tình cờ. Ngay cả trò chơi 《 Ái tình đẫm máu》

này cũng vậy, rất giống một phần mộ được đặc biệt thiết kế cho cậu. Dù sao thì cũng không có ai dễ gϊếŧ mình hơn chính mình. Có điều nếu thật sự như cậu đoán thì hệ thống chủ vẫn luôn theo dõi cậu thông qua livestream của người khác.

Nguyễn Thanh xem hết một lượt những video có Vương Thanh sau đó rơi vào trầm tư. Việc Vương Thanh lợi dụng trí nhớ của cậu để gϊếŧ người đã làm cậu bại lộ quá nhiều, sợ là trò chơi sau sẽ càng khó khăn hơn.

Dư Nhu thấy Nguyễn Thanh để điện thoại di dộng xuống thì nở nụ cười ôn hòa: ‘‘Đúng rồi, cậu vẫn chưa có công hội đúng không?’‘

‘‘Có muốn tham gia công hội của chúng tôi không?’‘

‘‘Công hội?’‘ Nguyễn Thanh ngẩng đầu nghi ngờ nhìn Dư Nhu giống như không biết đó là gì.

‘‘Sức của một người luôn có hạn, bất kể là tiến vào trò chơi hay là mua manh mối.’‘ Dư Nhu hết sức kiên nhẫn giải thích.

‘‘Gia nhập công hội thì có thể tốn ít điểm tích lũy nhất nhưng vẫn có thể đổi được nhiều manh mối hơn.’‘

‘‘Hơn nữa có thể tập hợp thành một đội tiến vào trò chơi.’‘

Dư Nhu cười nhìn Nguyễn Thanh: ‘‘Giống như những người chơi mới giống cậu, nếu như tiến vào trò chơi cùng những người chơi trong công hội thì tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn rất nhiều.’‘

Nguyễn Thanh gật đầu bày tỏ đã hiểu: ‘‘Đúng là khiến người ta động lòng.’‘

‘‘Tôi cảm thấy càng nói càng hợp ý với cậu.’‘ Dư Nhu đưa ra lời mời với Nguyễn Thanh.

‘‘Cậu có suy nghĩ muốn đến công hội của chúng tôi không?’‘

‘‘Có thể không?’‘ Nguyễn Thanh vui mừng hỏi.

Dư Nhu gật đầu nói: ‘‘Dĩ nhiên là được, trước mắt công hội chúng tôi đang tuyển người, nếu thêm tôi tiến cử thì chắc chắn không thành vấn đề.’‘

Nguyễn Thanh nở một nụ cười kích động nói với Dư Nhu: ‘‘Cảm ơn chị.’‘

‘‘Tôi dẫn cậu đi xem công hội của bọn tôi một chút, nếu như cậu cảm thấy muốn thì có thể điền đơn xin tham gia.’‘

Nguyễn Thanh gật đầu: ‘‘Được.’‘

Nguyễn Thanh đi theo tới công hội của cô. Lúc đang đi thì đột nhiên có một người chơi lướt qua Nguyễn Thanh khiến Nguyễn Thanh bất giác ngừng lại. Người này có hơi thở của người chơi nam tinh anh đã từng bị cậu thôi miên? Mặc dù vẻ ngoài không giống nhau nhưng hơi thở lại rất giống.

Hắn chưa chết sao?

Rõ ràng cậu đã thấy hắn rơi xuống từ tầng hai mươi mấy hơn nữa trái tim còn bị đâm thủng. Nguyễn Thanh nhớ cảnh thi thể đã chết lại sống lại, sắc mặt lập tức thay đổi. Người này không phải là... loại tồn tại đó chứ?

Có lẽ thấy Nguyễn Thanh đứng im nên Dư Nhu đang dẫn đường có chút nghi ngờ quay đầu lại hỏi: ‘‘Sao vậy?’‘

‘‘Không sao.’‘ Nguyễn Thanh có chút hốt hoảng, cậu mím môi lắc đầu sau đó lập tức đuổi theo Dư Nhu.

Bởi vì Nguyễn Thanh không quay đầu lại nên không nhìn thấy người đàn ông vừa lướt qua người cậu cũng có chút nghi ngờ quay đầu lại nhìn về phía Nguyễn Thanh.

Công hội của Dư Nhu cách chỗ hai người ăn không xa nên rất nhanh hai người đã đến nơi. Hình như mỗi công hội đều có địa bàn riêng của mình, lúc đến Nguyễn Thanh lập tức ngẩng đầu nhìn tấm biển của công hội.

Công hội Vĩnh An.

Lúc này người trong công hội không nhiều, có ba người đang xúm lại một chỗ không biết thảo luận cái gì. Dư Nhu chào hỏi với những người khác sau đó dẫn Nguyễn Thanh đi điền đơn gia nhập công hội.