chương 32: Trong đêm mưa bão chu vào lòng ngực anh

Đoạn Tắc Uyên không khỏi cau mày.

Kia một tia chớp qua đi lại nối tiếp một tia chớp, tiếng sấm so với vừa rồi còn lớn hơn, toàn bộ phía chân trời đều bị chiếu khắp, ở tia sáng kia, Bạch Nhiễm Nhiễm bỗng nhiên liền mất khống chế mà lao về phía anh, cũng không nói lời nào, liền túm lấy vạt áo anh, đem đầu nhỏ gắt gao chôn ở trong ngực anh.

Đoạn Tắc Uyên thở dài một hơi.

Anh đem cái gối rơi trên mặt đất nhặt lên, lại đem Bạch Nhiễm Nhiễm chặn ngang bế lên, nhận mệnh mà ôm cô lên giường, bồi cô cùng nhau ngủ.

Nhưng bởi vì anh chỉ nằm thẳng, không có nghiêng qua ôm người con gái, người con gái liền thân mình run rẩy, bắt lấy cánh tay của anh, còn ở lúc tiếng sấm vang lên kêu một tiếng, đem cánh tay anh ôm chặt hơn.

Đoạn Tắc Uyên thực sự bất đắc dĩ.

Anh đem cánh tay rút ra, nghiêng người về phía Bạch Nhiễm Nhiễm, kéo chăn che đầu cô lại, hỏi: “Em ở chỗ này vẫn luôn run không cảm thấy mệt sao?”

“Thực xin lỗi,” Bạch Nhiễm Nhiễm hướng vào trong lòng ngực anh, hấp thu nhiệt độ cơ thể trên người anh, nức nở nói: “Em chính là quá sợ hãi, em từ nhỏ rất sợ sét đánh.”

“Đừng cùng anh giả vờ,” Đoạn Tắc Uyên đem cô kéo vào trong lòng ngực, nhéo mông nhỏ của cô, nói: “Anh biết em không sợ.”

Bạch Nhiễm Nhiễm chớp chớp đôi mắt, trong lòng lại rung động, cô tự nhận vừa rồi mình biểu diễn thập phần hoàn mỹ, căn bản không có sơ hở, nhưng Đoạn Tắc Uyên như thế nào biết cô căn bản không sợ?

Bạch Nhiễm Nhiễm cong khóe môi, nhe răng trắng tinh ở ngực Đoạn Tắc Uyên gặm cắn, làm nũng nói: “Nhưng em muốn cùng anh diễn một chút, như vậy mới có thể đến đây ngủ cùng anh.”

Đoạn Tắc Uyên nhắm hai mắt lại, nghe vậy cười cười, nói: “Thích diễn như vậy, mấy ngày nữa mang em đến đoàn nlafm phim, thế nào?”

“Đoàn làm phim?”

“Ừ, em ngoan một chút, hiện tại ngủ, đừng nháo.”

“Kia……” Bạch Nhiễm Nhiễm hướng lên trên cọ cọ, nâng khuôn mặt nhỏ hôn lên cằm Đoạn Tắc Uyên, nói: “Ngủ ngon.”

Đoạn Tắc Uyên nửa ngủ nửa tỉnh mà đáp lại: “Ngủ ngon.”

Ngày hôm sau Bạch Nhiễm Nhiễm nhận được tin nhắn của Triệu Gia Khải, người này không truy vấn cô, mà ngược lại còn chột dạ giải thích nói hắn ngày hôm qua có việc, cho nên mới vội vàng rời đi, bảo Bạch Nhiễm Nhiễm đừng nóng giận.

Nhưng Bạch Nhiễm Nhiễm căn bản không quan tâm Triệu Gia Khải đi nơi nào, cô chỉ tò mò Đoạn Tắc Uyên sẽ xử lý hôn ước của cô cùng Triệu Gia Khải như thế nào.

Sau khi ăn sáng, Đoạn Tắc Uyên liền mang Bạch Nhiễm Nhiễm đến thư phòng chọn kịch bản, nhìn nhiều kịch bản như vậy, Bạch Nhiễm Nhiễm mở to hai mắt nhìn: “Anh sẽ không thật sự muốn đưa em đi đóng phim đi?”

Đoạn Tắc Uyên tỏ vẻ: “Mang em đi chơi chơi mà thôi.”

“Thật sự chỉ muốn mang em đi chơi?” Bạch Nhiễm Nhiễm không tin: “Anh có phải đang chuẩn bị bộ phim mới hay không?”

Đoạn Tắc Uyên trả lời không chút để ý: “Chọn nhân vật khách mời, thuận tiện mang em đi chơi.”

Bạch Nhiễm Nhiễm ngồi trong lòng ngực anh, có điểm khó hiểu: “Anh đột nhiên muốn làm khách mời?”

Đoạn Tắc Uyên tổng cộng diễn ba bộ, đều là vai chính, Bạch Nhiễm Nhiễm còn tưởng rằng anh chỉ đóng vai nam chính.

Đoạn Tắc Uyên cười cười: “Vai chính còn chưa đủ sao?”

Lời này là sự thật, Bạch Nhiễm Nhiễm không khỏi trợn tròn mắt.

Trong lúc đó người đại diện Đoạn Tắc Uyên cũng gọi tới, Bạch Nhiễm Nhiễm vốn dĩ muốn từ trên đùi anh đi xuống, nhưng Đoạn Tắc Uyên không cho, Bạch Nhiễm Nhiễm chỉ đành tiếp tục yên tâm thoải mái mà ngồi ở trong lòng ngực anh.

Người đại diện kia là người trong vòng kim bài người đại diện, có tiếng đanh đá nghiêm khắc, đối với kịch bản của nghệ sĩ có yêu cầu cao, Bạch Nhiễm Nhiễm cho rằng Đoạn Tắc Uyên ôm mình như vậy, anh ít nhiều sẽ bị mắng hai câu, nhưng người đại diện thế nhưng không hỏi một tiếng, thái độ còn cung kính hỏi Đoạn Tắc Uyên có yêu cầu gì.

Đoạn Tắc Uyên liền đơn giản nói một chút, bảo anh ta an bài.

Người quản lí tỏ vẻ đã biết, cùng anh xác nhận chi tiết sau đó liền rời đi.

“Anh ta vì cái gì đối với anh tốt như vậy?” Bạch Nhiễm Nhiễm ngồi ở trong lòng ngực hỏi.

Đoạn Tắc Uyên nói: “Anh là ông chủ của cậu ta.”

Bạch Nhiễm Nhiễm cứng họng: “Được rồi.”

Cô kỳ thật không hiểu lắm Đoạn Tắc Uyên vì cái gì muốn đóng phim điện ảnh, cô hỏi Đoạn Tắc Uyên có phải hứng thú yêu thích hay không, Đoạn Tắc Uyên nói không phải, cô hỏi vì cái gì anh còn muốn vào giới giải trí, Đoạn Tắc Uyên ôm mặt cô, nói: “Em đoán đi.”

Bạch Nhiễm Nhiễm đoán không được.

Chắc không thể cùng cô có quan hệ đi?

Nhưng nếu hỏi lại Đoạn Tắc Uyên cũng sẽ không nói, Bạch Nhiễm Nhiễm liền không truy vấn, mà là đề cập một chút chuyện về chồng Khương Miêu.

Thời gian trôi qua, đảo mắt liền đến giữa trưa, thời điểm cơm trưa dọn ra Bạch Nhiễm Nhiễm rốt cuộc cũng nhận ra một chút không thích hợp, cô nhìn về phía Đoạn Tắc Uyên, Đoạn Tắc Uyên gắp một khối xương sườn, thuận miệng hỏi: “Làm sao vậy?”

Bạch Nhiễm Nhiễm lắc lắc đầu.

Cô chỉ là đột nhiên phát hiện nơi này làm đồ ăn đều là món ăn ngày thường cô thích ăn.

Bất quá cô không hỏi Đoạn Tắc Uyên, mà là ăn cơm xong liền đi tìm quản gia, hỏi có thể gọi đồ ăn hay không.

Quản gia nói đương nhiên có thể, Bạch Nhiễm Nhiễm liền nói bóng nói gió thập phần tự nhiên mà hỏi thăm, hóa ra thực đơn đều là Đoạn Tắc Uyên cố ý an bài.

Một sự kiện hai việc còn có thể nói là trùng hợp, nhưng nhiều việc trùng hợp như vậy, Bạch Nhiễm Nhiễm không tin tất cả đều là ngẫu nhiên.

Cô càng tin tưởng suy đoán của chính mình.

Buổi chiều Đoạn Tắc Uyên lại đi ra ngoài một chuyến, kêu cô ngoan ngoãn ở nhà, Bạch Nhiễm Nhiễm ra hiệu OK, chờ Đoạn Tắc Uyên đi rồi liền gọi điện cho Khương Miêu, thêm phương thức liên lạc của khách hàng lớn, căn cứ yêu cầu định chế váy cưới.

Không đợi thiết kế sơ đồ phác thảo vẽ đến một nửa, điện thoại Khương Miêu liền rung, giọng nói của cô nàng hưng phấn, không nhịn được mà cùng Bạch Nhiễm Nhiễm nói lời cảm tạ, Bạch Nhiễm Nhiễm vừa hỏi, mới biết được chuyện Lương Viên bên kia đã làm xong.

Đoạn Tắc Uyên đi ra ngoài không phải là vì cái này đi?

Cô xoay chuyển bút, cũng không nghĩ lại, chuẩn bị chờ Đoạn Tắc Uyên trở về hỏi.

Lần này chờ là chờ đến chạng vạng.

Bạch Nhiễm Nhiễm đem thiết kế cất đi, đứng dậy duỗi người, đi qua hỏi dì giúp việc: “Đoạn Tắc Uyên còn chưa có trở về sao?”

“Đã trở về, giống như thấy cô bận liền không quấy rầy.”

“Kia người đâu?”

Này dì giúp việc cũng không biết.

Bạch Nhiễm Nhiễm phát tin nhắn cho Đoạn Tắc Uyên, anh không trả lời, lại tìm quản gia hỏi một chút, mới biết được anh hiện tại đang ở phòng tập thể thao tập thể hình.

Phòng tập thể thao sao?

Bạch Nhiễm Nhiễm liếʍ môi dưới, mắt sáng rực lên.

Cô chạy về phòng thay quần áo, cũng hướng tới phòng tập thể thao đi đến.

————

Nhiễm nhiễm: Đã đến giờ cùng nhau vận động.