Chương 2

"Tiểu thư! Có tiên nhân!"Tiếng gọi vội vàng mang theo chút hưng phấn, đánh vỡ sự u tĩnh trong viện.

Tay Thẩm Tố cầm theo l*иg chim hơi dừng lại, theo chỉ dẫn của Thúy Đào nhìn lên không trung, chỉ nhìn thấy một tia sáng màu vàng vội vàng cắt qua phía chân trời, rất nhanh đã biến mất.

Tầm mắt vừa định thu hồi, nơi ánh sáng màu vàng vừa mới xẹt qua kia đột nhiên sinh ra dị tượng, từng đoàn khói vàng hội tụ ở trên không trung, khói vàng chậm rãi ngưng kết kéo dài, biến ảo thành từng cây chỉ vàng thon dài, chỉ vàng giao hội hình thành tấm lưới vàng thật lớn, dần dần biến mất ở trên không trung.

Nhưng thật sự biến mất rồi sao?

Nàng gắt gao nhìn chằm chằm lên không trung, đáy mắt trào ra chút tìm tòi nghiên cứu.

Đột nhiên, trong tầm mắt Thẩm Tố hiện lên một đôi mắt đen như mực, mặc một bộ trang phục thuần khiết làm cho Thẩm Tố hoảng hốt bước vào đêm tối, ánh mắt lập tức tan rã, âm thanh bên tai càng ngày càng xa.

Đinh.

Bên tai vang lên âm thanh vù vù làm cho Thẩm Tố bỗng nhiên bừng tỉnh, đồng tử của nàng chặt lại, vội vàng cúi đầu xuống.

Phiền muộn xâm nhập vào trong ngực, cánh tay không có bản năng sờ soạng vào trong ngực, nhưng lại không như nguyện sờ được bọc giấy gói kẹo cứu mạng.

Tay dừng ở khoảng không bỗng nhiên nắm chặt, đầu ngón tay trắng ngà dùng sức mà nổi lên trắng bệch, Thẩm Tố không nhịn được nói thầm một tiếng:

"Thật xui xẻo."

Nàng có chứng lệ ỷ lại đồ ngọt từ nhỏ, trên người luôn mang theo kẹo, nhưng thế giới này không có thứ kẹo nàng thích ăn, hung thú thích ăn người thật ra không ít.

Sau khi Thẩm Tố bất ngờ chết, vừa mở mắt đã phát hiện mình đã xuyên qua thế giới tiên hiệp, còn chưa kịp thấy may mắn vì cuộc sống mới thì Thẩm Tố đã bắt đầu tự hỏi sau khi chết sẽ chôn ở đâu.

Đều không phải là Thẩm Tố lo lắng vô cớ, mà là bởi vì quyển sách này có vấn đề.

Quyển sách này tên là "Thần Nữ Yêu Mến", nghe nói là truyện ngôn tình gắn mác tiên hiệp, nhưng trên thực tế là bản ngược văn, ngược văn ngược vai phụ.

Nam chính Dư Mộ Hàn thiên phú dị bẩm, trượng nghĩa đa tình, nhưng người đồng hành hắn đã gặp được trên đường tu tiên, ngoại trừ nữ chính thì gần như toàn diệt. Nữ chính Bạch Nhược Y thiện lương ôn nhu, tính tình cực tốt, nhân duyên cực tốt, điều này cũng dẫn tới việc nàng bị trùm phản diện đuổi gϊếŧ, những vai phụ trong truyện chủ yếu là vì cứu giúp nàng, từng người một đều có cái kết vô cùng bi thảm.

Người kết bạn với nam nữ chính trong quyển sách này không có một người nào có kết cục tốt, đương nhiên trách nhiệm chủ yếu cũng không phải ở nam chính và nữ chính, mà là ở trùm phản diện Giang Tự, người kia vì yêu sinh hận gần như diệt sạch toàn bộ vai chính, cơ hồ là diệt sạch toàn bộ nữ nhân trong giới tu tiên. Ở thế giới tu tiên, người quá bình thường rất có thể trở thành thức ăn trong bụng yêu thú ma vật, cũng có thể dễ dàng bị ma tu lấy đi sinh mệnh, nàng vốn nên dứt khoát kiên quyết tầm tiên vấn đạo, tăng cường năng lực để bảo vệ sinh mệnh, nhưng quyển sách tu tiên này quá nguy hiểm, may mắn thoát nạn từ trong miệng yêu thú ma vật, tránh được tranh đấu trong môn phái, cuối cùng cũng sẽ bị rơi vào trong tay Giang Tự hoàn toàn hắc hóa, có lẽ làm người bình thường, rời xa tiên tông, rời xa nam nữ chính, rời xa trùm phản diện mới có thể giữ mạng nhỏ.

Hiện tại, Thẩm Tố đang ở Lạc Nguyệt thành, mà Lạc Nguyệt thành nằm gần Lâm Tiên sơn, Lâm Tiên sơn là môn phái tu tiên đứng đầu trong nguyên tác, trước khi Giang Tự nổi điên thì nơi này vẫn là nơi tương đối an toàn, nhưng sau khi Giang Tự nổi điên thì phạm vi trăm dặm quanh Lâm Tiên sơn này là nơi tao ương nhất, dù sao thì kẻ thù và người yêu thương của Giang Tự đều ở Lâm Tiên sơn, hơn nữa Lạc Nguyệt thành là nơi bọn họ sinh ra.

Sống ở nơi đồng thời có kẻ thù và người yêu thương của trùm phản diện chính là chuyện muốn mạng.

"Tiểu thư, tiểu thư, ngươi suy nghĩ gì thế?"