Chương 9: Xuất quỹ(9)

" la la lá la là la la là lá la là "

Giai điệu nhẹ nhàng vang lên, giọng hát rất hay chỉ là có phần lãnh đạm. Người hát này chính là Tử Hi.

Cô hồi tưởng lại những gì bản thân vừa trải qua, lại theo đó lập lên kế hoạch tiếp theo. Bởi vì Hạ Diệc Phàm có hành động ngoài ý muốn, cứ nghĩ anh ta sẽ giả vờ như không có ai ở đấy mà rời đi, nào ngờ lại xuất hiện trong tình trạng xấu hổ như vậy của em trai hắn. Nghĩ đến cái gì, mày đẹp của Tử Hi nhíu lại, tên đó còn cắn cô thật là đau tát hắn như vậy còn nhẹ. Cô giơ bàn tay vẫn còn dính bọt sữa tắm lên ngắm nghía, bàn tay non nớt của bản cô nương còn vì đánh ngươi mà sưng lên. Ngươi chính là đáng ghét.

Ngâm mình trong bồn nước nóng, Tử Hi sắp xếp lại về mốc thời gian trong cốt truyện. Cô xuyên đến thời điểm cưới Hạ Tử Minh cũng đã được một tháng, hắn vì chê nguyên thân mà đã ra ngoài phong lưu. Bởi vì anh trai hắn có quan hệ với một nữ nhân khác, nên Cố Nhã Kỳ cố tình trở về nước. Cố Nhã Kỳ ở nước ngoài bởi vì cô bạn thân báo về việc nữ phụ cùng nam chủ thân mật, liền không quan tâm gì mà bỏ hết mọi chuyện trở về Hoa Hạ.

Có cô xuất hiện cản trở nữ phụ, nữ phụ không đắc thủ cùng vị tổng tài này xảy ra quan hệ tình ái. Diễn biến tiếp theo có xảy ra như trong cốt truyện không, Tử Hi không chắc chắn. Có điều nếu nó không xuất hiện vậy thì cô sẽ làm nó xuất hiện. Tử Hi nghịch nghịch bọt nước rồi tạo nó thành hình bong bóng. Cô nhẹ thổi một cái, bong bóng nhanh chóng bay trong không khí va chạm vào chiếc gương rồi tan vỡ. Ở đó, gương mặt xinh đẹp của Tử Hi cười đến mị hoặc.

____

Hạ Diệc Phàm kiềm chế tiểu quái vật đang bùng nổ dưới người, cứ nghĩ ra ngoài một chút nó sẽ nguôi ngoai, nhưng nào ngờ nó vẫn dựng thẳng đứng làm hắn cương cứng đến khó chịu. Trong xe, mùi hương người phụ nữ kia cứ quanh quẩn bên chóp mũi, là mùi hương từ túi quần hắn.

Hắn phóng nhanh đến quán bar quen thuộc hay cùng bạn bè đến. Mọi lần đến đây, bọn họ đều đến để tìm nữ nhân để giải trí. Thường thì sẽ có rất nhiều mĩ nhân vây quanh bọn họ, có điều Hạ Diệc Phàm không quan tâm họ hắn là người không nặng tìиɧ ɖu͙©. Nhưng lần này vì muốn giải tỏa, hắn quyết định đến đây.

Vừa bước vào trong đã nghe thấy tiếng người ồn ào náo nhiệt, hắn nhíu nhíu mày. Nhìn thấy khách quen, đã có người dẫn hắn đến phòng bao riêng biệt. Bởi vì mọi lần đến hắn đều không chọn nữ nhân vì vậy ông chủ ở đây cũng không cho nữ nhân nào đến. Hạ Diệc Phàm ẩn nhẫn chờ đợi, nhưng vẫn không có ai tiến vào. Hắn thấy cơ thể đã căng đến chặt, không cầm cự được bao lâu, nếu để nữa hắn nghĩ nó sẽ nổ tung. Hắn liền kéo ra khoá quần, tiểu Diệc Phàm đội nên như một ngọn núi nhỏ, nhìn đến nó như muốn thoát ra khỏi bao bọc, Hạ Diệc Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ. Lột ra chiếc quần, quái vật liền bật dậy đứng lên như muốn tấn công. Nhìn tiểu Diệc Phàm gân guốc nổi lên, chỉ chực chờ phát công hắn nhẹ nhàng "mát-xa" nó. Bàn tay lạnh lẽo chạm vào làm hắn tê dại. Có thể nói số lần hắn thủ da^ʍ đều đếm trên đầu ngón tay. Hắn không lưu loát vuốt ve, nghĩ đến bàn tay hắn không cho hắn cảm giác được không thể sánh được với huyệt thịt ướt nóng. Hắn hồi tưởng đến ngày hôm qua, lúc hắn mãnh liệt cày cấy trên thân thể cô gái nhỏ, cả thể xác và tinh thần chưa bao giờ nhận được thoả mãn đến như vậy. Lúc hắn ra vào trong huyệt động ẩm ướt kia như có hàng ngàn miệng nhỏ thi nhau hút lấy hắn. Gương mặt tuấn tú của Hạ Diệc Phàm nhanh chóng ửng đỏ lên vì tìиɧ ɖu͙©, càng nghĩ bàn tay hắn càng loát động nhanh hơn. Càng nghĩ hắn càng không thỏa mãn, càng nghĩ hắn càng muốn nhiều hơn.

Trong đầu hắn chợt loé lên một vật thể màu trắng. Hắn lôi từ trong túi quần ra một chiếc qυầи ɭóŧ trắng tinh. Nhìn nó liền có thể biết người sử dụng là một cô gái bảo thủ, bởi vì nó không có chi tiết đặc biệt, đơn giản không cầu kì nhưng lại kín đáo. Trên đó còn vệt nước dài, mùi hương riêng biệt của nữ nhân chui vào chóp mũi hắn. Hắn lấy chiếc qυầи ɭóŧ rồi dùng nó quấn quanh côn ŧᏂịŧ, vuốt ve thân gậy vẫn còn dựng thẳng đứng. Cảm giác lσạи ɭυâи tội lỗi làm hắn nhanh chóng bắn ra, chất dịch màu trắng đυ.c đặc sệt đều bắn hết vào chiếc qυầи иᏂỏ. Hắn sảng khoái thở dài một hơi.

Ngay sau đó một nhân viên phục vụ mang ly cốc talk vào trong. Hắn cũng không để ý lắm, nhưng vừa đặt ly rượu trên bàn, đã nghe tiếng kêu kinh hãi từ người đối diện.

" Lão ........ Lão bản " Giọng nói mềm nhẹ lại có phần nhút nhát sợ sệt vang lên bên tai.

Hắn ngước mắt lên nhìn, thấy trước mắt là một nữ nhân thanh tú, cô ta mặc chiếc váy của nữ nhân viên phục vụ, ngực bự mông cong. Là kiểu mà khiến đàn ông loá mắt nhưng đối với hắn lại rất tầm thường. Nhiều phụ nữ muốn nhảy vào lòng hắn, xinh đẹp có thanh thuần có vũ mị cũng có, vậy nên đối với hắn cô gái trước mặt này không để hắn phải chú ý.

Thấy nữ nhân hoảng sợ nhìn chằm chằm quái vật trong tay hắn, Hạ Diệc Phàm nhíu nhíu mày.

___