Chương 2: Trò chơi cùng các tiên tử (2)

"Bây giờ ngươi là nhân tài mới xuất hiện trong triều đình được thượng cấp cử đến thành Lâu Sơn trợ giúp Lưu Ly tiên tử điều tra tình hình.”

“Mời ngươi lựa chọn thiên phú.”

Văn tự nổi lên trong tầm mắt khiến khóe miệng của Lý Mộc Dương giật mạnh.

Sao tên nhân vật trong trò chơi này lại trừu tượng đến thế?

Thật sự Trương Đại Ngu không có vấn đề gì chứ?

Nhưng đánh giá từ mô tả này thì cái trò chơi này… là điều tra ác ma cũng tiên tử sao?

Cuộc điều tra này… thỏa đáng không?

Lý Mộc Dương vô cùng tò mò, lúc này cuộn tranh lại thay đổi lần nữa, hai cột tài năng lần lượt hiện lên trên cuộn tranh, có thể chọn hai tài năng thiên bẩm để tiến vào dạy người mới.

Khi Lý Mộc Dương chọn vào cột tài năng trống thì ngay lập tức bên dưới xuất hiện một danh sách dày đặc hai mươi sáu tài năng có thể tùy chọn.

Khoảnh khắc khi hắn nhìn thấy những kỹ năng đó thì Lý Mộc Dương trừng lớn hai mắt muốn rơi ra ngoài.

“Ôi trời!”

Lý Mộc Dương sửng sốt.

Trong đó có một tài năng thiên bẩm cực kỳ bắt mắt, trong nháy mắt đã thu hút sự chú ý của Lý Mộc Dương.

"Tạm dừng thời gian: Sau khi trang bị thiên bẩm này thì có thể tạm dừng thời gian bảy giây, thời gian hồi chiêu là mười giây.”

Kích hoạt một lần thì thời gian dừng là bảy giây nhưng thời gian hồi chiêu chỉ có mười giây, đây không phải tương đương với vô địch sao?

Hệ thống gì mà tuyệt vời thế này, còn cung cấp năng lực dừng thời gian nữa sao?

Lý Mộc Dương tiếp tục xem những kỹ năng thiên bẩm có thể chọn khác thì phát hiện hầu như những kỹ năng thiên bẩm trước mắt đều là kỹ năng đỉnh cao.

"Sơ kiến tất sát: Chiến đấu với mục tiêu đầu tiên gặp mặt, có thể gϊếŧ chết mục tiêu 100%, không thời gian hồi chiêu.”

“Thiên nhai nhược bỉ lân: Chọn một mục tiêu, đôi bên sẽ nhận được 30% tính chất thuộc tính của đối phương, thời gian hồi chiêu là hai mươi bốn giờ.”

"Thuật đọc tâm: Có thể đọc được suy nghĩ trong nội tâm của mục tiêu, không thời gian hồi chiêu.”

"Dịch chuyển tức thời: Có thể dịch chuyển tức thời đến một nơi đã từng đi qua, thời gian hồi chiêu là mười giây.”

“Tiên huyết chuyển hoàn (bị động): Tăng thuộc tính khi nhận sát thương, sát thương càng nghiêm trọng thì thuộc tính càng tăng, khi tiến vào trạng thái hấp hối thì thuộc tính sẽ tăng lên gấp đôi, nhận được gia tăng sức mạnh bất diệt kéo dài trong mười phút.”

"Thuật ẩn thân: Thu được năng lực ẩn thân, không thời gian hồi chiêu.”

"Thuật đại trị liệu: Ngay lập tức hồi phục mọi sát thương mà mục tiêu gánh chịu, không có tác dụng với thi thể, thời gian hồi chiêu là sáu mươi giây.”

"Phúc trung tàng kiếm: Từ trong miệng phóng ra một thanh kiếm sẽ gây sát thương 100% cho người khác, xác suất tử vong là 50%, thời gian hồi chiêu là hai muoi giây.”



Một danh sách kỹ năng dày đặc trực tiếp khiến Lý Mộc Dương hoa mắt.

Thật sự hệ thống này rất đáng kinh ngạc, lại có thêm một mục gian lận.

Mặc dù trong một lần chỉ có thể mang theo hai kỹ năng thiên bẩm, nhưng bất cứ kỹ năng nào trong này cũng đều là kỹ năng đỉnh cao. Thế mà hệ thống lại để hắn chọn hai cái một lúc.

Trong đó có kỹ năng bị động mà cũng có kỹ năng chủ động, thậm chí còn có kỹ năng phụ trợ, có thể nói là có tất cả mọi thứ.

Lý Mộc Dương chọn lựa một vòng rồi cuối cùng chọn hai thiên bẩm là "tạm dừng thời gian” và "phúc trung tàng kiếm”.

Khống chế dừng thời gian có thể dùng để tiêu diệt những binh lính nhỏ.

Đảm bảo 100% trúng mục tiêu, và có kỹ năng phi kiếm với 50% tử vong, có thể dùng đánh boss có thanh máu dày.

Nếu kết hợp hai kỹ năng này lại thì gần như vô địch.

Sau khi lựa chọn kỹ năng thiên bẩm xong thì Lý Mộc Dương bấm xác nhận.

Hắn nhìn thành Lâu Sơn âm u quái dị trước mắt đầy mong đợi rồi muốn xem hướng dẫn cho người mới, cùng với việc Lưu Ly tiên tử có đoan chính hay không.



Lạnh giá, run rẩy…

Trong bóng tối Lý Mộc Dương giật mình rồi trong chốc lát đã khôi phục ý thức.

Mình đang ở đâu đây?

Khi Lý Mộc Dương mở mắt ra thì hắn phát hiện hoàn cảnh xung quanh đã thay đổi.

Lúc này hắn không còn ở trong căn nhà tranh ở bên ngoài Luyện Ma Tông nữa, mà hắn đang ngồi trong xe ngựa chậm rãi chạy dọc theo triền núi.

Phu xe ngựa đội mũ lá tre, trong miệng ngâm nga một điệu sơn ca vùng tây bắc, đuổi ngựa kéo xe.

Đây là xe ngựa chở lương thực, khoang xe mở hoàn toàn chứa đầy rau củ quả, ngoài ra còn có những bình rượu lớn nữa.

Mà lúc này Lý Mộc Dương đang ngồi giữa đóng rau củ, thân xe nâng lên hạ xuống lắc lư theo sự di chuyển ở đầu xe.

Mình là… lại xuyên không sao?

Hay là … đang ở trong trò chơi?

Lý Mộc Dương nhìn xuống đôi tay mình thì phát hiện quần áo của mình đã thay đổi rồi.

Lúc này hắn đang mặc y phục sai dịch màu đen sẫm, bên thắt lưng dắt một con dao dài, toàn thân là trang phục sai dịch.

Bên góc phải của tầm mắt có một thanh tác vụ.