Chương 27: Bao gồm không giới hạn hôn môi, âu yếm, khẩu giao, làʍ t̠ìиɦ

Đoạn Tắc Uyên bắt lấy ngực Bạch Nhiễm Nhiễm, ở trong tiểu huyệt lầy lội thọc vào rút ra mấy cái, sau đó đem dươиɠ ѵậŧ rút ra, sửa sang lại cho hai người.

Chẳng dù Bạch Nhiễm Nhiễm đã thỏa mãn, nhưng lúc dươиɠ ѵậŧ rút ra, cảm giác trống trải trong nháy mắt khiến Bạch Nhiễm Nhiễm khó chịu mà hừ một tiếng.

Còn có…… Lời nói vừa rồi của Đoạn Tắc Uyên có ý tứ gì? Cô thế mà nghe không hiểu?

“Anh……” Bạch Nhiễm Nhiễm nắm chặt vạt áo Đoạn Tắc Uyên, hỏi: “Anh rốt cuộc có ý tứ gì?”

“Không phải chọn váy cưới cho em sao?” Đoạn Tắc Uyên giúp Bạch Nhiễm Nhiễm đem quần áo mặc vào, lại cố ý không cho cô rửa sạch tiểu huyệt phía dưới, mà còn đem qυầи ɭóŧ cô nhét vào cái miệng nhỏ đang chảy nước kia, nói :“Tôi bồi em.”

Mặc dù tiểu huyệt ai bị lấp kín cũng đều cảm thấy khó chịu, Bạch Nhiễm Nhiễm ý đồ muốn phản kháng, lại bị người đàn ông ôm eo, cường ngạnh mà ra khỏi phòng thử đồ.

“Đoạn Tắc Uyên, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?” Bạch Nhiễm Nhiễm giãy giụa, bất quá hốc mắt liền đỏ.

“Ủy khuất cái gì?” Đoạn Tắc Uyên ở trên eo cô nhéo một phen, “Tôi giúp em chọn váy cưới, em không vui?”

“Anh có ý tứ gì? Muốn em mặc áo cưới anh chọn gả cho Triệu Gia Khải, cảm thấy như vậy kí©h thí©ɧ phải không?”

Đoạn Tắc Uyên nhìn cô, đôi mắt đen đen cảm xúc không ngừng cuồn cuộn, anh trầm mặc vài giây, từ trong túi lấy ra một cây thuốc lá, hút hai cái, bỗng nhiên nói: “Tôi không nhàm chán như vậy.”

Bạch Nhiễm Nhiễm hai mắt đẫm lệ trừng mắt nhìn anh.

Đoạn Tắc Uyên tiến lên một bước, lau khóe mắt cô, nhẹ nhàng cười: “Tôi biết em không phải cố ý muốn khıêυ khí©h tôi, nhưng là Nhiễm Nhiễm à, tôi thừa nhận, tôi không thể nhìn em cùng người khác kết hôn, thử váy cưới cũng không được.”

Bạch Nhiễm Nhiễm ngừng khóc.

Cô lau nước mắt, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp rõ ràng mang theo khϊếp sợ, như là không nghĩ tới Đoạn Tắc Uyên sẽ nói nói như vậy.

Bạch Nhiễm Nhiễm trong lòng vui sướиɠ.

Bùm bùm, suy nghĩ của cô đều rối loạn, cô cũng không biết chính mình suy nghĩ cái gì, chỉ có thể ngơ ngác mà nhìn Đoạn Tắc Uyên.

“Cho nên, đừng cùng Triệu Gia Khải kết hôn,” Đoạn Tắc Uyên lại lần nữa mở miệng, cúi đầu, hôn lên trán cô, “Em muốn cái gì tôi đều có thể cho em, em muốn làm chuyện gì tôi cũng có thể làm cùng em, Nhiễm Nhiễm, em không cần phải kết hôn với Triệu Gia Khải, tôi sẽ giúp em.

Nhưng hiện tại không giống nhau, bây giờ chính miệng Đoạn Tắc Uyên nói với cô như vậy, bất luận có phải thật hay không, cô đề nguyện ý tin tưởng anh.

“Em……” Bạch Nhiễm Nhiễm trong lòng lung tung rối loạn, có ngọt ngào, có thẹn thùng, còn có các loại cảm xúc bất đồng, cô tổ chức lại ngôn ngữ trong chốc lát, gương mặt ửng đỏ mà nói: “Em nghe bạn thân nói, gia đình anh rất lớn, không chỉ là minh tinh...Chính là, chính là trên đời này không có gì là miễn phí cả, anh vô duyên vô cớ giúp em làm gì?”

Là bởi vì thích cô?

Nhất định là bởi vì thích cô đi?

“Đương nhiên không phải miễn phí,” Đoạn Tắc Uyên nâng cằm cô lên, đối nàng nói: “Tôi có điều kiện.”

Trái tim Bạch Nhiễm Nhiễm đã đều sắp nhảy ra ngoài.

“Điều kiện gì…… A?”

Điều kiện là muốn cô cùng anh ở bên nhau sao?

Đoạn Tắc Uyên môi mỏng khẽ mở, nói: “Điều kiện chính là làm pháo hữu cho tôi một tháng.”

Bạch Nhiễm Nhiễm: “……”

Bạch Nhiễm Nhiễm thất vọng bộc lộ ra ngoài, quả nhiên, lúc này đây lại là cô tự mình đa tình.

Tuy rằng cẩn thận ngẫm lại, Đoạn Tắc Uyên đưa ra yêu cầu này cũng hoàn toàn không quá mức, nhưng cho dù lý trí có thể tiếp thu, nhưng ở phương diện tình cảm, Bạch Nhiễm Nhiễm vẫn là sẽ có chút khó chịu.

“Biểu tình này là gì?” Đoạn Tắc Uyên buộc chặt ngón tay, còn muốn hôn xuống dưới, nhưng lúc này đây tâm tư Bạch Nhiễm Nhiễm đã không còn nhảy nhót nữa.

“Không cần hôn em,” Cô lắc đầu cự tuyệt, không hề tức giận nói: “Em không thích mùi thuốc lá.”

Đoạn Tắc Uyên nhìn điếu thuốc lá trong tay, nói xin lỗi sau đó liền dập điếu thuốc lá đi.

Khi quay lại anh hỏi cô có đồng ý với đề nghị vừa rồi không, Bạch Nhiễm Nhiễm căng môi nói: “Nếu em không đồng ý?”

Đoạn Tắc Uyên uy hϊếp: “Vậy đừng trách tôi dùng thủ đoạn.”

Bạch Nhiễm Nhiễm không phục: “Anh có thể sử dụng thủ đoạn gì?”

“Em phối hợp cùng tôi làʍ t̠ìиɦ, hai chúng ta đều sảng,” Đoạn Tắc Uyên đè thấp thanh âm, nhìn cô nói, “Nhưng nếu em không phối hợp, tôi vẫn có biện pháp làm em sảng, chẳng qua em phải chịu khổ một chút.”

Đoạn Tắc Uyên véo eo cô, đem cô ôm vào trong lòng ngực, ngữ khí ôn nhu: “Nhiễm Nhiễm, tôi thấy em ngày thường cũng rất sợ đau, cơ thể còn kiều nộn, hơi véo một chút liền có vết đỏ, tôi cũng luyến tiếc làm vậy với em, cho nên em ngoan một chút không tốt sao?”

Biểu tình người đàn ông cũng không nguy hiểm, thậm chí còn có chút sủng nịch, nhưng phối hợp cùng lời nói của anh, Bạch Nhiễm Nhiễm thế nhưng cảm thấy sợ hãi.

“Anh sao có thể như vậy?” Bạch Nhiễm Nhiễm bị anh hù dọa trực tiếp khóc, nghẹn ngào nói: “Em nói cho anh, làm em sợ cũng vô dụng, em không thể để mình bị đẩy vòng vòng, cùng lắm thì em gả cho Triệu Gia Khải, cho dù em một chút cũng không hề thích hắn, gả cho hắn cũng không vui vẻ, nhưng so với việc bị anh uy hϊếp thì tốt hơn vạn lần……”

Đoạn Tắc Uyên nhìn cô trong chốc lát, bỗng cau mày.

Người đàn ông không dấu vết mà thở dài một hơi, sửa lại lời nói: “Tôi đây cầu em, được không?”

Anh đi qua bế Bạch Nhiễm Nhiễm lên, đem cô đặt lên sô pha, sau đó lại hôn lên mặt Bạch nhiễm Nhiễm.

“Tôi cũng không hù dọa em nữa, bảo bối,” Đoạn Tắc Uyên thanh âm thả chậm, không hề uy hϊếp, mà là ôn tồn mềm giọng nói: “Tôi là quá thích em cho nên mới nghĩ đến dùng phương pháp này, em như thế nào lại nghĩ là uy hϊếp? Hơn nữa cùng tôi làʍ t̠ìиɦ không tốt sao? Tôi có cuộc sống ổn định, không phát sinh quan hệ với người khác, mỗi lần em kêu khó chịu tôi tuyệt đối không ngừng, như vậy không đủ sao?”

Bạch Nhiễm Nhiễm nghe anh nói như vậy lập tức liền dao động.

Cô ôm cổ người đàn ông, không xác định hỏi: “Anh là thích em như vậy sao?”

“Đương nhiên.” Đoạn Tắc Uyên nói: “Không thích em như thế nào sẽ cùng em làm pháo hữu?”

“Chính là,” Bạch Nhiễm Nhiễm có điểm nghi hoặc, “Nếu là thích nói hẳn là sẽ không muốn làm pháo hữu đi?”

“Chúng ta mới nhận thức không bao lâu, đột nhiên liền phát triển đến quan hệ khác, ngược lại làm cảm thấy không ổn, cho nên không bằng làm pháo hữu, em sảng tôi cũng sảng, không tốt sao?”

Bạch Nhiễm Nhiễm đang muốn suy xét, thình lình người đàn ông lại hôn xuống, đem môi cô che kín mít không một chỗ hở.

“Ngô……”

Chân Bạch Nhiễm Nhiễm lại mềm, cả người cũng cảm thấy choáng váng, sau đó Đoạn Tắc Uyên vẫy tay gọi trợ lý tới, cầm một phần hợp đồng gọi là pháo hữu, cô cũng mơ hồ ký.

Khương Miêu vừa vặn xem toàn bộ quá trình Đoạn Tắc Uyên lừa Bạch Nhiễm Nhiễm, cô nàng vốn định nhắc nhở, nhưng Đoạn Tắc Uyên lại nhàn nhạt mà liếc mắt về phía cô nàng, trong mắt lạnh lẽo cùng cảnh cáo làm đại não đứng im vài giây.

Chính là vài giây này, Bạch Nhiễm Nhiễm không ngừng ký tên, đóng dấu cũng thật tốt.

“Nhiễm Nhiễm!” Lấy lại tinh thần, Khương Miêu chống lại cỗ khí khiến người ta sợ hãi trên người Đoạn Tắc Uyên, run giọng nhắc nhở Bạch Nhiễm Nhiễm: “Cậu, cậu đều không xem nội dung liền ký tên sao?”

Cô nàng nhận thức Bạch Nhiễm Nhiễm hơn bốn năm, ngày thường Bạch Nhiễm Nhiễm sẽ có chút mơ hồ, nhưng ở thời điểm mấu chốt, Bạch Nhiễm Nhiễm trước sau đều thanh tỉnh, tuyệt đối sẽ không ngớ ngẩn.

Nhưng lần này ngoại lệ.

Lần này Bạch Nhiễm Nhiễm thuần túy là bị sắc đẹp mê hoặc.

Khương Miêu muốn trừng Đoạn Tắc Uyên nhưng lại không dám, chỉ có thể chạy tới cầm lấy bản hợp đồng kia hỗ trợ kiểm tra, vừa thấy mới phát hiện Đoạn Tắc Uyên xác thật không hố Bạch Nhiễm Nhiễm, hợp đồng này đối với Bạch Nhiễm Nhiễm đều có lợi, chỉ là có chỗ nào đó khiến người ta mặt đỏ tai hồng thôi……

Bạch Nhiễm Nhiễm rốt cuộc cũng thu hồi lý trí, từ trong ngực Đoạn Tắc Uyên giãy giụa đứng dậy, đem bản hợp đồng kia lấy qua nói: “Để tớ tự xem.”

Lọt vào trong tầm mắt chính là câu kia: Một tháng kế tiếp, bên A yêu cầu bên B phải thỏa mãn toàn bộ yêu cầu, bao gồm không giới hạn trong hôn môi, âu yếm, khẩu giao, làʍ t̠ìиɦ…… Bên A đưa ra yêu cầu gì, bên b phải tận lực thỏa mãn……

————