Chương 36: Cùng nhau thẳng thắn nói ra+ em tìm thao đúng không?

Nghe được Bạch Nhiễm Nhiễm nói, nháy mắt sắc mặt Đoạn Tắc Uyên liền thay đổi, anh gần như cấp bách mà nắm lấy bả vai Bạch Nhiễm Nhiễm, đáy mắt mang theo điểm hồng: “Em nhớ tới cái gì?”

“Anh làm em đau.” Bạch Nhiễm Nhiễm bẹp miệng lên án, nước mắt rơi xuống, khóc so với vừa rồi còn nhiều hơn.

“Xin lỗi, là anh không tốt,” Đoạn Tắc Uyên vội vàng buông tay, xoa bả vai cho cô, ngữ khí ôn hòa: “Còn đau không?”

Bạch Nhiễm Nhiễm nhấp miệng, lắc lắc đầu.

Không khí nhất thời có chút đình trệ, Bạch Nhiễm Nhiễm ngừng khóc, Đoạn Tắc Uyên lặng im một hồi lâu, mới lấy lại tinh thần, anh xoa nhẹ khóe mắt Bạch Nhiễm Nhiễm, tiếp tục dò hỏi: “Nhiễm Nhiễm, em nhớ tới cái gì, còn nhớ rõ không?”

Liền tính cực lực áp lực, trong giọng nói anh cũng mang theo chút khẩn trương, Bạch Nhiễm Nhiễm vẫn như cũ cúi đầu không nói lời nào, Đoạn Tắc Uyên liền nâng mặt xoa đầu cô, nhẹ giọng dụ dỗ: “Nghĩ lại được không? Nghĩ tới cái gì liền cùng anh nói.”

Bạch Nhiễm Nhiễm đầu óc lung tung rối loạn, cô không có trả lời Đoạn Tắc Uyên, chỉ nhắm hai mắt lại suy nghĩ.

Về chuyện quá khứ, cô vẫn không có hoàn toàn nhớ lại, nhưng chỉ bằng đoạn hồi ức ngắn ấy, Bạch Nhiễm Nhiễm liền biết cô nhất định cùng Đoạn Tắc Uyên nói qua yêu đương, đến nỗi chia tay, cũng không còn tình cảm, thậm chí cùng Triệu Gia Khải cùng cha cô không có quan hệ, ước chừng có liên hệ chỉ có bệnh tình của ông ngoại cùng với mẹ của Đoạn Tắc Uyên.

Kia…… Đoạn Tắc Uyên biết chuyện này sao?

Ý niệm này vừa lóe lên, Bạch Nhiễm Nhiễm liền phủ định.

Đoạn Tắc Uyên rõ ràng không hay biết gì, cũng vì nguyên nhân như thế, anh mới bức thiết mà hy vọng cô khôi phục ký ức như vậy.

Chờ Bạch Nhiễm Nhiễm suy nghĩ cẩn thận, cô liền đẩy Đoạn Tắc Uyên ra, còn đá một chân anh, Đoạn Tắc Uyên bị đá mờ mịt, lại cũng không có phát giận, chỉ là nắm mắt cá chân mảnh khảnh của cô truy vấn: “Em rốt cuộc nhớ tới cái gì?”

Bạch Nhiễm Nhiễm tức giận: “Vì sao em phải nói cho anh?”

Tưởng tượng đến nguyên nhân chia tay có khả năng là mẹ Đoạn Tắc Uyên bức bách, Bạch Nhiễm Nhiễm liền vô pháp không giận chó đánh mèo, càng làm cho cô tức giận là Đoạn Tắc Uyên đến bây giờ đều không có phát hiện chuyện này, còn tưởng rằng năm đó là chính mình vô tình vứt bỏ anh.

Nháy mắt Bạch Nhiễm Nhiễm rất muốn bắt lấy cổ áo Đoạn Tắc Uyên hỏi: “Em có bao nhiêu thích anh, anh không cảm giác được sao? Em dùng cớ chia tay, anh như thế nào liền tin là thật?”

Nhưng tất cả cảm xúc phẫn nộ khi đối mặt với cặp mắt đen như mực của Đoạn Tắc Uyên dường như đều tan biến.

Bạch Nhiễm Nhiễm cảm giác chính mình muốn đánh một quyền, nhưng hết thảy đều bỗng nhiên trở nên vô lực, thế cho nên phẫn nộ đều tiêu tán, chỉ còn lại khổ sở.

Tuy rằng không nhớ hết tất cả, nhưng Bạch Nhiễm Nhiễm có ấn tượng, lúc ấy bị bắt chia tay, cô thập phần dày vò, nhưng đồng thời cô lại biết, Đoạn Tắc Uyên thống khổ nhất định không thể sống thiếu cô, sau đó bởi vì cô bất ngờ xảy ra tai nạn mà quên đi, nhưng Đoạn Tắc Uyên trước sau đều nhớ rõ.

“A Uyên……” Bạch Nhiễm Nhiễm chỉ mất bình tĩnh trong chốc lát, sau đó lại mềm lòng, cô đi qua ôm chặt người đàn ông, cọ lên cơ ngực rắn chắc của anh, nói: “Vừa rồi em không nên đá anh.”

Đoạn Tắc Uyên không so đo cái này, anh muốn biết nguyên nhân, liền hỏi: “Em rốt cuộc vì cái gì mà phát giận?”

Bạch Nhiễm Nhiễm hôn lên mặt anh một cái, nhìn thẳng vào đôi mắt đen thâm thúy mà, nhẹ giọng nói: “Anh không cần nghĩ đến cái đó, em chỉ muốn hỏi anh, nếu em nói, em trước nay chưa từng thích ai khác, cũng chưa yêu đương với ai, em chỉ thích anh, A Uyên, anh tin không?”

“Em……” Đoạn Tắc Uyên thần sắc phức tạp: “Có phải em nhớ ra gì rồi đúng không?”

“Em không muốn câu trả lời này,” Bạch Nhiễm Nhiễm nói: “Em chỉ hỏi anh có tin hay không.”

Đoạn Tắc Uyên nói: “Tin.”

Từ trước thời điểm bọn họ ở bên nhau, Bạch Nhiễm Nhiễm mỗi ngày đều muốn cùng anh làʍ t̠ìиɦ, cô đối với loại tình ái này thập phần ham muốn, nếu cô thực sự thích Triệu Gia Khải, không lý do gì nhiều năm như vậy vẫn là xử nữ, thẳng đến gặp lại anh một lần nữa mới phá thân.

“Anh tin thì tốt rồi,” Bạch Nhiễm Nhiễm vươn tay muốn lấy di động của anh, tựa như từ vẫn luôn như vậy: “Anh gửi tin nhắn cho mẹ anh tới gặp mặt.”

Đoạn Tắc Uyên rốt cuộc tư duy nhanh nhẹn, cho dù lúc trước tình cảm khó khăn cũng không ảnh hưởng đến suy nghĩ, suy đoán một hồi liền nghĩ ra nguyên nhân: “Có phải mẹ anh làm chuyện gì không đúng với em, cho nên em mới khóc ở trong mộng?”

Anh cau mày, dựa lại hỏi: “Cho nên em mới muốn tìm bà ấy?”

Bạch Nhiễm Nhiễm giơ giơ lên đuôi lông mày, đem áo ngủ sửa sang lại, ngồi xuống trong lòng ngực Đoạn Tắc Uyên, phác họa dáng người gợi cảm của anh, lười biếng nói: “Cũng không phải không muốn nói cho anh, em còn không có hoàn toàn nhớ lại, nhưng là em cảm thấy em khẳng định không có làm chuyện có lỗi với anh, anh nghĩ sao, Đoạn lão sư? Anh trăm phương ngàn kế cùng bạn gái cũ mất trí nhớ an bài ngẫu nhiên gặp nhau, còn cùng cô ấy ký kết cái gọi là hiệp nghị pháo, đem cô ấy lăn qua lộn lại, rốt cuộc có ý đồ gì? Liền nhớ mãi không quên như vậy sao?”

Không cần thiết phải giấu, bởi vì chuyện mình là bạn gái cũ của anh, Bạch Nhiễm Nhiễm đã trăm phần trăm xác nhận.

Đoạn Tắc Uyên nhìn cô, trầm mặc nửa ngày, bỗng nhiên cười: “Nhớ lại thì như thế nào? Bạch Nhiễm Nhiễm, em cho rằng em còn có thể giống như trước cứ như vậy mà cưỡi lên đầu anh tác oai tác như vậy sao?”

Bạch Nhiễm Nhiễm nghe được hết sức vui mừng, tê liệt mà ngã xuống ở trong lòng ngực anh, nắm bả vai anh hờn dỗi: “Anh trai, lúc trước là em tùy hứng, là em tuổi nhỏ không hiểu chuyện, nhưng về sau em sẽ đối tốt với anh, hơn nữa em cũng không nghĩ cưỡi lên đầu anh, em chỉ nghĩ cưỡi đại dươиɠ ѵậŧ của anh mà thôi.”

Đoạn Tắc Uyên: “……”

Đoạn Tắc Uyên dùng một lời khó nói nhìn biểu tình của cô, trong chốc lát mới cắn răng nói: “Em bình thường một chút cho anh.”

Anh hiện tại xác định, Bạch Nhiễm Nhiễm thật sự nhớ lại, nhưng không nhớ hết toàn bộ, ít nhất cũng nhớ tới cùng anh nói qua chuyện yêu đương.

“Em như thế nào không bình thường?” Bạch Nhiễm Nhiễm đem Đoạn Tắc Uyên đẩy ngã, mở ra cổ áo anh, vươn đầu lưỡi hồng liếʍ hầu kết anh, kiều suyễn nói: “Anh biết không, em từ lúc gặp được anh liền thèm khát cơ thể anh, tuy rằng bây giờ rốt cuộc cũng được như ý nguyện bị anh thao nhưng là còn cảm thấy chưa đủ……”

Đoạn Tắc Uyên hô hấp tăng thêm, anh ném Bạch Nhiễm Nhiễm ra, đem cô ấn ở dưới thân, tách hai chân cô ra, dùng phần hông hung hăng đυ.ng phải tiểu huyệt cô, ngữ khí tàn nhẫn: “Em tìm thao đúng không?”

“A Uyên, em rất thích bị anh thao,” Bạch Nhiễm Nhiễm không biết xấu hổ mà sờ lên hạ bộ Đoạn Tắc Uyên, giúp anh đem côn ŧᏂịŧ từ trong quần móc ra, loát vài cái, trong nháy mắt, nhẹ giọng nói: “Chính là chờ được không? Em cảm thấy có chút vấn đề với mẹ anh, tem phải gặp bà ấy một lần, sau đó cùng bà ấy hảo hảo tính tính sổ.”

“Em chờ,” Đoạn Tắc Uyên áp xuống xúc động muốn thao người phụ nữ dưới thân, giọng nói khàn khàn: “Anh tìm người đưa phương thức liên lạc của bà ấy.”

Bạch Nhiễm Nhiễm kinh ngạc: “Anh không có phương thức liên hệ với bà ấy sao?”

Đoạn Tắc Uyên bình dị: “Không có.”

Anh cùng người phụ nữ kia quan hệ cũng không tốt, chính là lúc anh biết thân phận của mình, người phụ nữ kia cũng không giải thích cái gì, cứ như vậy mặc kệ anh.

Hai người trong mấy năm nay cũng không thường gặp mặt, lại không hay quấy rầy nhau, người phụ nữ kia chưa bao giờ có trách nhiệm người mẹ với anh, cũng chưa bao giờ biểu lộ tình thương của mẹ, cho nên Đoạn Tắc Uyên cũng cho rằng, cái người gọi là mẹ kia cũng sẽ không quản chuyện của mình.

Cho nên anh cũng chưa bao giờ nghĩ tới năm đó cùng Bạch Nhiễm Nhiễm chia tay cùng bà ấy có quan hệ.

Mấu chốt chuyện này cũng không có chứng cứ.

Cũng có thể chứng cứ kia bị hủy rồi, anh cũng không có phát hiện hoặc là xem nhẹ.

Bạch Nhiễm Nhiễm nằm trên bả vai Đoạn Tắc Uyên, nhìn Đoạn Tắc Uyên nhờ người tìm phương thức liên hệ của mẹ mình, biểu tình rất là phức tạp.

“Em thật sự tò mò, đó là mẹ anh sao?” Bạch Nhiễm Nhiễm hỏi.

“Anh cũng nghĩ không phải,” Đoạn Tắc Uyên lãnh đạm nói: “Nhưng làm xét nghiệm ADN rất nhiều lần, xác thật bà ấy là mẹ anh.”

Bạch Nhiễm Nhiễm không khỏi nhướng mày.

Lời này Đoạn Tắc Uyên đã để lộ rất nhiều nội dung, rốt cuộc mẹ con bình thường ai không có việc gì đi làm xét nghiệm ADN làm gì? Còn làm rất nhiều lần?