Chương 11: Anh có muốn đυ. tôi không? (H nhẹ)

Khi Lâm Thiển tức giận bỏ chạy khỏi bãi biển, Khương Đào thực sự biết rằng lí do, vừa rồi anh cố tình thể hiện sự thân mật của mình với Kiều Mộ Ngưng. Không phải bị người phụ nữ này hấp dẫn mới không nỡ rời đi cho nên anh không đuổi theo nữa, vì để khiến vợ mình ghen tuông mà một mạch đồng ý với kế hoạch trao đổi vợ này.

Đương nhiên, không thể phủ nhận Kiều Mộ Ngưng này quả thật tao nhã xinh đẹp, dung mạo đoan trang, nếu đánh giá khách quan, quả thực cô còn đẹp hơn cả vợ của cô.

Nhưng trên đời này có muôn vàn loài hoa, Khương Đào còn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Thiển ở nhà ăn C, hai má cô đang phồng lên đang nhai thức ăn trong đĩa, ấm áp ngọt ngào khiến người ta không nhịn được mà muốn lại gần làm quen.

Anh yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên và chủ động tán tỉnh, “xuất trận” rồi mang người đẹp về nhà.

Mặc dù đã kết hôn với anh gần một năm nay, khí chất của Thiển Thiển tẫn khiến người ta vẫn cảm thấy ngọt ngào và ngây thơ của một cô gái, cô cũng là người hội tụ đủ “công-dung-ngôn-hạnh”, giỏi công việc nhưng cũng đảm việc nhà. Nếu được lựa chọn lại, anh vẫn sẽ chọn cô là vợ.

Điều đáng tiếc duy nhất là Thiển Thiển quá nhút nhát và ngại ngùng, cuộc sống tìиɧ ɖu͙© cũng thẹn thùng, luôn cố gắng kiềm chế bản thân mà không chịu phóng túng bản thân khi quan hệ, vả lại hơn nữa,...

Thiển Thiển thật sự rất lãnh cảm và dịch mật của cô mỗi lần quan hệ cũng không nhiều. Mỗi lần đút vào đi ra luôn rất tốn sức, bản thân lại không nỡ chèn ép cô nên mới ra hiệu thuốc mua thuốc bôi trơn, lần ấy cuối cùng Thiển Thiển cũng không phải nhăn mày khó chịu vì đau đớn nữa.

Sau đó, ở lần quan hệ khác, cô và anh cũng chủ động lấy gel bôi trơn, cô nhắm mắt nằm trên giường chờ anh nhét vào, cái quy củ và gò ép như vậy thực sự khiến anh cảm thấy thiếu chút tình thú, bởi vậy anh cũng không thấy bản thân đã chinh phục cô ở trên giường, ngược lại cảm thấy có phần thất bại.

Anh đã tìm kiếm trên mạng Internet để tìm cách thay đổi sự lãnh cảm của vợ, và dần dần tiếp xúc với một nhóm đặc biệt - hoán đổi vợ, những người đó đã viết rất nhiều bài về huấn luyện vợ, cách vợ chồng trở nên hạnh phúc hơn khi hoán đổi vợ. Anh tưởng tượng Lâm Thiển đang ở trong một người đàn ông khác, còn dưới thân anh lại là một người phụ nữ có gia đình khác đang bị anh hung hăng đυ., khi tưởng tượng đến cảnh tượng đó, anh chỉ cảm thấy kí©h thí©ɧ không thể giải thích được.

Sau nhiều lần tẩy não Thiển Thiển, cô miễn cưỡng đồng y đến giữa đảo Hồ Tâm để tham gia vào "trò chơi" này, nhưng cô vẫn chỉ là miễn cưỡng, nên anh ta phải tiếp thêm lửa.

**

“Vợ anh chạy đi, sao anh không đuổi theo cô ấy?”

Kiều Mộ Ngưng cũng nhận thấy sự rời đi của Lâm Thiển, cô cúi người trêu chọc, mái tóc xoăn xõa ngang vai quyến rũ, bộ ngực đầy đặn trong bộ bikini đỏ co dãn theo cỡ ngực khủng, dưới ánh trăng trở nên đặc biệt chói mắt, bầu ngực nương theo con sóng nhịp nhàng vỗ vào mà nhịp nhàng đong đưa.

Khương Đào không nói gì, nghiêng đầu quay lại nhìn cô, đây là lần đầu tiên anh nhìn kỹ những người phụ nữ khác. Thời đại học cũng đã có rất nhiều cô gái theo đuổi anh, nhưng anh đều cảm thấy họ thật chướng mắt, nhưng Kiều Mộ Ngưng này lại khác. Dáng người cô cao gầy, thanh mảnh, đường cong trên cơ thể mềm mại mà cuốn hút, dáng vẻ rất ưu tú, khiến người ta khó mà dời mắt.

"Trông tôi có đẹp không? Nó có lớn không?"

Thấy người đàn ông cứ nhìn chằm chằm vào bộ ngực đẫy đà của mình, Kiều Mộ Ngưng càng cười lớn hơn. Vừa rồi trên nền cát trắng, cô phát hiện ra Lâm Thiển không chỉ nấm lùn mà dáng người cũng mảnh mai, bộ ngực cũng nhỏ như hai cái tách. Cô không nể nang mà trêu chọc vài câu, Khương Đào đã bỏ mặc vợ để tỏ lòng hiếu khách với mình, haha, đàn ông đúng là giống động vật yêu bằng mắt.

"Cũng không nhỏ ..." Giang Đào khóe miệng hơi giật giật, tùy y đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa hai bầu vυ". “Ưm….” Trong mắt người phụ nữ đột nhiên lóe lên sự phơi phới, xuân tâm* phơi phới mập mờ.

(*): “xuân tâm”: cảm giác lúc mới yêu đương

“So với vợ anh thì sao?” Cô nháy mắt với người đàn ông.

Giang Đào đột nhiên dừng lại, dội cho cô một gáo nước lạnh xuống, “Đương nhiên là cô ấy tốt hơn.”

Anh thầm cười nhạo, người phụ nữ này thật là nể tình, thoạt nhìn đã biết là loại chuyên đi dụ dỗ đàn ông, chẳng trách chủ động đi tìm đến anh. Giây phút này anh có chút nhớ vợ, Thiển Thiển một mạch bỏ đi, liệu bây giờ cô có đang ngồi một góc khóc lớn hay không?

“Này, đàn ông các người cứ mở to mắt ra là thích nói nhảm!” Kiều Mộ Ngưng nói mang theo vẻ khinh thường, “Không ngờ anh lại sợ vợ?”

Khương Đào nhướng mày nhẹ: “Đó không gọi là sợ, đó là yêu vợ. ”

“Liệu có phải không?”

Tay người phụ nữ nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đang hơi cương cứng của người đàn ông. Cô không ngừng xoa nắn côn ŧᏂịŧ, xoa nắn hai hòn ngọc của anh

Kỹ năng của cô thật xuất sắc, Khương Đào đột nhiên thở gấp, dươиɠ ѵậŧ theo kí©h thí©ɧ dựng đứng lên.

Kiều Mộ Ngưng quấn lấy anh như một con rắn, dùng đầu lưỡi liếʍ mυ"ŧ yết hầu của người đàn ông, cơ thể gần như trần trụi của cô dính chặt lấy anh, tay cô càng lúc càng di chuyển nhanh hơn.

“Khương Đào, tôi suýt nữa thì tin, cho rằng anh là một người đàn ông tốt!” Cô quàng một tay qua cổ người đàn ông cười khúc khích, “Anh quên mất rằng chúng ta đến giữa đảo lần này là để trao đổi vợ chồng hay sao? Hiện tại tôi mới là vợ anh. Côn ŧᏂịŧ quả thật lớn ha, anh có muốn đυ. tôi không?”