Chương 15: Bất ngờ gặp phải đàn ong bắp cày

Làm Bạch Nhã không nghĩ tới cô chỉ nói mấy câu vô nghĩa. Cự mãng thực sự hoàn thành tâm nguyện của cô, đưa cô đi tắm nước nóng.

Cô sững sờ nhìn suối nước nóng bốc khói nghi ngút trước mắt. Đúng vậy, quả nhiên là suối nước nóng, Bạch Nhã thở dài, ông trời có lương tâm, ở đây cô có thể gặp được thứ thuần thiên nhiên như vậy. Cô thực sự may mắn.

Thành thật mà nói, suối nước nóng này không lớn chút nào, trông giống như một cái bồn tắm nhỏ. Nhiều nhất, nó chỉ có thể chứa khoảng mười người.

Bạch Nhã ngập ngừng duỗi chân ra để thăm dò nhiệt độ nước. Chà, nhiệt độ vừa phải, Bạch Nhã rất vừa lòng với nó.

Trước khi chuẩn bị xuống nước, cô theo thói quen nhìn xung quanh, không tìm thấy bóng dáng của chàng rắn đưa cô tới ở đây, đột nhiên, cô nhớ ra trước đây mình đã nói điều gì đó về một bữa ăn lớn, không phải khi cô tắm nước nóng xong, nó tự mình tìm một bữa ăn thịnh soạn cho cô chứ. Bạch Nhã cau mày suy nghĩ.

Nhưng nghĩ mãi cũng không phải, nên Bạch Nhã từ bỏ suy nghĩ về những thứ lộn xộn đó, bắt đầu xuống nước ngâm mình thư giãn.

Khi nó quay về cô sẽ hỏi. Dù sao nó cũng sẽ về, nó không thể bỏ cô ở đây. Bạch Nhã vốc nước suối tưới lên người. Nheo mắt thầm nghĩ.

Nhưng ... có vẻ không ổn, Bạch Nhã dừng tay đang khỏa nước nóng, cô không phải còn đi công lược nhiều sinh vật khác sao, nếu cô ở bên cạnh nó, làm sao cô có thể công lược giống loài khác?

Nếu cô không thể công lược các loài khác có nghĩa là công lược của cô không thành công, nếu cô không thành công, thì cô sẽ ở lại khu rừng nguyên sinh này, nơi cô là con người duy nhất trong suốt quãng đời còn lại của mình. Nếu cô lại ở đây, điều đó có nghĩa là cô muốn rời xa điện thoại di động, Internet. Nếu không có điện thoại di động hoặc internet, điều đó có nghĩa là cô không thể đọc bản thịt yêu thích của mình!! Điều quan trọng nhất là cô sẽ chết đói vì thức ăn nghèo nàn ở đây, nên chỉ cần nghĩ đến đó là cô đã sợ chết khϊếp. Thì ra hậu quả kinh khủng như vậy, cô nhất định sẽ không dễ dàng thử qua, vì cuộc sống của chính mình, vì tương lai tốt đẹp hơn, cô phải dốc toàn lực công lược.

Nhưng - Bạch Nhã lại bắt đầu lo lắng, cô sẽ đi đâu để tìm những sinh vật khác mà ra tay đây.

Quên đi, tới đâu hay tới đó đi. Mọi thứ để tắm xong rồi nói. Bạch Nhã ngáp, vươn cánh tay có phần cứng ngắc của mình ra.

Quả nhiên ngâm mình trong suối nước nóng là tuyệt nhất, cảm giác tốt hơn trước rất nhiều.

Nhưng tên kia xuống tay quá nặng, Bạch Nhã nhìn vào cơ thể thảm không nỡ nhìn của mình, những vết bầm tím cùng tiểu huyệt đau đớn. Chắc chắn, đây là kết quả trước đó chiến đấu quá kịch liệt.

Cuối cùng khi Bạch Nhã tắm rửa sạch sẽ, cô mơ màng ngái ngủ đứng dậy ra khỏi suối nước nóng.

Quả nhiên cô quá mệt phải không? Bạch Nhã xoa xoa đầu óc choáng váng. Cô duỗi eo mấy lần, nhưng ngâm suối nước nóng có cảm giác rất tuyệt, vừa rồi cô gần như ngủ quên trong đó.

Nhưng sao lâu quá rồi chàng rắn đó vẫn chưa quay lại? Không...Không đúng, cô không nên chạy trốn trước khi nó quay lại sao?

"Rầm ~ Rầm ~ Rầm ~ Rầm ~"

Một tiếng động lớn đột nhiên từ phía trước truyền đến, lập tức thu hút sự chú ý của Bạch Nhã.

Cô nghển cổ, chăm chú lắng nghe âm thanh ngày càng nặng nề, rồi nhìn một bóng đen đang dần đến gần mình.

Đó là - Bạch Nhã đột nhiên mở to mắt.

Đó là một con gấu đen đang chạy trốn, khi nó dần dần đến gần cô, cô mơ mơ màng màng nhìn thấy thứ gì đó mà nó đang cầm trên tay, đằng sau nó là một đàn côn trùng đen ngòm.

Khi còn cách cô khoảng hai, ba mét, cô có thể nhìn thấy con gấu đen đang cầm trên tay một tổ ong, một đàn ong bắp cày đang đuổi theo phía sau.

"Chết tiệt!!!!"

Bạch Nhã sợ đến mức tái mặt, ngay lập tức xoay người bỏ chạy , mặc kệ trên người có chút đau đớn. So với điều này, mạng sống quan trọng hơn ~

Cô chạy nhanh về phía trước như một con ruồi không đầu, ngay sau đó con gấu đã vượt qua, nó quay đầu lại ngạc nhiên nhìn Bạch Nhã.

"Em gái ngươi! Xem cái con khỉ a!!!" Bạch Nha xem thường hung hăng trừng mắt nhìn nó, trong lòng không ngừng kêu mình đen đủi, không ngờ lại gặp phải tình huống kinh tởm như vậy. Còn tên này thực sự quá đáng ghét, trộm cái gì trộm, lại đi trộm nhà ong bắp cày. Thật là ngu ngốc! !

Bạch Nhã chưa bao giờ biết rằng sức chịu đựng của mình có thể tốt như vậy, cô tự mình bước từng bước theo sát gấu đen, thậm chí cô còn không biết chuyện gì đang xảy ra phía sau.

Cho đến khi cô gần như không thở được, chân không nhấc lên được, nước mắt đặc quánh. Cô không biết mình đang làm gì.

"Bùm ~"

Cô đập mạnh vào lưng gấu đen dừng đột ngột phía trước, cú va chạm khiến cô choáng váng đầu óc. Lập tức ngã xuống xuống đất.

Đang còn thở hồng hộc thì bị một lực cực lớn nâng lên, sau đó cảm thấy sởn cả gai ốc.

Tiếp theo là chạy như điên.

Cô biết chuyện đã bị gấu đen nhặt lên ôm vào lòng rồi chạy lung tung trên đường.

Lông xù lòa xòa chọc mắt của cô, theo bản năng, cô dang chân quấn chặt vào người nó.

Nhưng khi nó chạy, hạ thân lại va vào người nó khiến cô cảm thấy toàn thân mềm nhũn, tê dại.

Chui vào mũi là mùi mật ong ngào ngạt pha lẫn với mùi của nó, cũng không khó chịu. Nhưng càng ngày càng khiến đầu cô choáng váng.

Cứ như vậy không biết đã chạy bao lâu, cuối cùng cô không thể gắng gượng được nữa mà ngất đi hoàn toàn.