Chương 3

Dư Phong chậm rãi ngồi xổm trước mặt Đoạn Dã , nhìn côn ŧᏂịŧ bị dính dịch nhầy có thút bóng loáng, Dư Phong đột nhiên có chút thất thần, không biết kế tiếp nên làm cái gì.

Chuyện này đột nhiên phát sinh, bình thường từ xa xa nhìn Đoạn Dã, hiện tại côn ŧᏂịŧ của Đoạn Dã bại lộ trước mặt, làm cậu có chút không thể tin được đây là sự thật.

“Không liếʍ được?”

Giọng nói trầm thấp của Đoạn Dã vang trên đỉnh đầu, Dư Phong phục hồi tinh thần lại, hướng tới hắn mỉm cười.

Ha ha, có thể thế .

Dư Phong xem qua không ít nam nam vận lộn, giờ phút này muốn cậu liếʍ côn ŧᏂịŧ , không biết nên bắt đầu từ chỗ nào……

Đoạn Dã cười nhợt nhạt, một bên má lộ ra núm đồng tiền.Hắn nắm lấy tay Dư Phong, hướng dẫn cậu bắt đầu từ bên dưới côn ŧᏂịŧ.

Dư Phong nuốt nước miếng, lòng bàn tay cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Đoạn Dã

Đoạn Dã thấp giọng nói:

“Đem nó cho vào trong miệng, dùng đầu lưỡi liếʍ đầu nó”

Vừa nói, tay chỉ qυყ đầυ trướng đến phát tím.

Dư Phong cảm giác được chính mình tim đập càng lúc càng nhanh, vươn mềm lưỡi đυ.ng nhẹ vào qυყ đầυ, nháy mắt cảm giác vừa hưng phấn lại kí©h thí©ɧ

Dư Phong đem toàn bộ côn ŧᏂịŧ cho vào miệng, trong miệng khắc họa lại côn ŧᏂịŧ.

Côn ŧᏂịŧ được bao bọc trong miệng Dư Phong, côn ŧᏂịŧ không tự chủ là cứng lên.

Cảm nhận được côn ŧᏂịŧ cứng lên, Dư Phong cố gắng nhét sâu vào bên trong.

Đệt, nó quá lớn.

Cậu còn chưa ăn đến nửa liền cảm thấy thứ khổng lồ đang ở trong cổ họng mình, không thể nhét nó vào nữa.

“Hừ-” Dư Phong khóe miệng gần như không còn một chỗ trống, cậu vừa liếʍ vừa nói với Đoạn Dã,

“Ăn, không ăn được...”.

Đoạn Dã nhìn bộ dạng chật vật của Dư Phong đang lếm côn ŧᏂịŧ lớn của hắn, trong miệng chật đến căng, khóe miệng chảy nước miếng, khóe mắt hơi đỏ.

Cảm giác có chút đáng yêu.

“Đây là lần đầu tiên cậu liếʍ cho người khác?” Đoạn Dã vuốt cằm Dư Phong, da thịt thật là mềm mại, khiến hắn càng muốn thực hiện ý tưởng bạo lực .

“Vâng.” Dư Phong muốn nhổ cái gì trong miệng ra trước, nhưng bị Đoạn Dã nâng cằm, cậu căn bản không có cách nào làm chủ, đành gật đầu tiếp tục liếʍ côn ŧᏂịŧ

Thật ra, không cần Dư Phong nói, Đoạn Dã cũng có thể rút kinh nghiệm trong cuộc sống của hắn, kĩ thuật có chút trúc trắc, côn ŧᏂịŧ hắn thường xuyên bị răng cứa.

Tuy nhiên, hắn thực sự cảm thấy sự liếʍ láp này có chút khác biệt.

Dư Phong tiếp tục dùng đầu lưỡi khẽ liếʍ, học trên GV đêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra nuốt vào.

“Làm như vậy sao?”

Dư Phong lếm liếʍ có chút mệt mỏi, cậu cảm thấy đã lâu rồi mà Đoạn Dã vẫn không chịu bắn, điều này khiến cậu rất bực bội.

“Cậu có thể làm lại.” Đoạn Dã nói.

Dư Phong có chút bất lực khi nhìn thấy thứ này mới chỉ ăn được nửa.

Cậu nghe nói đàn ông càng to lớn mạnh mõe thì chỗ đó càng nhỏ, nhưng tình huống của Đoạn Dã thì không phải như vậy.

Dư Phong một lần nữa đem côn ŧᏂịŧ cho vào miệng, chậm rãi liếʍ mυ"ŧ.

"Ư-ư-" Dư Phong hai mắt rưng rưng,

mỗi lần nó chạm tới cổ họng, ý muốn nôn mửa mạnh mẽ xông lên, buộc cậu không thể không nhổ ra.

Các diễn viên trong GV luôn dễ dàng nuốt trọn côn ŧᏂịŧ, trước đây cậu nghĩ đây là một nhiệm vụ dễ dàng nhưng khi thực hiện nó không hề đơn giản như cậu nghĩ.

Di động trong túi Dư Phong rung lên, ngẩng đầu nhìnĐoạn Dã , Đoạn Dã đang khẽ nhắm mắt lại, giống như đang tận hưởng cuộc sống tốt đẹp, cậu vội vàng lấy điện thoại đọc tin nhắn từ hệ thống.

【Xin chúc mừng! Nhận được phần thưởng $ 500! 】

Màn hình điện thoại vẫn là tấm hình cậu khẩu giao cho Đoạn Dã, số liệu ở góc trên bên trái cho thấy rất nhiều khán giả đã xem buổi phát sóng trực tiếp của cậu trong khoảng thời gian này.

Ngoài phần thưởng, còn có rất nhiều tin nhắn, làn đạn đủ loại màu sắc nhanh chóng bay qua màn hình cậu đang khẩu giao, trên màn hình phát sóng trực tiếp, thậm chí có thể nhìn thấy đoạn clip ngắn đầu lưới của cậu liếʍ qua khe côn ŧᏂịŧ.

Ahhhh, xấu hổ muốn chết! Xem chính mình quay GV, không, là phát song trực tiếp, còn gì xấu hổ hơn thế này?

Dư Phong đang định kiểm tra xem làn đạn đang nói cái gì, nhưng lại phát hiện Đoạn Dã có vẻ muốn nhiều hơn nữa, lo lắng sẽ bị phát hiện ra thứ gì đó trên điện thoại, vội vàng cất điện thoại.

Đoạn Dã dần dần mất kiên nhẫn trước sự khıêυ khí©h , một tay hắn nâng cằm Dư Phong, ánh mắt dừng trên cổ trắng nõn của cậu

"A- ưm - không, không được--"

Dư Phong theo bản năng né tráng chủ động công kích của Đoạn Dã, nhưng cả người đều bị hắn khống chế, chỉ có thể ngoan ngoãn phục vụ hắn, liếʍ mυ"ŧ côn ŧᏂịŧ càng nhanh.

Đoạn Dã hô hấp bắt đầu dồn dập, hắn căng thẳng đến duỗi thẳng hai chân, đưa đẩy hông, đem toàn bộ côn ŧᏂịŧ rút ra rút vào trong cổ họng của Dư Phong

Áp lực theo đà dồn hết lên não, hô hấp Dư Phong cũng theo nhịp côn ŧᏂịŧ thọc ra thọc vào, ý thức bắt đầu mơ hồ, trống rỗng.

Nôn mửa phải nổi lên từng hồi, nhưng nó nhanh chóng bị dập tắt bởi tác động cực lớn, trải nghiệm sinh lý tột độ lần lượt đến, Dư Phong cảm thấy mình không biết phải làm sao.

“Có phải là quá lớn so với cậu không?”

Lòng bàn tay Đoạn Dã đặt trên người Dư Phong, bất giác tăng thêm lực.

“ A—a—ư—không cần…” Tầm nhìn mơ hồ, chỉ có thể nhìn được tàn ảnh côn ŧᏂịŧ ở trong miệng ra vào liên hồi

Đoạn Dã gia tăng tốc độ trong miệng cậu, hai quả trứng lần lượt đập vào cằm Dư Phong, phát ra âm thanh tuyệt diệu.

Cơ bắp bên hông Đoạn Dã đâm làm cho má Dư Phong đau, nhưng cậu không làm gì được, đành khuất phục lối chơi của người đàn ông và chỉ có thể im lặng chịu đựng tốc độ bất thường.

Đột nhiên, một mùi vị mặn ập tới cổ họng, toàn bộ khoang miệng lập tức tràn ngập một mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng nặc.

Đoạn Dã nhanh chóng rút côn ŧᏂịŧ ra, qυყ đầυ vẫn đang co rút không ngừng mở rộng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ đỉnh qυყ đầυ bắn ra trên mặt Dư Phong bị dính lên không ít.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng tràn ra, trong miệng cậu tràn ngập hương vị của Đoạn Dã , hơi thở hormone đặc chưng.

“Nuốt chúng đi.” Đoạn Dã vừa bắn xong, có chút mệt mỏi dựa vào thân thể gầy yếu của Dư Phong, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn dính trên côn ŧᏂịŧ cho nó vào trong miệng Dư Phong.

Hầu kết Dư Phong giật giật, cậu rất thích Đoạn Dã, cho nên cậu cũng có chút hài lòng về những vị tanh và mặn này, nhưng ... cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc ăn thứ này.

============================

Mandy : Hừ hừ, thấy tui chăm chưa, tui đã bớt lười để dịch cho các cậu đấy (つ﹏⊂) Mau khen tui đi!!