Chương 4

Đây là tư thái cự tuyệt, Diêu Hi đã chuẩn bị từ sớm chân trần bước xuống giường đi đến bên án kỉ, lấy ra một bình rượu, bóp cằm Hạ Ẩn Chi bắt đối phương uống hết.

Hạ Ẩn Chi không phải uống rượu, Diêu Hi cũng không ôn nhu, rượu đều từ bên miệng Hạ Ẩn Chi chảy ra mất một nửa, chảy xuống hầu kết gợi cảm của y, cuối cùng thấm vào vạt áo được mặc đến kín mít.

“Khụ khụ….” Hạ Ẩn Chi lấy tay áo che miệng nhịn không được ho khan, hô hấp có chút không xong mà thở hổn hển, gương mặt trắng nõn cũng vì ho khan mà đỏ lên, hai mắt nhìn chằm chằm sàn nhà, không hề ngẩng đầu lên nhìn Diêu Hi.

Tuy rằng sàn nhà được làm bằng gỗ nhưng mà lâu lâu cung nữ sẽ bôi sáp lên để bảo dưỡng, thể chất của Diêu Hi rất yếu, chân trần dẫm lên sàn nhà vẫn là cảm thấy có chút lạnh, nhịn không được cuộn lại ngón chân trắng nõn.

Thế này liền làm Hạ Ẩn Chi rời đi ánh mắt, y tựa hồ cảm thấy cứ nhìn chằm chằm vào chân trần của người ta như vậy có chút vô lễ.

Diêu Hi ép Hạ Ẩn Chi uống rượu, nhưng mà đối phương vẫn cự tuyệt, Diêu Hi bực mình, quay đầu đi gọi với ra ngoài cửa tẩm cung: “Tín, trong rượu bỏ thuốc gì vậy? Sao hắn vẫn như cũ cự tuyệt ta?”

Một thái giám đội mũ quan vội vã chạy vào, đi đến bên giường nhìn thấy Hạ Ẩn Chi tuy rằng sắc mặt vẫn không thay đổi nhưng mà trên trán đã chảy ra đầy mồ hôi, hai mắt cũng có chút mê ly, hắn liền cười nói: “Bệ hạ, hoàng hậu là đang cố nhịn, người dụ dỗ hắn một chút là được.”

Dụ dỗ thế nào đây? Diêu Hi gặp phải vấn đề khó, trong việc giường chiếu hắn cũng không thuận buồm xuôi gió như người phụ hoàng háo sắc của hắn, chỉ có thể thử đi hôn hôn khoé môi của Hạ Ẩn Chi.

Cơ thể căng thẳng của Hạ Ẩn Chi giống như hơi thả lỏng một chút, Diêu Hi vui vẻ, đang muốn thực hiện thêm động tác tiếp theo thì Hạ Ẩn Chi đột nhiên lại vươn tay ra, lập tức đẩy Diêu Hi đang không hề phòng bị ngã xuống mặt đất.

Chó săn Viên Tín giận dữ, vừa đi đỡ Diêu Hi vừa mắng to: “To gan, Ngươi vậy mà dám mưu hại bệ hạ!!”

Hạ Ẩn Chi cũng giận dữ phản bác lại: “Hoạn quan to gan, dám xúi giục bệ hạ làm ra những việc da^ʍ tà như vậy!”

Nam nhân có tàn khuyết kiêng kỵ nhất, thống hận nhất chính là người khác lôi khuyết điểm của mình ra nói, Viên Tín chính là người mang một bụng tiểu nhân, trong lòng hắn càng thêm tức giận, cũng không phản bác lại, Diêu Hi tự nhiên sẽ thay hắn xuất đầu.

“A….”

Chút nhu tình bởi vì hồi nãy hôn môi Hạ Ẩn Chi tan thành mây khói.