Chương 2: Công chúa Chiêu Hoa

Do đó, khi thảo luận với hoàng đế về việc thu xếp cho công chúa Chiêu Hoa, thái tử đề xuất: "Dung mạo của công chúa Chiêu Hoa khuynh thành, nhi thần thấy rất hợp với Ngũ đệ, hai người trông rất xứng đôi. Ngũ đệ cũng không nhỏ, đã đến lúc thành gia."

Nói một câu đã chạm tới trái tim của hoàng đế.

Tuy nhiên, dựa theo kinh nghiệm trước đây, hoàng đế cảm thấy đứa con trai này của mình chắc chắn sẽ từ chối một lần nữa. "Tạm thời cứ thử một lần xem, truyền Trần Yểu."

Hoàng đế và thái tử kẻ xướng người hoạ, hỏi Trần Yểu cảm thấy công chúa Chiêu Hoa như thế nào.

Trần Yểu nhớ lại chuyện ngày đó, cười khổ nói: "Ta cũng hiểu được tâm tư Thái tử, còn có phụ hoàng mẫu hậu. Dù sao trốn được mùng một cũng tránh không khỏi mười lăm, không phải Chiêu Hoa cũng sẽ là người khác."

Mạnh Bình Sơn cũng bất đắc dĩ cười cười: "Ha ha, thái tử lão ca này của của ngài á, có đôi khi chính là nghĩ nhiều quá."

"Dù sao thì thái tử đông cung cũng không dễ làm." Trần Yểu nói.

Đang nói chuyện, thị vệ Ngụy Vũ đang canh gác bên ngoài tiến lên bẩm báo: "Điện hạ, công chúa Chiêu Hoa đến rồi."

Không hề báo trước, công chúa Chiêu Hoa đã đến rồi. Ngồi trên một chiếc kiệu nhỏ, mang theo một vài người hầu, lặng lẽ đi vào từ cửa sau.

Việc đầu tiên nàng làm khi bước vào Tề vương phủ, tự nhiên là tham kiến Tề Vương điện hạ.

Trần Yểu đứng trước cửa sổ, nhìn thấy công chúa Chiêu Hoa đang đợi bên ngoài cổng Trường Thiên các xa xa, dưới bóng cây tươi tốt.

Bởi vì không phải chính thê nên nàng mặc Đường phục màu đỏ thu hải đường với áo choàng màu ngà. Ánh nắng xuyên qua những chiếc lá chiếu xuống quần áo của nàng, bên dưới lớp lụa mỏng là da thịt như ẩn như hiện.

Một chiếc mũ trùm đầu trắng như tuyết chỉ che mặt và cổ, thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua, làm mũ lụa của nàng bay phấp phới, không thể nhìn rõ diện mạo.

Tư thái đoan chính cao ngất, dáng đứng thẳng tắp.

Trần Yểu nhìn thoáng qua, sau đó trở lại bàn ngồi xuống, dặn dò Ngụy Vũ: "Ta còn có chút công vụ phải xử lý, lát nữa mới đi gặp nàng. Ngươi phái người sắp xếp nàng đến ở trong Ấp Trần hiên."

Ngụy Vũ nhận lệnh rồi rời đi, Mạnh Bình Sơn ở bên cạnh chậc chậc lắc đầu: "Lòng chàng như sắt nha. Một mỹ nhân như vậy, ngài có thể nhịn không nhìn sao?".

Trần Yểu phớt lờ những lời trêu ghẹo của Mạnh Bình Sơn, thản nhiên đưa ra một quyển sổ con: "Không có việc gì để làm sao, đúng rồi, đi đối chiếu chi tiêu quân sự đi."

Mạnh Bình Sơn: "..."