Chương 6

Cuối cùng, ly cà phê đen đắng ấy rơi vào tay của cô gái thực tập ở quầy lễ tân.

Cố Dật Văn mơ màng nhận được lời cảm ơn của cô lễ tân, cậu thoải mái phẩy tay rồi bước vào thang máy, lên tầng cao nhất.

Thứ đầu tiên nhìn thấy khi thang máy mở ra là phòng thư ký.

Triển thị là một tập đoàn lớn đã niêm yết, nên không thiếu nhân sự ở phòng thư ký, hiện tại đang có 12 người làm việc, hỗ trợ tổng giám đốc xử lý những việc nhỏ nhặt.

Theo quy định thì trợ lý của tổng giám đốc cũng sẽ được phân chia thành nhiều người, nhưng với khả năng xuất sắc của Cố Dật Văn, cộng thêm Triển Lăng Duật có đặc tính cần thiết của một tổng tài bá đạo - không thích tiếp xúc với người khác, nên Cố Dật Văn vừa là trợ lý công việc, vừa kiêm nhiệm luôn trợ lý cá nhân của Triển Lăng Duật.

Nhờ giảm số lượng công việc, nên quân số phòng thư ký đã được tăng lên, khiến mỗi lần nhìn thấy Cố Dật Văn, họ đều rạng rỡ cả bên trong lẫn bên ngoài.

"Cố tổng." Xena ở phòng thư ký vội vã ôm một chồng tài liệu, vừa đi vừa chào Cố Dật Văn.

Vị trí tổng trợ lý của Cố Dật Văn không lớn cũng không nhỏ, không có quyền hạn thực sự, nhưng ai cũng hiểu đây chỉ là bệ phóng, nên ai cũng tâng bốc, rất hân hoan gọi "Cố tổng".

Cố Dật Văn mỉm cười: "Miệng ngọt thế, có phải muốn lừa tôi giúp việc không?"

Cố Dật Văn nói đùa nhưng tay đã đưa ra giúp cô ta cầm chồng tài liệu cao nửa mét, cầm chắc trong tay.

Xena mỉm cười thoả mãn: "Tôi biết Cố tổng tốt với chúng tôi nhất rồi, chiều nay tôi mời trà sữa cho."

Cố Dật Văn thành thật từ chối: "Cảm ơn ý tốt của cô, nhưng tôi không thích uống trà sữa."

Xena vỗ tay một cái: "Ồ đúng rồi, suýt quên mất, Cố tổng chỉ thích uống cà phê và nước lọc, người sống lành mạnh số một."

Cố Dật Văn không chút thẹn thùng cười đáp lại.

Xena lắc đầu: "Cố tổng là người không có khẩu vị."

Cố Dật Văn: "Không sao cả."

Xena quay sang hỏi: "Đúng rồi, Cố tổng, sáng nay cậu đã đón Triển tổng?"

Cố Dật Văn gật đầu: "Ừ."

Xena bắt đầu lo lắng: "Tiêu rồi tiêu rồi, tôi vẫn còn vài tài liệu chưa hoàn thành, chẳng lẽ hôm nay Triển tổng sẽ đến công ty?"

Cố Dật Văn: "Triển tổng đang nghỉ ngơi ở nhà, có lẽ sẽ không đến."

Xena thở phào: "Vậy thì tốt, vậy thì tốt."

"Nhưng mà…" Cố Dật Văn đột nhiên đổi giọng, cười híp mắt nói: "Cũng có thể sẽ quay lại, dù sao Triển tổng rất chuyên nghiệp và quan tâm đến công việc của công ty."

"!!!" Xena trợn tròn mắt: "Chết tôi rồi!"

Xena rêи ɾỉ một tiếng, rồi nhìn thấy ánh mắt cười cười của Cố Dật Văn, cô lập tức bừng tỉnh: "Cố tổng, chẳng lẽ cậu đang đùa tôi?"

"Có không?" Cố Dật Văn ngây thơ nói: "Tôi chỉ đưa ra một suy đoán hợp lý."

Xena oán giận trừng mắt nhìn cậu, nghĩ thầm rằng trợ lý Cố quả nhiên đã ở bên cạnh Triển tổng quá lâu nên sinh hư, trước đây cậu ấy hiền lành biết bao.

Cố Dật Văn mỉm cười giúp cô ta xếp đống tài liệu vào tủ, rồi quay người đi vào phía trong.

Phòng thư ký và phía trong được ngăn cách bởi một bức bình phong gỗ, sau khi đi vào, rẽ một góc sẽ đến văn phòng của Triển Lăng Duật.

Văn phòng của Cố Dật Văn nằm cạnh văn phòng của Triển Lăng Duật, ở giữa là một bức tường kính giúp Cố Dật Văn có thể nhận được chỉ thị của Triển Lăng Duật bất cứ lúc nào.

Hai bên vách kính đều có rèm cửa, khi cần thiết có thể hạ rèm xuống để tạo không gian riêng tư, nhưng phần lớn thời gian, với tư cách là nhân viên làm việc dưới sự giám sát của ông chủ, việc kéo rèm xuống mà không có lý do gì là hơi bị vô duyên.

Vị trí làm việc lúc nào cũng bị sếp theo dõi này không được lòng nhân viên, ngoại trừ Cố Dật Văn.

Đối với Cố Dật Văn, đây thật sự là vị trí lý tưởng để hóng hớt.

Cậu ấy nhớ rằng trong tiểu thuyết, rất nhiều cảnh tình tứ giữa hai nhân vật công thụ chính đều diễn ra trong văn phòng, ngoài ra còn có cảnh đυ.ng độ giữa ba người, công chính và tra công được mổ xẻ chi tiết và không thể thiếu tình tiết kinh điển "Đây là 30 triệu, rời bỏ con trai tôi ", cảnh "Ngươi chính là tiện nhân đã quyến rũ anh trai tôi", "Tôi là vị hôn thê của anh ấy" và nhiều cảnh hỗn loạn khác.

Chỉ nghĩ đến đó, Cố Dật Văn đã tràn đầy kỳ vọng, mắt sáng long lanh háo hức chờ đợi.

Cầu mong rằng lúc đó, vì cậu đã làm việc chăm chỉ trong năm năm qua, Triển Lăng Duật sẽ ít kéo rèm hơn, để cậu có thể tận hưởng trọn vẹn cảnh tượng thú vị.

Chỉ có điều hiện tại vẫn còn một vấn đề nghiêm trọng, đó là văn phòng này vốn là nơi làm việc của trợ lý Triển Lăng Duật, trong khi hơn một tháng trước, Cố Dật Văn đã được thăng chức thành tổng trợ lý, lẽ ra phải chuyển sang văn phòng mới ở tầng dưới.

Nhưng vì Triển Lăng Duật vẫn chưa tìm được trợ lý mới, cộng thêm sự cố tình trì hoãn của Cố Dật Văn, cậu vô liêm sỉ bám trụ ở đây. Sau đó Triển Lăng Duật đi công tác ở nước Y, Cố Dật Văn tiếp tục làm ngơ ở lì không đi.

Bây giờ Triển Lăng Duật đã trở về sau chuyến công tác, kế hoạch tìm trợ lý mới cũng sẽ được đẩy nhanh, chẳng biết Cố Dật Văn sẽ còn ngồi ở văn phòng này được bao lâu nữa.

Ôi…

Cố Dật Văn thở dài, nhìn vào văn phòng của Triển Lăng Duật qua cửa kính sáng bóng và trong suốt, bên trong trải ra trước mắt một cách trọn vẹn.

Văn phòng của Triển Lăng Duật tuân theo phong cách lạnh lùng thường thấy, với tông màu đen trắng xám bất biến.

Vị trí của cậu đối diện với bàn làm việc của Triển Lăng Duật, nhìn xa hơn là phòng khách, ngoài phòng nghỉ kín đáo, toàn bộ văn phòng đều nằm trong tầm nhìn của cậu.

Cậu dám khẳng định rằng sẽ không có nơi nào lý tưởng hơn thế này để xem kịch hay!

Cậu chẳng muốn chuyển sang văn phòng tổng trợ lý ở tầng dưới chút nào!

Nghĩ về việc trong vài năm qua, cậu ấy đã âm thầm từ chối nhiều lần đề nghị thăng chức của Triển Lăng Duật, tất cả là để có thể ngồi chắc mông vị trí trợ lý thân cận này và xem kịch hay một cách tốt nhất, ai mà ngờ lại gặp trở ngại khi cốt truyện sắp khởi đầu.

Cách đây hai tháng, Triển Lăng Duật một lần nữa đề nghị cậu đảm nhiệm vị trí tổng trợ lý với mức lương cao hơn trước, Cố Dật Văn đáng xấu hổ thay đã dao động.

Tấn công bằng tiền của tư bản, thật đáng ghét!