Chương 10: Sợ phải yêu....

Chihiro bước đi trên hành lang trong nhà tắm với cơn thịnh nộ không dễ gì dập tắt được. MẶc dù cô là một con người bình thường và không có quyền năng hay phép thuật gì nhưng các vị thần đều bị dọa bởi bộ dáng của cô lúc này. Trông cô lúc này cứ như đang cố đuổi những vị khách ra khỏi nhà tắm. Yubaba chắn chắn không vui vẻ gì khi nghe điều này nhưng Chihiro lúc này không quan tâm đến những chuyện như vậy.

" Haku!" – Cô nhớ lại- " Không thể tin được anh lại đối xử với mình như vậy. Lin, Kamajii cũng thật sự quá đáng mà."

Dần dần cơn thịnh nộ của cô biến thành nỗi tuyệt vọng. – " Mình có lẽ không nên hy vọng bất cứ điều gì tốt đẹp sẽ xảy ra giữa mình và Haku nữa. Đúng là con ngốc mà. Thật không biết mình đang nghĩ cái gì trong đầu nữa. Anh ta là một vị thần đáng kính, còn mình chỉ là một con người bình thường, vô dụng, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra. Mình đúng thật là ngu ngốc. Anh ấy sẽ không bao giờ dành tình cảm cho mình như tình yêu của mình dành cho anh. Lúc nào cũng tự hỏi anh có quan tâm mình dù chỉ một chút hay không? Cuối cùng thì sự thật là anh cùng Lin và Kamajii lên kế hoạch mang mình đi. Họ đã lừa dối mình bao lâu rồi?"

Quá chán nản, cô cần một ai đó để tâm sự. Ba người bạn thân nhất của cô thì không thể kể từ khi họ làm cô thất vọng. Yubaba lại càng không. Cô hầu như có thể đảm bảo rằng trừ khi bà ta vẫn còn giữ bản hợp đồng thì cô vẫn phải ở lại nhà tắm. Điều này làm tâm trạng Chihiro ổn định lại không ít, với sự hiểu biết của cô thì ngoại trừ Yubaba hủy hợp đồng thì cô không được bỏ đi đâu cả. Bà ta chắc hẳn là không biết gì về kế hoạch đưa cô về thế giới loài người của bọn Haku, Lin và Kamajii hoặc nếu biết thì bà ta chắc chắn sẽ ngăn chuyện này lại, tất nhiên là vì không muốn mất đi "nhân viên tốt nhất" của bà lần nữa. Dù vậy thì điều này vẫn không giúp cô khỏi cảm giác bị phản bội. Cô tự hỏi không biết còn ai khác góp mặt trong kế hoạch của họ nữa không.

Chihiro đột nhiên dừng lại, có lẽ cô vừa nhận ra điều gì đó. Boh, cậu ta dạo này đang buồn vì một điều gì đó.. Cậu ta có biết chuyện này không? Có phải cậu cũng tham gia? Cô cần phải tìm hiểu. Bây giờ cô cảm thấy cô đang dần mất đi những người bạn và cô thật sự cần một ai đó bên cạnh.

Cô tiến đến phòng Yubaba, thậm chí cô không buồn gõ cửa, cái nắm cửa khá khó chịu với cô. Yubaba nhìn cô ngay khi cô vừa bước vào.

" Haku vừa mới bảo tôi rằng hai người đã quay lại"- Yubaba nhắc nhở--" Ta hy vọng ngươi thấy vui vẻ với kỳ nghỉ của mình, bởi ngày hôm nay khá bận rộn đấy"

"Tôi cần gặp Boh"- Chihiro nói

Yubaba nâng mắt-"Để làm gì?"

"Chuyện cá nhân"

Yubaba híp mắt-"Ngươi vừa đi du ngoạn với con rồng kia, và bây giờ lại muốn nghỉ ngơi?? Có cố gắng đấy cô gái, nhưng bây giờ chúng ta có rất nhiều khách dưới kia"

Chihiro trở nên khó chịu. Ngày mới bắt đầu rất tuyệt vời nhưng nó lại trở nên kinh khủng nhanh chóng, và cô không cần thêm bất cứ điều tồi tệ nào nữa.

"Này, Boh" – Chihiro hét lên, làm 3 cái đầu xanh nhảy dựng lên. –" Mẹ em không cho chị gặp em"

Hành động này đúng là có hiệu quả ngay lập tức. – " Mẹ, để Chihiro vào"

Yubaba liếc Chihiro – " Con yêu, Chihiro cần phải làm việc. Cô ấy vừa có kỳ nghỉ cuối tuần vui vẻ rồi và giờ cô ta cần phải làm việc"- Bà nói với giọng vô cùng ngọt ngào

"Mẹ, nếu mẹ không để Chihiro vào, con sẽ khóc"

Yubaba bất lực gầm lên. Bà có thể từ chối bất kỳ những gì mà Chihiro muốn nhưng bà không thể làm vậy với đứa con trai bé bỏng của mình, đây cũng là một sở thích của Chihiro.

"Được rồi"- Bà phù thủy già than thở.- " NHưng phải nhanh lên đấy, con yêu. Hôm nay chúng ta rất bận"

Chihiro nở nụ cười tự mãn rồi bước vào phòng Boh. Đứa trẻ khổng lồ không thấy đâu. Một cánh tay khổng lồ đột nhiên thò ra từ phía dưới đống gối và thú bông, nắm lấy Chihro và kéo co vào.

"Yay, Chị trở lại rồi!" – Boh vui mừng-" Em nhớ chị quá"

Chihiro khó thở bởi Boh ôm cô quá chặt. – "Boh à, chị chỉ vừa đi có 2 ngày"

"Em vẫn nhớ chị. Chị là bạn tốt nhất của em. Chị đi với anh Haku có vui không?" – Chihiro cau mày. Boh thấy cô buồn nên hỏi-" Chuyện gì đã xảy ra sao? Em nghĩ chị muốn dành thời gian bên anh Haku"

"Chị muốn chứ"- Chihiro thừa nhận. Mọi thứ đều rất tuyệt cho đến khi chị thấy anh ấy cùng với Lin và Kamajii đang bí mật lập kế hoạch để đưa chị về với thế giới loài người."

Boh mở to mắt-" À ừ"

Chihiro dễ dàng nhìn ra được chuyện gì xảy ra trên khuôn mặt trẻ con của Boh. – "Em biết??"

Boh thừa nhận sự nghi ngờ của cô- "Không thể tin được" – Cô đẩy cậu ra và nhảy ra khỏi đống gối- "Còn những ai biết chuyện này nữa?"

" Chỉ có chim Yu thôi"

"Chim Yu!" – Chihiro hét lên- " Tại sao ai cũng muốn tôi rời đi chứ?"

Boh trườn người đến bên Chihiro-" Em không muốn chị đi, Chihiro. Em thực sự không đồng ý với bất cứ điều gì mà họ nói"

Chihiro nhìn cậu, hy vọng một trong những người bạn của cô không phản bội cô. – " Họ cứ nói rằng đó là tốt cho chị và chị đã không suy nghĩ kỹ khi quyết định ở lại."

Chihiro cáu- " Làm sao mà họ biết được?"

"Họ chỉ nghĩ rằng chị đã không nghĩ thông suốt và họ không muốn chị gặp sai lầm và rồi cuối cùng chị lại hối hận".

"Vậy em cũng nghe theo sao? Tại sao em không nói với chị?"

Boh lắc đầu. Trông cậu cứ như sắp khóc vậy. – " Bởi vì em lo lắng cho chị, Chihiro. Tất cả mọi người cũng vậy, đặc biệt là Haku. Thế giới thần linh rất nguy hiểm với con người."

Chihiro khoanh tay và quay đi- " Chị đã nghe nói rồi"

Boh hít không khí. – " Chihiro, em xin lỗi. Làm ơn đừng giận chúng em. Chúng em chỉ làm những điều mà chúng em nghĩ là tốt cho chị thôi."

Chihiro quay lại. Cô cảm thấy cơn giận của mình đã vơi bớt đi phần nào. Được rồi, họ đang cố gắng làm những điều tốt nhất có thể, nhưng họ lại không nghĩ đến cảm nhận của cô. Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi mà họ để cô ở lại? Cô bằng lòng mạo hiểm một lần nữa. Có phải còn một lý do nào đó khiến họ muốn cô rời đi?

"Boh, nói cho chị biết chính xác mọi người đang nói về chuyện gì" – Cô nói

-oOo-

Haku cảm thấy rất rối rắm. Anh nằm úp lên giường và tự hỏi tên ngốc như anh đã làm ra chuyện hay gì.

" Thật khó giải quyết chuyện nayfmootj cách nhanh chóng"- - Anh kêu lên- " Bây giờ thì cô ấy đang điên tiết lên với mình. Mình phải làm gì đây?????"

Tiếng gõ cửa vang lên làm gián đoạn phút suy tư của anh. Anh lầm bầm và nói với giọng khó có thể nghe rõ – " Đi đi"

Người kia có lẽ không nghe anh nói hoặc là không muốn quan tâm đến câu trả lời đó nên tiếp tục gõ cửa.

"Đi đi"- Anh nói to hơn

"Mở cửa ra ngay, con rồng kia"

Haku thở dài, Là Lin. Không có cách nào đuổi cô đi đc trừ khi cô muốn. Cô ta thật ương ngạnh

Haku vẫy tay và cửa mở ra,, cho phép Lin bước vào. Cô bước vào phòng, tiến đến gần giường anh và quan sát người con trai đang năm úp mặt trên giường một lúc.

"Cậu biết đấy, chuyện này có thể sẽ tệ hơn"- Cô nói

" Như thế nào?" – Haku hỏi, thậm chí không nhìn cô

Lin khó chịu đáp- " Dùng trí tưởng tượng của cậu đi"

Haku không nói gì. Không cử động. Lin bắt đầu mất kiên nhẫn

"Thôi đi, ngồi dậy ngay. Cậu xử xự như một đứa con nít!"

Haku cuối cùng cũng bật dậy. – " Tôi đang cố gắng suy nghĩ cách giải quyết vấn đề này." – Anh hét lên- " Tôi không muốn Chihiro giận tôi"

Lin đảo mắt – "Vậy thì hãy bàn bạc lại"

Haku liếc cô. Anh không có tâm trạng để quan tâm đến thái độ của cô, anh có thứ khác quan trọng hơn cần lo. – "Điều này sẽ không xảy ra nếu cô và Kamajii đều im lặng" – Anh lầm bầm

Lin mở to mắt – "Cái gì? Cậu đang nói bạn gái cậu nổi điên với cậu là do lỗi của tôi?"

Haku mặc kệ từ " bạn gái".. – "Không, Tôi cho rằng đó cũng là lỗi của Kamajii"

Lin lớn tiếng, cô thật sự nổi điên. – " Ồ, vậy còn cậu, chàng trai đang yêu, nếu cậu không làm chuyện như vây vào lúc đó thì tôi cũng không phải chạy đến chỗ Kamajii!! Thật tình, cậu nghĩ gì khi mà cho dòng sông cùng hòa nhập vào em ấy???"

Haku cảm thấy thất bại thảm hại – "Đây không phải chuyện của cô"

Lin không chịu lép vế - " Có đấy khi mà cô em gái của tôi có liên quan." – Cô hét lại, chỉ vào ngực anh.

" Tôi biết cậu yêu em ấy và chỉ muốn được bên cạnh nó, nhưng có bao giờ cậu nghĩ chuyện này ảnh hưởng như thế nào đến con bé không?""

Haku cảm thấy như anh đang bỏ sót một thứ gì đó. – " Cô đang nói về cái gì vây?"

Lin cảm thấy thật thất bại, cô vò đầu và hét lên . – " Cái tên ngu ngốc! Cậu không nghĩ đến việc con bé yêu cậu như thế nào hay sao???"

Haku nhắm mắt lại. – "Đừng nói nữa. Không vui chút nào đâu"

" Đó không phải chuyện đùa. Cậu không nhìn thấy cái cách con bé nhìn cậu sao?"

"Dừng lại đi"

"Tại sao?"

"Cô ấy không thể yêu tôi"

"Tại sai không chứ?" – Lin không lớn tiếng nữa, mà cô vô cùng bất ngờ với câu trả lời này, cô thì thầm

Haku không sẵn sàng để trả lời câu hỏi này, hoặc ít nhất là anh không có can đảm để nói ra. Anh quay mặt đi và nói. – "Quên đi. Cô không hiểu đâu. Bên cạnh đó, cô ấy phải quay về thế giới loài người, vì thế sẽ không có gì xảy ra giữa chúng tôi"

Lin im lặng. Cô đang nghĩ về những gì cô và Kamajii đã nói sau khi Chihiro bước vào nổi giận với họ.

" Có lẽ chúng ta không thể đưa em ấy quay lại được."

Haku thở dài. Có gì đó rất đau đớn trong tiếng thở đó. – " Lin, chúng a đã nói về chuyện đó rồi, nhớ không?"

Lin gật đầu, mặc dù Haku đã quay mặt đi – "Tối nhớ" – cô nói. – "Nhưng chúng ta đã nói với em ấy về cuộc sống ở đây.Em ấy biết sự mạo hiểm của việc sống ở đây, biết rằng con bé đã bỏ lại gì khi rời khỏi thế giới loài người, nhưng nó vẫn muốn ở lại. Có lẽ ta nên để em ấy tự quyết định"

" Chúng ta không thể?"

"Tại sao không?"

"Chỉ là không thể, được chưa?"

Mệt mỏi với việc nói chuyện với cái lưng của anh. Lin bước ra đối mặt với Haku.

" Không, không được. Tại sao cậu sống chết muốn em ấy quay về chứ?"

Haku lại quay đi – " Cô biết tại sao mà"

Lin nắm lấy anh và bắt anh phải đối mặt với cô.

"Không, tôi không biết. Và đừng giải thích với tôi rằng nó không an toàn với em ấy hay em ấy phải bỏ lại khoảng thời gian và mọi thứ ở thế giới loài người. Còn có một lý do khác nữa và tôi muốn biết. Nói đi!"

" Vì quá đau đớn khi để cô ấy sống ở đây" – Haku hét lớn

Lin giật mình vì cơn giận của anh. Anh đẩy cô ra và rời đi. Từ từ, những gì mà Haku đã nói bắt đầu tràn vào đầu óc Lin và cô đã hiểu.

" Ôi trời........" – Cô thì thầm. – " LÀ nó. Cậu sợ yêu một con người"

Haku dừng lại. Ngôn ngữ cơ thể của anh đã giải đáp cho Lin những gì cô muốn biết.

" Ra là vậy" – Cô hét lên – "Tôi không thể tin được rằng tôi không nhìn ra điều đó sớm hơn. Cậu sợ yêu em ấy"

"Lin....."

" Không, trả lời tôi đi! Tôi đã đúng, đúng không? Tôi luôn biết rằng cậu yêu con bé nhưng tôi có thể hiểu tại sao cậu..... Quá hoàn hảo rồi. Mình đúng là ngốc mà. LÀm sao mình không thể nhận ra sớm hơn nhi?"

Haku nhìn Lin – " Dừng lại đi, Lin!"

" Không, không dừng." – Lin hét lên – " Bây giờ tôi biết vấn đề nằm ở đâu và tôi sẽ tìm ra giải pháp cho nó. Tại sao cậu lại sợ?"

Haku quay đi và mở chốt cửa. – " Tránh xa chuyện này ra. Đây không phải việc của cô"

Lin chuyển động thật nhanh. Vào khoảnh khắc cô đang ở giữa căn phòng thì kế tiếp là chốt cửa đã khóa lại.

"Vâng, đây là chuyện của tôi." – Cô nói- " Chihiro như là một dứa em gái của tôi. Tôi muốn em ấy hạnh phúc. Tôi có thể nói rằng con bé yêu cậu, thậm chí khi cậu không thể, và tôi có thể nói rằng cậu yêu nó nhưng cậu sợ. Bây giờ hãy nói đi, vấn đề là gì?"

Haku không trả lời. Anh trở nên lạnh nhạt

"Đi ra"

" Không" – Lin lắc đầu

" Tôi có thể mang cô ra khỏi đây đấy"

Lin biết anh đang nói thật nhưng không sẽ không nhượng bộ.

"Nếu cậu không nói tôi biết, tôi........ tôi........ tôi sẽ..... lôi Zeniba vào chuyện này"

Haku trừng mắt – " Cô dám?"

Haku biết Zeniba rất quan tâm Chihiro như con gái bà. Anh thật sự không muốn liên quan đến Granny của Chihiro trong khi cô lại đang giận anh

" Cô biết tại sao không?" – Giọng nói trầm trầm đầy đáng sợ của anh vang lên. – " Bởi vì nó không công bằng với bất cứ ai trong chúng ta"

Lin nâng mắt – "Tại sao cậu lại nói về chuyện đó? Tại sao lại không công bằng?"

Haku lại quay mặt đi. Anh cứ lặp lại hành động đó, và nó đã hoàn toàn chọc giận Lin

"Cô rất thông minh, hãy tự mình suy nghĩ đi"

Lin biết anh nói để chọc tức cô, và đúng là vậy. Cô vẫn không nói gì đến khi cô nhận ra vấn đề nằm ở đâu. Haku đã đúng, cô rất thông minh và cô đã tìm ra vấn đề trong chốc lát.

" Cậu sợ bởi vì em ấy là con người. Con người thì phải chết. Cậu đang lo lắng về tuổi thọ của nó."

Haku không nói gì, nhưng Lin biết cô đã đúng. – "Bây giờ tôi đã hiểu, Cái chết của con bé làm cậu buồn phiền. Có thể thấy, cậu có thể bên cạnh nó khoảng 60 năm và sau đó cậu sẽ mất nó."

Trông Haku rất đau khổ. – "Đó là một phần nguyên nhân"

" Vậy phần còn lại là gi?"

Haku nhắm mắt, cố gắng để cô không thấy tâm trạng anh lúc này.

" Cô ấy xứng đáng có được một người chăm sóc cho mình suốt đời. Không chỉ ở kiếp này mà còn kiếp sau nữa. Tôi bất tử, tôi không thể chết. Nhưng Chihiro, một ngày nào đó, cô ấy sẽ chết. Đó là số phận. Họ sẽ chết đi rồi lại bắt đầu cuộc sống mới với những người mà họ yêu thương ở kiếp sau. Nếu Chihiro và tôi bên nhau, cô ấy sẽ phải chết đi như những con người bình thường khác, nhưng tôi sẽ phải tiếp tục sống mãi mãi. Cách duy nhất có thể bên cô ấy lần nữa là tôi cũng phải chết, mà cô có biết rằng thần linh rất hiếm khi và hầu như không thể chết. Chihiro xứng đáng có được ai đó, người luôn ở bên cô ấy. Đó là lý do tại sao con người và thần linh lại sống ở hai thế giới song song nhau nhưng hoàn toàn khác nhau, vì vậy chuyện này sẽ không xảy ra"

Lin hoàn toàn im lặng. Cô nhìn anh với ánh mắt thông cảm

"Nhưng nó đã xảy ra" – Cô nói chắc chắn – "Cả hai người đều yêu nhau"

"Cô ấy không yêu tôi" – Haku phủ nhận điều đó

"Cậu đang cố phủ nhận nó" – " Cậu chỉ không muốn tin rằng em ấy yêu cậu. Hoặc là vậy, hoặc là cậu thật sự ngu ngốc đến mức không nhận ra cảm giác của em ấy"

Haku không muốn nói nữa. – "Đi đi"

"Đừng đổi chủ đề nữa."

"Tôi không đổi chủ đề, tôi đang ngừng nó lại"

Lin than thở - " Ồ, nếu không gì có thể thay đổi ý định của cậu về chuyện này vậy thì chắc không vấn đề gì nếu tôi nói rằng cậu hoàn toàn là một thằng ngốc"

Haku nhìn Lin – " À, vậy tôi ngốc như thế nào?"

Lin bước đi. – "Bởi vì cậu không dám giành lấy những gì mà mình xứng đáng có được trong cuộc sống này. Nếu cậu yêu Chihiro như cậu nói, và tất cả mọi người đều thấy rằng con bé cũng yêu cậu nhiều đến thế thì khi đó đáng ra cậu không được để bất cứ thứ gì ngăn cản hai người. Cậu sẽ hạnh phúc bên con bé miễn là thời gian cho phép hay lại thẫn thờ như người mất hồn với cái giấc mơ về những gì cậu có thể có.??"

" Lin à, cô không hiểu" – Haku thở dài

"Không, tôi hiểu"

"Không cô không hiểu! Tôi không thể làm vậy với cô ấy. Nếu không phải vì cái chết, tôi sẽ ở bên cô ấy. Nhưng cô ấy cần một ai đó ở bên trong cuộc sống và cả cái chết"

Lin lắc đầu và quay đi – " Có lẽ cậu nên để cô ấy quyết định chuyện này" - Cô nói trước khi đóng cửa

Haku nhìn chằm chằm vào cánh cửa một lúc lâu trước khi đổ nhào xuống giường. Anh có quá nhiều thứ để suy nghĩ

--oOo—

Chihiro vẫn không hài lòng với lý do này. Những lý do này cô đã sẵn sàng đối mặt rồi

"Đó là tất cả những gì mọi người bàn sau?"

Boh gật đầu. – " Đúng vậy, mặc dù em nghĩ Haku còn có lý do khác nữa về việc muốn mang chị về nhà nhưng anh ấy không nói với mọi người. Em chỉ có thể nói rằng có điều gì đó đang làm anh ấy lo lắng."

Chihiro đang cân nhắc về vấn đề này một lúc. MẶc dù cô vẫn còn tức giận, cô không thể chịu đựng được nhưng cô vẫn muốn tha thứ cho họ, họ chỉ làm những gì tốt nhất cho cô. Chết tiệt, lời tiên tri của Chúa Okaia thật sự rất đúng. Cô bị tổn thưởng bởi những người bạn của mình, và cô vẫn chưa thể tha thứ cho họ. Điều kế tiếp nữa là một chuyến đi ngắn ngày nào đó. Được thôi, mặc kệ nó là gì, mình vẫn phải chờ. Cô vẫn có một vài thứ cần quan tâm ở đây. Một trong những việc đó là thuyết phục bạn cô để cô được ở lại, không quan tâm đến bất kỳ lý do nào của họ. Những thứ Boh vừa kể cô nghe có thể hiểu, nhưng lý do mà Haku không nói ra là gì? Tại sao anh ấy lại giấu, không muốn bất kỳ ai biết được? Và tại sao lý do đó quan trọng đến mức anh ấy phải đưa mình trở lại thể giới con người?"

Một suy nghĩ vụt qua đầu Chihiro, điều làm cô đau khổ hơn bất kỳ điều gì xảy ra với cô, và mang đến sự đố kỵ ghê gớm.

" Boh, Haku không có bạn gái, phải không?" – Cô hỏi

Boh cười lớn. – "Tất nhiên là không! Anh ấy không bao giờ có bạn gái, à, ít nhất là cho đến khi em biết anh ấy."

Chihiro cảm thấy ngọt ngào nhưng cô cũng bắt đầu lo lắng cho Haku. – " Chị tự hỏi tại sao. Anh ấy rất tốt, đủ để có thể chinh phục bất cứ cô gái nào mà anh muốn"

Cô đột nhiên đỏ mặt bởi vì cô nhận ra mình vừa nói cái gì. Boh chọc cô

"Chihiro đang yêu, Chihiro đang yêu"

"Boh, im lặng đi"

" Chị có muốn hôn anh ấy không?"

"Boh!!"

"Cái gì?? Chị yêu anh ấy và anh ấy yêu chị. Chỉ cần chạy đến hôn anh ấy thôi"- Boh nói một cách vô tội

" Anh ấy không yêu chị"

"Có! Có! Có!"

"Boh, thôi mà! Làm ơn đừng như vậy"

Boh cảm thấy Chihiro không thích như vậy – " Em xin lỗi. Nhưng nếu chị yêu anh ấy, tại sao không làm bạn gái ảnh?"

Chihiro lau đi giọt nước mắt rơi tự lúc nào. - " Bọn chị không thể ở bên nhau. Chị là một con người"

"Thì sao?"

"Anh ấy là thần linh"

" Và?"

"Boh, Chị là một con người bình thường. Những vị thần sẽ bất tử, nhưng một ngày nào đó chị sẽ chết đi. Chị sẽ phải rời xa Haku, và chị sẽ không bao giờ quay lại được. Chị không thể làm tổn thương Haku như thế được."

Boh nhìn chằm chằm vào đôi mắt buồn bã của cô trước khi đột nhiên ôm chầm lấy cô giống như cậu sợ cô biến mất.

" Không, Chihiro!" – Cậu khóc – " Chị không thể chết! Em không muốn! Em sẽ giữ chặt chị như thế chị sẽ không đi đâu!"

Nếu Boh không buông cô ra, có lẽ cô sẽ chỉ còn vài phút để sống.

" Boh...... chị........ không thở......... được"

Boh buông cô ra, cô cố gắng di chuyển đến chõ khác để có thể hít thở.

"Đừng chết, Chihiro!" – Boh hét lên, cậu bắt đầu khóc. – " Chị là bạn tốt nhất của em! Làm ơn đừng chết"

Chihiro nở nụ cười buồn bã, - " Boh, chị không có lựa chọn. Đây là định mệnh"

Boh cuối cùng cũng bình tĩnh. – " Vậy chúng ta sẽ làm cho chị bất tử!" , Cậu hét lên hạnh phúc, như thể nó rất dễ để làm điều đó xảy ra.

Chihiro nắm tay cậu. – " Chị rất muốn, nhưng không ai có thể có được năng lực như vậy đâu Boh à!"

"Mẹ em thì sao? Haku nữa?"

Chihiro lắc đầu. – " Chị đã thử hỏi rồi, không ai có năng lực đó cả."

Boh trông như sắp khóc, nhưng trước khi nước mặt rơi xuống thì cậu lại ngẩng đầu lên như thể cậu có ý tưởng gì đó.

" Vậy còn dì Zeniba thì sao??"

"Granny? Bà ấy cũng chỉ có phép thuật như mẹ em mà thôi. Bà ấy không thể giúp chúng ta"

Boh lắc đầu – " Chị đã quên dì Zeniba có một vật đầy ma thuật rồi sao???"

" Con dấu vàng" – Chihro hét lên

Boh gật đầu hạnh phúc. – " Đó có thể là cơ hội tốt nhất của chị đấy"

Chihiro cố gắng không để mình thất vọng nữa –" Nó cũng có giá trị hơn một chút mà thôi nhưng làm thế nào ta đến được Đáy Đầm Lầy đây? Chị không có tiền để mua vé tàu"

"Không vấn đề gì! Em có vé!"

" Cái gì?"

Boh gật đầu. "Sau khi chị đi, em đã đến thăm dì Zeniba mỗi tháng. Em tự đi vì mẹ vẫn còn xung đột với dì rất nhiều. Nhưng tháng này em vẫn chưa đi, chị có thể lấy vé của em."

Chihiro suy nghĩ thật nhanh. Đây có thể là cơ hội duy nhất của cô. Cuối cùng cô quyết định sẽ đến gặp dì Zeniba lần nữa. Cô không còn gì để mất và mọi thứ đều đang có lợi.

"Boh, cảm ơn em rất nhiều,Chị không biêt phải nói gì"

Boh lắc cánh tay mũm mĩm của cậu. – "Đừng cảm ơn em. Em sẽ làm mọi chuyện vì chị, Chihiro. Chị là người bạn đầu tiên và tốt nhất với em. Chị đã cho em thấy rằng có một thế giới rộng lớn bên ngoài phòng ngủ của em. À nhưng mà chúng ta nên giữ bí mật này với mẹ em."

Chihiro gật đầu. – " Tốt lắm. Bà ấy sẽ không muốn chị đi đâu sau khi quay lại. Vậy em sẽ lấy lại những tấm vé này như thế nào?"

Boh cười – "Em sẽ lo liệu việc này. Chị cứ chờ ở bến tàu sau khi mọi người đã ngủ còn về phần vé cứ để em lo liệu"

--oOo—

Chihiro làm theo những Boh dặn. Sau khi cả nhà tắm đều đi ngủ, cô đi thẳng ra bến tàu. Chỉ có vấn đề là cô vẫn chưa có vé.

"Boh, nhanh lên, hoặc là chị sẽ trễ chuyến tàu mất" – Cô nghĩ – " Mấy giờ tàu đến nhỉ?"

Trong khi chờ đợi, cô lại nghĩ về cái ngày tồi tệ này. Cô đã rất buồn nhưng cuối cùng cô cũng đã tốt hơn. Mặc dù cô đã tha thứ cho mọi người nhưng cô vẫn giả vờ còn giận họ để tránh sự nghi ngờ. Cô không muốn họ cố gắng ngăn cô đến gặp Zeniba.

Một tiếng động làm gián đoạn suy nghĩ của mình và Chihiro nhìn thấy Yu chim bay qua cô, chân nó nắm chặt vé tàu mà Boh đã hứa với cô.

Yu chim đứng trên vai Chihiro và thả vé vào tay cô. Chihiro nhận lấy chúng và trao cho Yu chim cái nhìn giận dữ.

"Cố gắng sửa lỗi vì đã nói dối tôi?"" – Cô hỏi, Yu chim lắc đầu. Chihiro cảm thấy cuối cùng còn giận vì sự phản bội đã biến mất. " Tôi vẫn còn thấy vọng các cậu vì lừa tôi như thế nhưng tôi tha thứ cho cô đấy."

Yu chim kêu lên đầy hạnh phúc và Chihiro vuốt nhẹ lên lớp lông của nó. Nó ở cùng với Chihiro cho đến khi chuyến tàu cuối cùng tiến đến sau 20 phút.

Cô đưa vị thần bóng tối chiếc vé, dĩ nhiên nó vẫn giống như lần trước, cô nói với anh ta điểm đến. Yu chim cũng theo cô bước lên tàu.

"Ồ, tôi không biết là cô cũng muốn theo." – Cô nói, Yu chim gật đầu – " Được rồi, vậy tìm chỗ ngồi nào"

Chuyến tàu bắt đầu di chuyển khi Chihiro ngồi xuống. Cô nhìn nhà tắm từ từ mờ đi vì khoảng cách, hy vọng lần tới cô trở về, cô sẽ không còn là một con người bình thường nữa.