Chương 28: Cô rất thích bị anh thao

Như thế nào sẽ có loại hợp đồng không đứng đắn như vậy?

Bạch Nhiễm Nhiễm đè nặng xúc động muốn đánh người, quay đầu lại trừng mắt nhìn Đoạn Tắc Uyên, sau đó mới tiếp tục đi xuống xem.

Cô phát hiện Đoạn Tắc Uyên đưa ra điều kiện thật đúng là làm cô không khỏi xao động.

Phía trước Khương Miêu nói xác thật không sai, đối với thương trường cô cũng không am hiểu, cho dù nỗ lực cũng chỉ hữu hạn, nhưng trong hợp đồng Đoạn Tắc Uyên viết, sẽ giúp Bạch Nhiễm Nhiễm lấy lại những thứ thuộc về ông ngoại cô, còn làm Uông Hoành Tuấn thân danh bại liệt.

Bạch Nhiễm Nhiễm không thể không động tâm.

Từ lúc cô biết Uông Hoành Tuấn nɠɵạı ŧìиɧ, còn lừa gạt mẹ cùng ông ngoại cô nhiều năm, đối với cô mà nói Uông Hoành Tuấn đã không còn là cha cô rồi.

Càng miễn bàn cô còn ngẫu nhiên biết được Uông Hoành Tuấn khả năng cùng cái chết của ông ngoại cô có liên quan.

Bạch Nhiễm Nhiễm không thể tha thứ cho cái người gọi là cha kia, mấy năm nay cô còn phải giả vờ với ông ta mặt ngoài hài hòa, cũng tạm thời ẩn nhẫn thỏa hiệp, bởi vì cô biết cô đấu không lại Uông Hoành Tuấn.

Nhưng một khi có cơ hội có thể làm Uông Hoành Tuấn phải trả giá, cô nhất định sẽ tận dụng hết sức lực hoàn thành.

“Suy xét có tốt không?” Giọng nói Đoạn Tắc Uyên từ phía sau truyền đến, bởi vì khoảng cách quá gần, Bạch Nhiễm Nhiễm không khỏi nổi lên một chút tê dại.

Cô quay đầu nhìn, đã bị người đàn ông bóp chặt eo nhỏ, ôm vào trong lòng ngực.

Đoạn Tắc Uyên dùng giọng nói phá đảo vô số người hâm mộ, nói với Bạch Nhiễm Nhiễm: “Có chỗ nào không hài lòng, chúng ta còn có thể thương lượng.”

Bạch Nhiễm Nhiễm lắc đầu, không xác định hỏi: “Chuyện trên hợp đồng, anh thật sự có thể làm được sao?”

Đoạn Tắc Uyên sờ mặt cô, cười hỏi cô hoài nghi cái gì.

Bạch Nhiễm Nhiễm liền đúng sự thật nói: “Bởi vì mấy năm gần đây anh đều đóng phim, em không thể nghĩ được anh sẽ dùng phương pháp gì đối phó với Uông Hoành Tuấn……”

Đoạn Tắc Uyên cười một cái, nói: “Rất nhiều chuyện đều không cần anh tự tay làm, anh chỉ đạo tự nhiên sẽ có người chu toàn, em yên tâm.”

Bạch Nhiễm Nhiễm nghĩ đến Khương Miêu nói qua cho cô về bối cảnh Đoạn Tắc Uyên, cũng liền không nghi ngờ.

“Chỉ là……” Bạch Nhiễm Nhiễm còn có chỗ nghi hoặc, liền hỏi: “Anh giúp em nhiều như vậy, thật sự chỉ muốn cùng em ngủ 1 tháng thôi sao ?”

Đoạn Tắc Uyên nhướng mày, không đứng đắn nói: “Như thế nào, em ngại thời gian quá ít?”

Tai Bạch Nhiễm Nhiễm hồng hồng, khẩu thị tâm phi: “Mới không phải.”

Cô chính là cảm thấy điều kiện này không khỏi quá mức dễ dàng.

Cho dù Đoạn Tắc Uyên không thể giúp cô, cũng không đưa cho cô điều kiện này, Bạch nhiễm Nhiễm cũng nguyện ý ngủ cùng anh.

Rốt cuộc thì cô cũng không lỗ.

Cùng đại soái ca làʍ t̠ìиɦ cảm giác quả thực không cần quá tốt, huống chi Đoạn Tắc Uyên không chỉ mặt đẹp, mà dáng người cũng rất tuyệt, mỗi lần anh đè trên người cô di chuyển, cơ ngực rắn chắc kia còn có cơ bụng tám múi đều đem đầu óc Bạch Nhiễm Nhiễm choáng váng.

Cô thích bị Đoạn Tắc Uyên thao lộng, cũng thích Đoạn Tắc Uyên ở trên người cô rơi mồ hôi tận tình gieo giống.

Như vậy xem ra, hợp đồng này với cô mà nói kỳ thật vô cùng có lợi.

Nhưng trên đời thật sự có chuyện tốt như thế sao?

Tiểu huyệt Bạch Nhiễm Nhiễm còn hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ Đoạn Tắc Uyên, người đàn ông ác liệt mà dùng qυầи ɭóŧ đem tiểu huyệt cô chặn lại, thế nên phía dưới có chút tê dại, đặc biệt là Bạch Nhiễm Nhiễm nghĩ tới những cái đó cảm thấy vô cùng xấu hổ, huyệt đạo không tự giác mà co rút lại, cỗ tê ngứa cũng tăng lên.

Tuy là vậy nhưng cũng rất kí©h thí©ɧ.

Đoạn Tắc Uyên nhìn cô phản ứng, không khỏi mỉm cười, anh thu hồi bản hợp đồng kia, dắt tay Bạch Nhiễm Nhiễm, mang theo cô đi chọn váy cưới.

“Thích cái này sao?” Đoạn Tắc Uyên hỏi.

Bạch Nhiễm Nhiễm chớp mắt: “Em không kết hôn, chọn váy cưới thì có ý nghĩa sao?”

“Như thế nào không ý nghĩa?” Đoạn Tắc Uyên quay đầu, đôi mắt thâm thúy vừa lúc nhìn thượng Bạch Nhiễm Nhiễm, một khắc kia Bạch Nhiễm Nhiễm chỉ cảm thấy tim mình ngừng nửa nhịp.

Sau đó cô nghe thấy Đoạn Tắc Uyên nói: “Anh thích em mặc váy cưới bị anh thao, đặc biệt tao lãng, đặc biệt dâʍ đãиɠ.”

Bạch Nhiễm Nhiễm hừ nhẹ, lẩm bẩm nói: “Anh như thế nào luôn muốn loại sự tình này?”

Nhưng bị Đoạn Tắc Uyên đơn giản trêu chọc vài cái như vậy, cô cũng có chút muốn.

Cuối cùng Đoạn Tắc Uyên vẫn là chọn cho cô rất nhiều váy cưới, có thể trực tiếp mang đi liền mang đi, những cái còn lại thì để lại địa chỉ chờ Khương Miêu giao tới tận nhà.

Trước khi đi Khương Miêu đem Bạch Nhiễm Nhiễm kéo đến một bên, cau mày phân tích: “Cậu nói xem như thế nào tớ cảm thấy việc này kỳ quái? Đoạn Tắc Uyên chịu vì cậu mà làm vậy, hoặc chính là tính kế lớn, hoặc là thích cậu đến trình độ thái quá, nhưng nếu anh ta thích cậu như vậy, vậy vì sao lúc trước cậu muốn tiến thêm một bước anh ta lại cự tuyệt, tớ thật không nghĩ ra……”

“Tớ cũng không nghĩ ra,” Bạch Nhiễm Nhiễm thản nhiên nói: “Nhưng tớ không muốn nghĩ, lúc trước tớ lúc nào cũng phiền não về mối quan hệ với anh ấy, hiện tại ngẫm lại, suy nghĩ những cái đó làm gì? Cùng Đoạn Tắc Uyên ở bên nhau tớ cảm thấy rất vui vẻ, cùng anh ấy làʍ t̠ìиɦ tớ cũng cảm thấy thực sảng, vậy trước cứ như vậy… Ít nhất một tháng này cứ như vậy đi.”

Nhìn Khương Miêu còn đang rối rắm, Bạch Nhiễm Nhiễm liền chọc chọc trán cô nàng, cười nói: “Làm gì vậy? Cậu không phải lúc trước ủng hộ tớ cùng Đoạn Tắc Uyên sao?”

Khương Miêu cũng không gạt cô: “Tớ ủng hộ, một phần là bởi vì cậu thật sự thích Đoạn Tắc Uyên, còn có một phần chính là chồng tớ có cầu với anh ta, cho nên…… Cậu hiểu, tớ có tâm tư. Chính là bảo bối, tớ không chỉ yêu chồng tớ, mà tớ cũng quý cậu, đứng ở góc độ bạn tốt, tớ cảm thấy có chỗ không thích hợp phải nhắc nhở cậu.”

Bạch Nhiễm Nhiễm cười đem cô nàng ôm lấy, nói: “Được rồi, tớ hiểu rồi, đợi chút trở về tớ nhìn xem có thể thổi gió bên gối với Đoạn Tắc Uyên hay không, giúp Lương Viên nhà cậu.”

Khương Miêu bất đắc dĩ: “Tớ không phải có ý tứ này.”

“Tớ biết, chính là tớ cũng thích cậu, cho nên dù cậu không có ý tứ nàt tớ cũng muốn giúp cậu.” Bạch Nhiễm Nhiễm hôn lên gương mặt Khương Miêu cùng cô nàng từ biệt, đang muốn đi, liền nghe thấy được phía sau truyền đến một tiếng ho khan.

Là Đoạn Tắc Uyên đợi sốt ruột, lại đây thúc giục cô.

Bạch Nhiễm Nhiễm chạy chậm qua đi nắm lấy tay Đoạn Tắc Uyên, cùng anh cùng nhau rời đi, thẳng đến khi lên xe, Đoạn Tắc Uyên mới nói: “Em vừa rồi nói thích ai?”

Bạch Nhiễm Nhiễm cũng không có phản ứng, đây không đúng chỗ nào, đối với Đoạn Tắc Uyên nhìn một ánh mắt khó hiểu.

Đoạn Tắc Uyên không dấu vết mà liếc mắt nhìn môi cô một cái, rốt cuộc không nhịn được, lấy tay đặt lên nghiền nghiền.

Anh xụ mặt: “Hợp đồng còn hiệu lực, không cần phải thân với người khác.”

Bạch Nhiễm Nhiễm có điểm muốn cười, cố gắng nhịn xuống, liền ôm cánh tay anh, nói: “Khương Miêu là bạn thân của em, chẳng lẽ anh không có bạn tốt sao?”

Đoạn Tắc Uyên cười lạnh: “Anh cũng sẽ không thân với bọn họ.”

Bạch Nhiễm Nhiễm bĩu môi: “Đó là do anh không hiểu con gái.”

Đoạn Tắc Uyên không ôn nhu giống như vừa rồi dụ Bạch Nhiễm Nhiễm ký hợp đồng, trực tiếp kêu tài xế xuống xe, sau đó chính mình ngồi vào ghế điều khiển, khởi động xe, bay nhanh mà đi.

Bạch Nhiễm Nhiễm nhìn nhìn tài xế bị ném ở ven đường, lại nhìn sườn mặt Đoạn Tắc Uyên, thực sự nghi hoặc, cô hỏi Đoạn Tắc Uyên: “Anh trai, chúng ta đi đâu vậy?”

Đoạn Tắc Uyên mắt nhìn thẳng, lạnh lạnh nói: “Cho em chút giáo huấn.”

Giáo huấn?

Bạch Nhiễm Nhiễm không chỉ có không lo lắng, mà còn có chút chờ mong, quả nhiên, biện pháp Đoạn Tắc Uyên giáo huấn cô chính là đem cô đến địa phương hẻo lánh, cùng cô chơi xe chấn.