Chương 11.1

Tên viện trưởng dường như không thể chịu đựng được việc cô y tá đi chậm như vậy, quấy rầy hắn hút thuốc, vì thế dứt khoát nắm lấy tay kéo cô ấy đến cửa lớn, sau đó đẩy mạnh ra bên ngoài, mặc cho cô ấy ngã nhào trên mặt đất.

Tô Mạn nín thở, một hồi lâu mới thấy cô y tá loạng choạng đứng dậy, sau đó đứng thẳng người tựa như không có chuyện gì, dấu vết trên người cũng biến mất, hiển nhiên đã được thiết lập lại.

Cô lúc này mới thở hắt ra. Nhưng nhìn thảm trạng của cô y tá kia, Tô Mạn có thể tưởng tượng ra chuyện kinh khủng mà cô ấy đã trải qua.

Tô Mạn chỉ thấy lạnh toát cả người, bệnh viện có thể đối xử với y tá như vậy thì chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình với cô đâu.

Cô bỗng cảm thấy sợ hãi, cô có thể tiếp tục công lược loại đàn ông cặn bã như vậy sao?

Cô thực sự… có thể thuận lợi sống sót qua ải được à?

Sáng sớm hôm sau, khi tỉnh dậy, trong đầu Tô Mạn còn lởn vởn hình ảnh thảm hại của cô y tá hôm qua.

Hôm nay là ngày thứ năm, thời gian hoàn thành nhiệm vụ không còn đến một nửa.

Cô ủ rũ, quyết định đến phòng của viện trưởng lần nữa.

Nhưng trước khi đến phòng viện trưởng, cô nghĩ nên nói chuyện với Dương Liễu một chút.

Dương Liễu khác với các y tá khác, điều này rất rõ ràng, cô muốn khai thác thêm nhiều tin tức hơn nữa từ chỗ Dương Liễu.

Thế nhưng khi Tô Mạn đến chỗ của y tá tìm Dương Liễu thì cô ta không có ở đó.

Những cô y tá ở đây cũng không biết Dương Liễu đi đâu.

Tô Mạn cũng không còn cách nào, chỉ có thể dùng radar nhìn thử xem cô ta đang ở trong phòng phòng bệnh nào, có điều nhìn khắp các phòng bệnh xung quanh, cô vẫn không thấy Dương Liễu đâu.

Lúc qua phòng viện trưởng, Tô Mạn nghe thấy có tiếng động, cô lập tức dùng radar thăm dò một chút, phát hiện người mà cô đang tìm, cũng chính là Dương Liễu, còn có cả viện trưởng trong đó nữa.

Chỉ thấy Dương Liễu nói với hắn cái gì đó, tiếp theo hai người xảy ra tranh chấp, viện trưởng tát cô ta một cái, sau đó lại túm tóc đè đầu cô ta xuống bàn. Tô Mạn nhớ tới bộ dạng thảm hại của cô y tá hôm qua, vẫn biết dù thế nào thì các cô cũng sẽ được thiết lập lại, không tổn hại gì cả, nhưng cô không đành lòng xem tiếp, vì thế đưa tay gõ cửa.

Tiếng động bên trong ngừng lại, qua một lúc, giọng nói khàn khàn của viện trưởng vang lên.

Tô Mạn đẩy cửa đi vào, nhìn Dương Liễu đứng ở một bên. Cô ta đã chỉnh trang lại quần áo đầu tóc, mặt cúi xuống thấp nên không rõ biểu cảm như thế nào.