Chương 22. Phản kích

Trong giới, tiếng tăm của người tên Triệu Đại Vũ này vô cùng tệ hại, Quý Phùng Tuyết cũng từng nghe nói, nhưng vì luôn tập trung vào màn ảnh rộng nên chị không tiếp xúc nhiều với những đạo diễn phim truyền hình thế này.

Trước đây khi quay một bộ phim nào đó, chị bắt gặp một nữ diễn viên không mấy nổi bật trộm khóc thầm sau khi thử vai với đạo diễn Triệu, sau đó nữ diễn viên kia rời khỏi giới giải trí, không thấy xuất hiện nữa.

Nhưng nữ diễn viên rất cảm động vì sự an ủi của chị lúc đó, hai người trao đổi số điện thoại của nhau nhưng cũng không tiếp xúc quá sâu.

Vừa rồi, khi chị đang ngồi bên ngoài nghịch di động thì nghe Tiết Huy "A" lên một tiếng: "Cô Quý à, hình như Lâm Hạ lại dính scandal rồi."

Quý Phùng Tuyết mở Weibo, vừa nhìn thấy tên Triệu Đại Vũ liền có cảm giác không ổn, đầu tiên là bấm "Like" cho bài đăng của công ty, sau đó trở về phòng, thấy Hạ Lâm Hạ tránh trong WC, không khỏi nhíu mày, bất giác lại nhớ đến câu chuyện của nữ diễn viên kia.

Do vậy, sau khi Hạ Lâm Hạ nói cô ấy bị ức hϊếp, chị cũng không hỏi là bị ức hϊếp thế nào mà lập tức cầm điện thoại gọi cho người đại diện.

Thật ra, những chuyện thế này khá phổ biến trong giới giải trí, nhưng nhìn chung rất ít người chủ động ra mặt bênh vực, bởi không ai muốn lây tai tiếng, đặc biệt là với người có lượng anti-fan đông đảo như Hạ Lâm Hạ.

Cho nên mấy năm nay, chưa từng có ai đứng về phía Hạ Lâm Hạ, nhưng những kẻ a dua thì lại vô số.

Cũng không thể nói những người kia không đúng, bo bo giữ mình cũng không có gì đáng trách, đặc biệt là ở một nơi phải dựa vào khán giả để kiếm miếng ăn như giới giải trí, nếu chỉ vì chọn sai đội mà mất fans thì đúng là hành vi chẳng lý trí chút nào.

Nhưng bản thân Quý Phùng Tuyết là diễn viên dựa vào thực lực, bình thường lại vô cùng kín tiếng, cũng không để ý những lời ong tiếng ve bên ngoài mà chỉ cần tâm mình thanh thản mà thôi.

Khoan hãy nói đến Hạ Lâm Hạ, trước đây chị đã từng hỏi nữ diễn viên kia câu hỏi tương tự, nhưng đáng tiếc cô ấy không đủ can đảm, châu chấu đá xe, một khi tố giác việc bị xâm hại tìиɧ ɖu͙© thì sự nghiệp lẫn hình tượng cá nhân đều bị ảnh hưởng nặng nề.

Bởi vậy, chị càng đánh giá cao tính cách dám yêu dám hận này của Hạ Lâm Hạ.

Sau khi nói chuyện với người đại diện, chị vào Weibo, dự định đăng bài ủng hộ, nhưng di động đã bị Hạ Lâm Hạ giật lấy.

"Chị muốn làm gì?" Hạ Lâm Hạ hỏi.

"Bây giờ tôi đang là 'Người yêu' của cô, thời điểm thế này tôi nên lên tiếng." Quý Phùng Tuyết nói.

"Không cần, chị cũng đã 'Like' rồi, không cần làm thêm chuyện thừa thãi." Hạ Lâm Hạ không quen được người khác đối xử tốt, đặc biệt còn là Quý Phùng Tuyết từng có ân oán với cô, so với việc thiếu nợ nhân tình, cô càng thích tự do tự tại hơn.

Quý Phùng Tuyết nhìn cô một lúc, có lẽ cũng đoán được suy nghĩ trong lòng cô nên chọn cách thỏa hiệp, chị nói: "Tôi không đăng Weibo nữa, vậy để tôi liên hệ với một người bạn đi."

Hạ Lâm Hạ trả lại điện thoại nhưng vẫn chưa hết nghi ngờ, hai mắt nhìn chằm chằm vào di động của chị, kiểm soát việc vào Weibo.

Quý Phùng Tuyết mở danh bạ trước mắt cô, gọi cho nữ diễn viên kia.

Hạ Lâm Hạ đang định tránh mặt khỏi cuộc điện thoại riêng tư của hai người thì bất chợt Hạ Dương Huyên gọi đến.

Một giờ sau, trên mạng xuất hiện một quả bom hạng nặng, là bài viết của một nữ nghệ sĩ ẩn danh, nói rằng mấy năm trước từng đi thử vai trong một bộ phim của Triệu Đại Vũ, trong lúc thử vai, Triệu Đại Vũ lấy vai nữ thứ hai để dụ dỗ cô ấy ngủ cùng hắn ta.

Một viên đá gây nên sóng gió ngàn trùng, có người nghi ngờ người ẩn danh kia hắt nước bẩn, có người lại nói nhìn tướng mạo của Triệu Đại Vũ liền biết ngay chẳng phải người tốt lành gì. Khi đà nghị luận đang sôi nổi, Quý Phùng Tuyết đã bấm "Like" cho nữ nghệ sĩ ẩn danh.

Quý Phùng Tuyết là ai? Ảnh hậu chứ ai, chẳng lẽ hiểu biết của người trong giới lại thua những kẻ hóng hớt trên mạng sao? Đây có phải là một búa thật sự giáng xuống không?

Lại liên hệ đến hành động đánh người lần này của Hạ Lâm Hạ, nghĩ theo hướng khác là Triệu Đại Vũ có ý định nọ kia với Hạ Lâm Hạ, bị người ta đánh, bây giờ lại trả đũa nói cô ấy đánh người.

Nhất thời, mọi người quay sang mắng chửi Triệu Đại Vũ, dẫn đầu là fan của Hạ Lâm Hạ, mấy thánh chửi này đã có không ít kinh nghiệm mắng chửi đối thủ lẫn fans đối thủ, bây giờ chửi đến mức Triệu Đại Vũ không dám ló mặt ra khỏi cửa.

Nhưng đây vẫn chưa phải chuyện khiến Triệu Đại Vũ đau đớn nhất, hắn tưởng rằng chỉ cần ở ẩn một thời gian, chờ đến khi cư dân mạng bị tin đồn mới của giới giải trí thu hút thì hắn sẽ có cơ hội tiếp tục làm phim, nói chuyện bằng tác phẩm của mình, sau đó mọi chuyện cứ thế mà như chưa bắt đầu.

Nhưng ai mà ngờ, chỉ trong một giờ ngắn ngủi, hắn liên tục nhận được mấy cuộc điện thoại, tất cả nhà đầu tư đều thoái vốn, hơn nữa sẽ không bao giờ đầu tư cho hắn!

Làm sao hắn có thể tưởng tượng được, chỉ động chút tay chân với Hạ Lâm Hạ liền đưa đến kết quả là bị đánh cho bầm dập tơi tả, đã thế còn bị đám nhà đầu tư coi trọng lợi ích cho leo cây, đưa vào danh sách đen. Đời này muốn Đông Sơn tái khởi, e rằng không thể.

Hạ Lâm Hạ vô cùng đắc ý gọi điện thoại cho anh trai: "Anh hai, anh là xịn nhất! Em biết anh chính là anh ruột của em mà! Muah!"

"Cũng do em may mắn, đúng lúc có bài viết của nữ nghệ sĩ kia anh mới dễ dàng thuyết phục được mấy nhà đầu tư đó." Hạ Dương Huyên nói: "Có phải cô ấy là do Quý Phùng Tuyết sắp xếp không? Nếu đúng là vậy thì nhớ cảm ơn người ta, thuyết phục người khác chính miệng nói ra những chuyện thế này không đơn giản đâu, tốt nhất là tìm ra thông tin của người ẩn danh kia để chúng ta có thể bảo vệ sự riêng tư cho cô ấy."

"Dạ." Nếu là chuyện quan trọng, cô sẽ luôn chọn nghe theo anh trai mình.

Cô xoa xoa mặt, đi đến phòng khách, Tống Uyển Dịch và những người khác lo lắng nhìn về phía cô: "Lâm Hạ, cô không sao chứ?"

Hạ Lâm Hạ vừa định trả lời, cơ thể lại bị người nào đó ôm lấy.

"Ể?"

Quý Phùng Tuyết xoa gáy cô, chặn đi ánh mắt của những người khác, an ủi: "Không sao, không có gì đâu, vui lên nha."

Hồi lâu sau Hạ Lâm Hạ mới kịp phản ứng, lúc này vẫn đang phát sóng trực tiếp, người nọ đang ám chỉ cô phải bày ra dáng vẻ yếu đuối trước mặt khán giả. Là vì cô luôn tỏ ra quá mạnh mẽ mới bị nhiều anti-fan công kích như vậy.

Cô đột nhiên nhanh trí, tủi thân ngẩng đầu lên, siết chặt lấy đối phương: "Cảm ơn chị đã tin tưởng, yêu chị moah moah!"

Phương Thu Song thở dài nói: "Không ngờ Triệu Đại Vũ lại là loại người này! Sau này Tiểu Hạ đừng bao giờ hợp tác với người này nha!"

Tống Uyển Dịch phụ họa: "Đúng đúng, Lâm Hạ cô giỏi thật đấy, dám đối mặt với kẻ đáng khinh đó! Từ giờ trở đi, cô chính là thần tượng của tôi!"

[Không ngờ sự thật lại như thấy này, chỉ muốn vỗ tay cúi mình trước cô ấy!]

[Woo, bé cưng Hạ Hạ cố gắng lên nha, "Hoa mùa hạ" sẽ luôn ủng hộ cô!]

[Có gì nói đó, tuy rằng tính cách của Hạ Lâm Hạ sẽ khiến người ta cảm thấy khó chịu, nhưng trong những thời điểm quan trọng lại làm người ta rất có thiện cảm. Con gái phải cố gắng bảo vệ bản thân nha]

[Diss Triệu Đại Vũ, cũng không biết tên khốn kiếp đó có bao nhiêu mối quan hệ bất chính với người khác nữa]

[Có phải mọi người đã quên một chuyện rồi không, Hạ Lâm Hạ không trở thành nữ chính mà là Phó Hiểu Toàn, tôi mạnh dạn đoán. . .]

[A a a a a đợt này Quý tiên nữ làm tốt lắm, luôn đứng về phía Hạ Lâm Hạ, dập đầu dập đầu!]

[+1, tôi cảm thấy khi Quý Phùng Tuyết ở bên Hạ Lâm Hạ sinh ra phản ứng hoá học rất diệu kỳ à nha! Thay đổi bản thân vì đối phương, trở thành áo giáp cho đối phương, tôi khóc trước đây!]

Hạ Lâm Hạ và Quý Phùng Tuyết vẫn còn đang "ôm nhau thắm thiết", một lúc lâu sau mới tách ra, Hạ Lâm Hạ cúi đầu, kéo ống tay áo chị đi về phòng.

Tống Uyển Dịch cùng những người khác vô cùng ngạc nhiên, vừa mới đây, người thẹn thùng kia là Hạ Lâm Hạ sao?!

Hạ Lâm Hạ đi thẳng đến toilet, vừa vào trong liền khôi phục dáng vẻ không tim không phổi, nói: "Anh tôi bảo tôi cảm ơn chị."

"Nếu anh cô không bảo thì sao?" Quý Phùng Tuyết buồn cười hỏi.

". . . Vậy tôi cảm ơn chị, chắc được rồi chứ."

"Cô thật đúng là. . . theo trường phái vịt chết đúng không*?" Quý Phùng Tuyết nói.

(*Vịt chết còn mạnh miệng)

Hạ Lâm Hạ nhịn lắm mới có thể nén xuống ý định động thủ, tò mò hỏi: "Chị nói thế nào mà người ẩn danh kia chịu tung tin vậy?"

Quý Phùng Tuyết nhún vai: "Đơn giản thôi, tôi nói cô cũng gặp cảnh ngộ tương tự nhưng cô biết phản kháng, hơn nữa, cô còn có một đống fan chống lưng, với tính cách của cô thì mọi chuyện chỉ càng lúc càng ầm ĩ. Thế nên tôi mới hỏi cô ấy có muốn ra đòn chí mạng trước hay không, dù sao thì phía sau còn có cô hậu thuẫn."

Hạ Lâm Hạ sửng sốt một lúc mới nói: "Giỏi ha, thì ra chị lấy tôi làm bia đỡ đạn."

"Không phải." Quý Phùng Tuyết dừng một chút, nở nụ cười chân thành, "Bởi vì cô có rất nhiều người thích, họ sẽ không để cô bị tổn thương, là cô đã truyền sự dũng cảm cho họ. Qua chuyện này, tôi cũng tin rằng cô xứng đáng với sự yêu thích của họ."

Không phải ai cũng dám cưỡng lại sự cám dỗ và phơi bày bóng tối.

Hạ Lâm Hạ đã ổn định lại nhưng vẫn bị chị ấy làm xúc động, cô vẫn luôn cho rằng mình không có gì đáng cho người khác yêu thích, đa số mọi người chỉ thích khuôn mặt và dáng người của cô mà thôi.

"Thật, thật sao?" Hạ Lâm Hạ có chút mơ hồ, "Tôi xứng đáng với sự yêu thích của họ sao?"

Quý Phùng Tuyết mỉm cười: "Xứng đáng, cô tuyệt lắm."

Thật lâu sau, Hạ Lâm Hạ cúi đầu, ồm ồm nói: "Cảm ơn."

Lời cảm ơn này không phải anh trai bảo cô nói.

Từ giờ trở đi, trong danh sách những người đáng ghét nhất của cô, Quý Phùng Tuyết từ hạng 89 lùi về hạng 90.