Chương 9: Con mồi (2)

Rồi Lan bước theo tên quản lý khuất dần trong tầm mắt của Công. Lúc này ông ta mới lưu luyến bóng hình xinh đẹp kia mà trở về phòng mình.

Công mở cửa bước lại phòng mình trong tiếc nuối khi không nắm được Lan trong tay mình, đã từ lâu rồi ông ta không nảy sinh cảm giác chiếm hữu mạnh như vậy.

Đứng trước cửa phòng ngủ, dù chưa mở cánh cửa ra nhưng Công vẫn có thể nghe được âm thanh đĩ thõa của vợ mình phát ra từ bên trong:

-A...a...đúng rồi...sướиɠ quá..sâu quá...mạnh nữa nha....á...á..

Nghe tiếng rên tiêu hồn của Hoa, ©ôи ŧɧịt̠ đã hồi phục của Công ngay lập tức trỗi dậy, ông ta lập tức cởi hết quần áo ra rồi mở cửa bước vào. Đập vào mắt Công lúc này là hình ảnh vợ mình cưỡi trên người Việt. Mông của Hoa không ngừng dập lên xuống khiến cho những tiếng kêu “bạch..bạch” vang vọng trong căn phòng. Nước l*и theo hướng xuống dưới mà chảy liên tục thành vũng nhỏ trên bụng Việt. Việt bên dưới đang sướиɠ ngây ngất, ở tư thế cưỡi ngựa này, ©ôи ŧɧịt̠ của hắn được cắm hết cỡ vào trong l*и của Hoa. Chính vì vậy ©ôи ŧɧịt̠ hắn bị mép l*и chặt khít của Hoa co bóp dữ dội đến nỗi suýt xuất tinh mấy lần. Nếu không phải Việt có mấy ngón đòn trên giường thì hắn đã sớm đầu hàng trước người đàn bà dâʍ đãиɠ này. Hai tay Việt thuận thế đưa lên bóp hai bầu vυ" của Hoa thành đủ hình dạng, lâu lâu hắn lại dùng hai ngón tay bấu vào hai núʍ ѵú khiến Hoa phải thét lên vì đau.

-Ư...ư....bóρ ѵú em mạnh nữa lên anh ơi...ứ..ư...sao ©ôи ŧɧịt̠ anh ȶᏂασ sướиɠ thế...á...á...em nghiện ©ôи ŧɧịt̠ anh mất rồi....ȶᏂασ...ȶᏂασ sướиɠ quá.....©ôи ŧɧịt̠ anh đâm sâu quá..ứ....ứ..sao sướиɠ thế này..

-TᏂασ này...ȶᏂασ này...lúc nãy đã ȶᏂασ cho ngất đi rồi mà vẫn thèm ȶᏂασ này..em đúng là con đàn bà dâʍ đãиɠ thèm ©ôи ŧɧịt̠ mà..

Vừa nói Việt vừa thúc ©ôи ŧɧịt̠ mình từ dưới lên phối hợp với những cú dập của Hoa.

Hai người điên cuồng lao vào ȶᏂασ nhau mà không hề biết tới sự có mặt của Công. Thẳng tới khi Công leo lên giường đứng sau ngắm nhìn cái mông đang vểnh lên của Hoa thì Việt mới nhận ra. Công ra dấu im lặng cho Việt. Ông ta nhổ nước bọ đầy tay rồi xoa đều khắp ©ôи ŧɧịt̠ mình. Sau đó ông ta tiến tới ướm ©ôи ŧɧịt̠ mình trước c̠úc̠ Ꮒσα của Hoa, rồi như đã tìm đúng tọa độ, Công dùng sức đâm lút cán ©ôи ŧɧịt̠ vào đít Hoa.

-Á...á...đau quá...đau chết mất...huhu....mau rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi đít em đi....đau quá...huhu

Dù đây chẳng phải lần đầu Hoa bị thông ass nhưng bất ngờ cũng như không được bôi trơn như này thì là lần đầu tiên. Cô thốn tới chảy nước mắt khóc tu tu cầu xin Công rút ra.

Thấy Hoa khóc lóc van xin, Việt dừng hành động hẩy ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и Hoa. Nhưng khi thấy dấu hiệu tiếp tục của Công, Việt cắn răng đẩy ©ôи ŧɧịt̠ mình hết tốc lực vào l*и Hoa, hai bàn tay không ngừng xoa bóp hai bầu vυ" như an ủi nỗi đau của Hoa. Dần dà, Hoa thích nghi được với kích thước ©ôи ŧɧịt̠ Công trong đít mình cùng với những cú đẩy nhẹ nhàng của Việt, cơ l*и cùng cơ đít bắt đầu bóp chặt ©ôи ŧɧịt̠ hai tên đàn ông, Hoa bắt đầu rêи ɾỉ:

-Mạnh vào hai anh, em hết đau rồi..ư..ư...không cần lo nữa...đâm chết em đi..được thông hai lỗ một lúc là nhất....ư...ư...

Nghe tiếng rên của Hoa, Việt với Công cũng không nhẫn nhịn nữa, hai gã đàn ông cùng gia tốc mà đâm chọc vào l*и Hoa khiến nước nôi bắn tung tóe.

Rồi như đã thấm mệt khi phải cưỡi trên người Việt một thời gian dài, không những vậy còn bị Công đè lên khiến Hoa mỏi dừ, cô ra hiệu cho hai tên đàn ông đổi tư thế. Hoa nằm ngửa ra giường dạng chân thành hình chữ M, hai tay đưa xuống banh mép l*и đã sưng đỏ mời gọi. Công như sói đói mà lao vào cắm ngập ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и Hoa rồi điên cuồng nhấp khiến Hoa sướиɠ đến trợn mắt. Cô há miệng ra thở lấy hơ thì bất chợt ©ôи ŧɧịt̠ của Việt đã chui tọt vào miệng cô, hắn cũng ra sức mà nhấp như muốn tống hết ©ôи ŧɧịt̠ mình vào họng Hoa.

-Đâm sâu vào anh ơi....á..á...chết em mất...em ra...sướиɠ quá...em ra.....

-Anh cũng ra...hừ....

Việt và Công đồng thời nói rồi cùng lúc bắn tinh ngập vào người Hoa.

Xong việc, cả ba nằm xõng xoài ra giường để thở, làʍ t̠ìиɦ tuy sướиɠ thật nhưng cũng rất mất sức, đặc biệt là trong vòng một tiếng qua cả ba người đã làm vài nháy nữa nên là càng mệt.

Việt nhìn lên đồng hồ, thời gian của buổi biểu diễn cũng sắp hết, hắn cần phải về với gia đình mình. Việt đứng dậy vơ lấy quần áo rồi mặc vào, hắn nói với Công:

-Buổi ca nhạc cũng sắp kết thúc rồi, em xin phép về. Mong là em sẽ còn được vui vẻ cùng với anh chị. Hôm nay rất tuyệt đối với em. Cảm ơn anh chị.

-Được rồi, tôi cũng không giữ cậu nữa, mau về đi.

Dừng lại một chút, Công nói tiếp:

-Và đừng quên giao dịch của chúng ta nhé,haha.

-Vâng ạ, vậy em xin phép ra về.

Nói rồi Việt bước ra khỏi căn phòng. Nhưng khi sắp tới cửa phòng VIP, hắn chợt nghe thấy giọng của Công vọng ra:

-À này Việt.

-Anh kêu em có việc gì ạ.

-Haha. Cũng không có gì to tát, chỉ là cậu đừng quên đóng cửa vào cho tôi nhé.

Việt cũng không thể nói gì, ai bảo ông ta là sếp của hắn chứ, Việt đóng lại cánh cửa để lại sự yên tĩnh cho căn phòng.

Trở lại phòng ngủ của vợ chồng Hoa, Công đã đứng dậy mặc lại quần áo gọn gàng, còn Hoa vẫn nằm uốn éo trên giường, đôi tay đưa xuống dưới vân vê hai mép l*и, ngón tay đưa vào lôi hết số tϊиɧ ŧяùиɠ mà Công đã bắn vào bên trong cô.

-Thế nào, như vậy vẫn chưa đủ cho em à, vợ yêu.

Hoa đưa một ngón tay đầy tϊиɧ ŧяùиɠ của Công lên mυ"ŧ ngon lành, vẻ mặt vô cùng dâʍ đãиɠ nói:

-Cũng tạm được, nhưng lần tới hãy hẹn nhiều thêm một chút nha, như vậy mới đã cái l*и.

-Em đúng là con đĩ nứиɠ l*и của anh mà, giờ em đã trở thành một con nghiện rồi, là nghiện ©ôи ŧɧịt̠ đó.haha.

-Cũng đâu phải mình em được sướиɠ, chẳng phải sắp tới anh sẽ được thịt vợ tên kia sao. Nhưng nhìn vẻ lom dom của hắn thì không biết hắn có dâng vợ mình lên cho anh không nữa.

Miệng nói nhưng một tay Hoa đưa lên bóρ ѵú mình, tay còn lại đưa xuống nghịch hạt le đã sưng cứng vươn ra ngoài. Có vẻ lần làʍ t̠ìиɦ kia là không đủ đối với Hoa, cô cần nhiều hơn thế thì mới thỏa mãn được cái cơ thể dâʍ ɖu͙© này.

-Hừ, anh thách hắn dám không đồng ý, em cũng biết kết cục của kẻ không nghe lời anh rồi mà nhỉ, hắn sẽ được sống vô cùng “tốt”.

Nhìn vợ mình vẫn say sưa thủ da^ʍ dù đã vật lôn với hai tên đàn ông suốt một tiếng đồng hồ, Công thật hết nói nổi cái tính dâʍ ɭσạи của Hoa. Ông ta cúi xuống gầm giường rồi lôi ra một thùng gì đó, đến khi nắp thùng được mở ra thì bên trong là đủ thứ đồ chơi tìиɧ ɖu͙©. Từ đủ loại ©ôи ŧɧịt̠ giả, từ bé tới lớn, rồi là roi da, dây trói, bịt mắt,….Công tiện tay cầm hai ©ôи ŧɧịt̠ giả đen bóng rồi mang tới trước mặt Hoa.

-Nếu vợ yêu đã nứиɠ l*и như thế thì chơi với mấy thứ này nha.

Không để Hoa trả lời, Công cầm lấy một ©ôи ŧɧịt̠ giả rồi cắm ngập vào l*и cô rồi sau đó là một ©ôи ŧɧịt̠ đâm sâu vào c̠úc̠ Ꮒσα, vậy là cả hai lỗ của Hoa đều bị lấp đầy. Mỗi tay một cái ©ôи ŧɧịt̠ giả, Công đâm vào l*и vợ mình không hề thương tiếc khiến Hoa lại rêи ɾỉ như một con đĩ:

-Á..ư...sướиɠ l*и quá...đâm vào tử ©υиɠ em rồi...sướиɠ quá chồng ơi...nhanh nữa lên anh ơi....á..

Nhưng khi mà Công đang miệt mài chơi đùa với cái l*и dâʍ đãиɠ của vợ thì tiếng gõ cửa bên ngoài làm ông ta phải dừng động tác lại. Bỏ lại Hoa với cơn nứиɠ, Công bước ra mở cửa, trước mắt ông không ai khác chính là tên quản lý lúc nãy đã dẫn Lan về phòng. Ông ta ra hiệu cho tên quản lý vào phòng rồi đóng cửa, không đợi tên quản lý nói, Công đã hỏi dòn dập:

-Đã điều tra ra người phụ nữ ấy tới đây với những ai chưa, nói mau.

Tên quản lý run rẩy nói:

-Dạ thưa ngài, người phụ nữ đó tên đầy đủ là Hoàng Thu Lan, năm nay 35 tuổi, hiện đang sống tại thành phố của chúng ta. Hôm nay cô ta tới đây thưởng nhạc cùng chồng mình và một đứa con trai, chồng cô ta là Nguyễn Quốc Việt-phó giám đốc công ty vàng bạc, đá quý An Thịnh. Đó là tất cả hồ sơ của người phụ nữ đó trong ghi chép của nhà hát thưa ngài.

-Cậu nói chồng cô ta là Nguyễn Quốc Việt-phó giám đốc của An Thịnh.

-Đúng vậy thưa ngài.

Ngẫm nghĩ một lúc, Công ngửa đầu cười lớn:

-Haha. Cứ tưởng xa tận chân trời mà ngờ đâu lại gần ngay trước mắt. Haha. Lan ơi, Lan à, để xem em làm sao thoát được khỏi lòng bàn tay anh. Hahaa.

Hóa ra người phụ nữ xinh đẹp đã hớp mất hồn Công khi nãy lại là vợ của Việt- tên nhân viên mà vừa có một cuộc trao đổi với mình. Giờ thì việc Công phải làm đó là chờ đợi cái ngày mà Việt dâng Lan lên cho hắn, nếu không....ông ta chỉ còn cách là cướp đoạt mà thôi.

Công vỗ vai tên quản lý tán thưởng, ông ta nói:

-Cậu làm tốt lắm, như đã hứa, tôi sẽ trả công xứng đáng cho cậu.

Rồi ông ta chỉ vào căn phòng ngủ:

-Bên trong kia là món quà tôi tặng cậu, đó là một con cɧó ©áϊ mắc chứng bệnh nứиɠ l*и kinh niên cần cậu chữa trị. Hãy vào trong đó và chữa bệnh cho cô ta đi. Nhưng cậu nhất định phải giữ bí mật chuyện này, nếu không...haha.

Công đưa tay cứa qua cổ ám chỉ đủ để tên quản lý hiểu là gì, hắn ta sợ hãi:

-Dạ thôi ạ, tôi không dám nhận phần thưởng từ ngài.

-Không được, tôi nói cậu nhận thì cậu phải nhận. Cậu có biết trước có kẻ cũng không nghe lời tôi như cậu và kết cục của hắn thế nào không. Chết, là chết đó.

Nghe lời dọa nạt của Công mà tên quản lý suýt đái ra quần, hắn vội nói:

-Xin lỗi ngài, tôi xin nhận ạ, tôi xin lỗi ngài.

-Tốt lắm, vậy hãy vào trong đó chữa bệnh cho con cɧó ©áϊ đó đi, tôi có việc phải đi ra ngoài, cậu cứ ở đây chơi tùy ý. haha.

Nói rồi Công bước ra ngoài biến mất sau cánh cửa phòng VIP.

Tên quản lý cắn răng bước vào phòng ngủ rồi khép lại. Không ai biết bên trong xảy ra những gì, chỉ biết là từ bên trong căn phòng ngủ liên tiếp vang lên những âm thanh rêи ɾỉ sung sướиɠ của một người phụ nữ mà thôi.