Phó Tư Niên đã đứng dậy, bước ra khỏi phạm vi camera, đi tới phía sau máy quay, quay cận cảnh cảnh Kiều Na khóc.
…
Sau khi cảnh quay kết thúc, Kiều Na đứng cạnh bàn giáo viên mặc qυầи ɭóŧ và quần đùi, cả khuôn mặt đỏ bừng, dùng mu bàn tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt.
Cô vừa ngồi xuống, cô gái bên cạnh đã đi tới, giọng đầy khen ngợi: "Trời ơi, sao cậu lợi hại vậy, diễn tuyệt quá."
Kiều Na nhìn cô ấy, mím môi cười: "Tốt chứ?"
Cô gái thán phục: “Tốt?”
Cô ấy ghé sát vào tai Kiều Na, thấp giọng nói: “Cậu thấy đũng quần của thầy Phó không? Nhô lên rất cao đấy, cậu mới đến nên không biết. Thầy Phó chưa bao giờ cứng khi diễn cùng người khác. Mọi người còn âm thầm bàn tán là thầy Phó dạy mọi người, nhất định là bởi vì nơi đó không được, nếu người khác bị dụ dỗ như vậy làm sao lại không cứng?"
Kiều Na nhìn theo ánh mắt của cô gái, liếc nhìn phần thân dưới của Phó Tư Niên đang nhô lên dưới lớp vải: “…” Phó Tư Niên tình cờ ngước mắt nhìn sang. Ánh mắt của hai người bất ngờ gặp nhau.
Ánh mắt của Phó Tư Niên rất lạnh lùng, đâu còn hình bóng của Văn Học Đống nữa? Anh ấy cao giọng nói: “Buổi học hôm nay kết thúc ở đây. Bài tập tối nay là xem kỹ video của mình, viết một bài tổng kết, tiết sau nộp lên.” Vừa dứt lời, mọi người đều "A" một tiếng. Kiều Na cũng có chút im lặng, còn cần viết tổng kết sao?
Phó Tư Niên không nói gì nữa, lấy thẻ SD trong camera ra, đi đến trước mặt Kiều Na đưa cho cô: "Trở về xem kỹ đi, khóc rất khó coi..."
"Điện thoại."
Kiều Na nhận lấy thẻ SD không phản ứng kịp: "Hả?"
"Thêm WeChat, tôi sẽ gửi cho em một video khác."
Kiều Na vội vàng nói: “À, được thôi.”
Hai người đã thêm nhau trên WeChat. Phó Tư Niên nhanh chóng gửi cho cô một đoạn video, lạnh lùng nói: “Trở về xem kỹ vào, sẽ có ích cho em.”
Kiều Na cúi đầu nhìn điện thoại, gật đầu nói: "Được." Phó Tư Niên nói xong liền rời đi.
Cô gái bên cạnh tỏ vẻ ước ao ghen tị: "A a a, thầy Phó chưa bao giờ thêm tài khoản WeChat của người khác! Cô may mắn ghê!"
Kiều Na sửng sốt một lát, khóe miệng nhếch lên. Làm sao cô may mắn được? Phó Tư Niên chắc là nể mặt Trợ lý Lâm, nếu cô không được Đạo diễn Phùng chọn, Phó Tư Niên sẽ rất mất mặt…
Xe bảo mẫu* do Lâm Phong Trí cử đến dừng ở dưới lầu văn phòng. Kiều Na vừa ra khỏi cửa chính đã nghe thấy Lâm Phong Trí gọi cô: “Kiều Na, lại đây.”