Chương 4: Nhà hát Giấc mơ (2)

Vừa nói Long vừa đưa tay lên trán mẹ hắn để kiểm tra thân nhiệt, kết quả là nhiệt độ không cao lắm nhưng tại sao mặt mẹ lại đỏ vậy chứ. Lúc đến gần mẹ hắn còn ngửi thấy một mùi gì đó vô cùng lạ lẫm nhưng nhất thời không biết đó là mùi gì. Nếu để một người đàn ông đã từng có quạn hệ với phụ nữ ở đó sẽ nhận ra ngay đó là thứ mùi mà chỉ khi con cái động tình mới tiết ra. Việc mà Long không biết cái mùi đó là gì cũng chỉ trách hắn dù sắp lên lớp 12, gần 18 tuổi đầu nhưng suốt ngày ngoài đá bóng cùng lũ bạn thì cũng chỉ biết game và game, ngoài ra không có gì khác. Với điều kiện gia đình hắn hiện tại, chỉ cần đong đưa vài ba câu là khối đứa con gái chết mê chết mệt. Nhưng không, thời gian rảnh là hắn chơi game, không thì cũng lại là mấy chầu nhậu nhẹt, bóng bánh. Nên đã gần 18 tuổi rồi nhưng đến giờ hắn vẫn còn chưa khai bao. Haizzz...

"Phù..." Lan thở phào, có vẻ như đứa con trai của cô không biết những việc cô làm, nó đơn thuần là lo lắng cho cô mà thôi. Lan vỗ vào bàn tay vẫn đặt trên vai mình rồi nói:

-Mẹ không sao đâu con trai, là do ở trong phòng này lâu nên mẹ thấy hơi ngột ngạt, cũng không phải bệnh tật gì đâu, con không phải lo. Giờ mẹ vào phòng vệ sinh rửa mặt rồi ra ngoài hít thở tý là không sao nữa đâu, con cứ ở trong này đợi mẹ chút nha.

-Để con dìu mẹ, trông sắc mặt của mẹ không được tốt cho lắm, con sợ mẹ xảy ra chuyện gì.

Nói rồi Long càng tiến gần hơn tới chỗ Lan, hắn định luồn tay vào nách rồi đỡ mẹ đứng dậy.

Lan hoảng hồn, cô không hề muốn Long động chạm cơ thể mình thêm nữa, cái khí tức từ cơ thể người đàn ông bên cạnh làm cho Lan như say đi, cô đã phải kiềm chế rất nhiều mới không làm ra những hành động điên cuồng. Nếu để Long chạm thêm vào cơ thể mình thì Lan không biết mình có ra thêm lần thứ 3 hay không nữa. Chính vì vậy Lan cố gắng đẩy Long ra xa rồi với lấy chiếc túi xách của mình hấp tấp chạy ra khỏi căn phòng, lúc đi cô vẫn không quên ngoái lại nói:

-Không cần đâu con trai, con cứ ngồi đây nghe nhạc đi, mẹ đi 1 tý là về ý mà, ngoan.

Rồi không để Long nói thêm gì nữa, Lan biến mất sau cánh cửa phòng thưởng nhạc. Long gãi đầu nhìn lại chỗ mẹ hắn vừa ngồi, trên bề mặt chiếc ghế lúc này không biết vì sao lại xuất hiện một mảng vải bị thấm ướt theo chiều hướng mở rộng thêm. Nhìn lại chiếc ghế của hắn thế nhưng lại không hề có vết thâm đó, cảm thấy tò mò, Long lấy tay quệt vết thâm trên ghế của mẹ rồi xoa trên mấy đầu ngón tay, nó hơi dính dính. Rồi Long đưa ngón tay lên mũi ngửi thử thì hắn nhận ra đây là mùi mà khi nãy hắn đã ngửi thấy qua khi đến bên cạnh mẹ nhưng không biết đó là gì, nó có mùi hơi ngai ngái trộn lẫn với một chút khai khai, nói chung mùi vị thế nào hắn không thể nói ra bằng lời được. Không tìm được kết quả, Long quay lại chiếc ghế của mình tiếp tục nghiền ngẫm với chiếc smartphone.

Trong một gian phòng vệ sinh nữ của nhà hát Giấc mơ, Lan đang loay hoay với chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ của mình, may là dạo gần đây do cơ thể đòi hỏi hơi nhiều nên lúc nào cô cũng thủ sẵn bên người 1 tới 2 chiếc qυầи ɭóŧ để thay. Chiếc váy đen dần được Lan tuột xuống làm lộ ra đôi chân dài trắng muốt không một tỳ vết. Khi chiếc váy rơi xuống gót chân cũng là lúc chiếc qυầи ɭóŧ ren đen hiện ra, bằng mắt thường có thể thấy được chiếc qυầи ɭóŧ đã loang lổ những vết thâm do dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt ra. Cảm giác ướŧ áŧ, dớp dính làm Lan hơi nhột nhat, cô nhón chân mình lên rồi kéo chiếc qυầи ɭóŧ ra để sang bên cạnh. Ngay lập tức con sò sau thời gian dài bị nhốt bởi chiếc qυầи ɭóŧ đã được tự do, nó hân hoan mà khép mở liên tục như muốn hít thở không khí mới mẻ bên ngoài, mỗi lần như vậy là lại có một số giọt dâʍ ŧᏂủy̠ đua nhau thoát ra ngoài qua khe l*и. Cái l*и của Lan phải nói là đẹp vô cùng, nó hồng hào, bóng nhẫy nước da^ʍ, hai mép l*и vẫn vô cùng sít xao ôm chặt lấy khe l*и, phần mu chỉ có một nhúm lông do được Lan cắt tỉa gọn gàng, phía trên hạt le đang lấp ló sau đám lông như đang e thẹn mà trốn mất. Cũng không thể trách Lan dù đã lớn tuổi nhưng vẫn giữ cho mình một cái l*и cực phẩm như vậy, chồng cô không mặn mà gì đối với chuyện giường chiếu, rồi thời gian gần đây hắn ta hay phải đi công tác thì gần như cô không được tận hưởng khoái lạc khi làʍ t̠ìиɦ. Chính vì vậy nên bây giờ chỉ cần 1 kí©h thí©ɧ nhỏ nhất cũng làm Lan thấy nứиɠ.

-Haizz. Cứ thể này khéo mình không kiềm chế nổi mà đi kiếm một tên nào đó mất. Ư...ư....

Không biết Lan đã đút ngón tay của cô vào l*и mình lúc nào, cô nhớ lại lúc nãy khi mà Long đứng cạnh mình, mùi hương từ con đực cũng như những động chạm đã làm Lan đạt cực khoái một lần nữa. Cô biết điều đó là sai trái thế nhưng càng nghĩ về việc vừa xảy ra với đứa con trai càng làm cô thêm kí©h thí©ɧ, tốc độ ra vào của hai ngón tay nhanh dần, nước l*и lại một lần nữa tuôn ra, những tiếng “nhóp nhép” không ngừng vang lên trong căn buồng vệ sinh. Cuối cùng, cơn cực khoái cũng đến, một tay Lan liên tục móc ngoáy bên trong khe l*и, vách l*и không ngừng siết chặt như muốn hút hai ngón tay vào sâu hơn nữa, một tay còn lại đang không ngừng nắn bóp hạt le khiến nó sưng to, ửng đỏ. Rồi bất ngờ, một tia nước như phải chịu áp lực mạnh từ bên trong l*и Lan bắn ra ngoai, đôi chân Lan duỗi thẳng, các ngón chân run rẩy, hai mép l*и mấp máy trông thật dâʍ đãиɠ.

-Ư...a...sướиɠ quá...ư.

Vậy là chỉ trong vòng một buổi tối nhưng Lan đã lêи đỉиɦ tới ba lần liên tiếp, điều này càng chứng tỏ sự thèm khát tìиɧ ɖu͙© đến thế nào của một người phụ nữ đã đến tuổi lang sói.

Vứt chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ vào trong túi sách, Lan thay cho mình một chiếc qυầи ɭóŧ màu hồng khiêu gợi rồi bước ra khỏi buồng vệ sinh. Cô tiến tới chiếc bồn rửa mong rằng có thể xóa đi được hết những dấu vết còn lại sau lần thủ da^ʍ vừa rồi. Tiếng nước xối xả tuôn ra từ chiếc vòi, Lan ngẩng mặt lên nhìn mình qua tấm gương, lúc này nó vẫn còn vương chút ửng hồng do đợt cao trào vừa nãy nhưng càng làm tôn lên vẻ trẻ trung, xinh đẹp của cô lúc này. Lan chầm chậm đưa bàn tay lên vuốt ve khuôn mặt mình rồi như nghĩ đến cái gì đó, cô bật khóc nức nở:

-Hu...hu...hu...

Không phải tự hào thế nhưng Lan có thể khẳng định vào tầm tuổi này của cô ít có người phụ nữ nào còn giữ được sự trẻ trung, xinh đẹp như cô bây giờ. Những người phụ nữ bên ngoài kia quanh năm suốt tháng làm việc nặng nhọc nào có chăm sóc được bề ngoài như cô. Ấy vậy mà từ khi Lan sinh con xong, chồng cô không hề đoái hoài gì đến chuyện tình cảm của hai người. Quanh năm suốt tháng ông ta đi công tác, về nhà được mấy hôm thì lại bạn bè, sếp lớn sếp nhỏ, nào đâu còn để ý tới một người phụ nữ đang héo mòn dần là cô. Đã nhiều lần Lan mặc những bộ đồ lót gợϊ ȶìиᏂ nhất, những mùi nước hoa khiêu gợi nhất nhưng đáp trả cô luôn là một cái quay lưng và câu nói “ Mai anh phải đi sớm, em để anh nghỉ ngơi chút” rồi chồng cô lăn quay ra ngủ. Có khi cô đã nghĩ mình có còn là một người vợ không nữa hay chỉ đơn thuần ông ta lấy cô để có một đứa con cho xong nghĩa vụ của mình với gia đình ông ta. Càng nghĩ thì Lan càng thấy éo le cho số phận mình, cô từng muốn li hôn để mình được giải thoát thế nhưng mỗi lần như vậy, hình ảnh đứa con trai hiện lên và cô dập tắt ý nghĩ đó. Có thể cô không phải là một người vợ nhưng cô càng muốn mình là một người mẹ có thể chăm sóc thật tốt cho đứa con mình. Bất chợt một âm thanh vang lên trong đầu Lan:

“Hừ, vậy mày xem hôm nay mày đã làm gì. Thủ da^ʍ khi có con trai bên cạnh, rồi đạt cực khoái liên tiếp khi bị nó động chạm. Mày điên rồi Lan ơi, nó là con trai mày đó.”

Lan nhìn lên khuôn mặt đỏ ửng vì xấu hổ khi nghĩ về chuyện ban nãy. Đúng vậy, nó là con trai cô, những việc cô đã làm thật ghê tởm, nó trái với đạo đức xã hội. Lại có một giọng nói khác xen vào:

“Con trai chẳng phải đàn ông sao, cô thử nhớ lại xem đã bao lâu rồi cô không được gần gũi với đàn ông, cái cơ thể này của cô giờ như một trái bom nguyên tử chỉ chờ ngày nổ tung mà thôi, vậy nên là cứ xõa đi, kệ mẹ hết mấy cái thứ nguyên tắc xã hội chó má đó đi, hãy nghe theo tiếng gọi của cơ thể mình.”

“Ngươi im đi, như vậy là lσạи ɭυâи, sẽ bị cả xã hội phỉ nhổ.”

“Ta có nói là phải làʍ t̠ìиɦ với con trai đâu, đàn ông ngoài kia thiếu gì, với sắc đẹp hiện giờ của cô thì vơ đại cũng được chục tên sẵn sàng chết vì cô. Hừ.”

“......”

Trong đầu Lan lúc này đang là cuộc tranh đấu kịch liệt giữa đạo đức và buông thả. Gần đây, mỗi lần Lan có ý định buông thả thì lại có một giọng nói ngăn cô lại nhưng trái ngược với nó là một giọng nói luôn ước thúc cô tìm lấy tự do. Và với tần suất cơ thể đòi hỏi nhiều hơn thì đúng là trái bom nguyên tử sẽ sớm nổ tung.

-Các ngươi im đi.

Lan nhìn vào trong gương rồi hét lớn, may là nhà vệ sinh không có ai nếu không họ sẽ nghĩ cô có vẫn đề về thần kinh. Lan lắc lắc đầu mình liên tục như muốn xua đuổi những giọng nói bên trong đầu.

Cuối cùng sau vài phút vật lộn, căn phòng vệ sinh chìm dần vào im lặng, Lan nhìn mình tả tơi trong gương rồi lại bật khóc.

-Hu..hu.hu sao tôi khổ thế này..

Lại vài phút nữa trôi qua, tiếng khóc trong căn phòng vệ sinh đã tắt, có vẻ như Lan đã lấy lại được bình tĩnh, cô trang điểm lại khuôn mặt đã nhem nhuốc vì khóc của mình. Một khuôn mặt đẹp rạng ngời một lần nữa xuất hiện trên tấm gương, không còn là ánh mắt buồn nữa mà thay vào đó là nụ cười mỉm.

“Kệ đi, muốn thế nào thì đến.”

Rồi Lan cầm lấy chiếc túi sách bước ra khỏi phòng vệ sinh.