Chương 4: Làʍ t̠ìиɦ bị cha chồng nhìn lén

“Tê!”

Môi anh đào của Lâm Quyên lập tức ngậm bảo bối vào trong miệng, cảm giác ấm áp ngập tràn trong nội tâm Vương Cường.

Loại sung sướиɠ này làm hắn nhịn không được hít hà một hơi.

Mà hắn cũng chậm rãi tách hai chân Lâm Quyên ra, há mồm liền hút lấy tiểu huyệt no đủ, cả hai qua lại khıêυ khí©h.

Cảm giác sung sướиɠ này khiến cơ thể trắng nõn của Lâm Quyên run lên nhè nhẹ, cô càng ra sức liếʍ mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ của hắn.

Hai người an ủi cho nhau vài phút.

Lâm Quyên nằm ở trên giường, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ chồng mang cho mình.

Chính là trong đầu cô lại ảo tưởng, người đang đè trên người mình lúc này không phải Vương Cường mà là cha chồng.

Cái loại cảm giác phong phú trên tàu điện ngầm kia căn bản Vương Cường chưa từng đem lại cho cô, hơn nữa côn ŧᏂịŧ của hắn cũng nhỏ hơn cha chồng không ít.

Tuy rằng côn ŧᏂịŧ của cha chồng mới vào có một chút, cô đã cảm giác thứ kia thật sự rất sướиɠ.

“A…”

Lão Vương nằm trong phòng căn bản không ngủ nổi, trong phòng ngủ của con trai truyền đến tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, chỗ nào đó phía dưới của hắn không tự giác dựng thành cái lều nhỏ.

Nhớ tới sự tình phát sinh trên tàu điện ngầm hôm nay, trong lòng hắn nổi lên một trận kích động, đặc biệt nghĩ tới người kia là con dâu của hắn.

Lão Vương hoàn toàn không nhịn được, hắn tính ra tới WC phát tiết cảm xúc lúc này một chút.

Chính là thời điểm hắn ra khỏi phòng, lại thấy ở phòng Vương Cương, gậy thịt của con trai hắn đang dũng mãnh đâm vào khe hở hồng nộn.

Trái tim hắn nhảy dựng, thế nhưng hai vợ chồng không đóng cửa cho kĩ? Này không phải cơ hội trời cho sao?

Mang theo tâm tình thấp thỏm, hắn tới cạnh cửa, lén lút nhìn thoáng qua bên trong.

Cảnh tượng vừa thấy làm hắn thiếu chút nữa ngừng thở.

Trong phòng, Vương Cương với Lâm Quyên đang trong tư thế đâm từ phía sau, cơ thể cô bị đâm cho không ngừng run rẩy.

Đặc biệt một đôi vυ" trắng nõn lắc lư theo từng hành động của Vương Cương.

Lâm Quyên vô cùng phối hợp với chồng mình, mỗi một lần bị đâm sâu làm cô không nhịn được kêu rêи ɾỉ thành tiếng.

Lão Vương xem đến trong lòng nổi lên một trận lửa nóng, hắn hận không thể vọt vào trong thay thế con trai mình, chính là hắn cũng không dám làm như vậy.

Bàn tay chậm rãi với vào trong quần, vuốt ve căn thịt sớm cứng rắn, ngón tay dùng lực qua lại cọ xát.

Theo động tác của hai người, tốc độ lão Vương cũng tăng nhanh theo.

Rốt cuộc con trai hắn giống như không nhịn được, thân thể run rẩy một chút, cơ thể hắn ghé vào người Lâm Quyên không nhúc nhích, nơi hai người giao hợp chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa lẫn với dâʍ ŧᏂủy̠ trắng đυ.c.

Lâm Quyên có chút mất mát, chồng cô vẫn không khác trước đây, như cũ không thỏa mãn được mình.

Hơn nữa đêm nay Vương Cường còn uống thêm chút rượu, làʍ t̠ìиɦ được mười phút đã tước vũ khí đầu hàng.

Cô rút ra khăn giấy, chậm rãi tự lau hạ thể, biểu tình mất mát không thể che giấu được.

Lão Vương trốn ngoài cửa, nhìn con dâu tự dùng tay chà lau nơi đó, hắn càng trừng lớn mắt mình, hy vọng có thể xem rõ hơn một chút.

Tới khi Lâm Quyên dừng động tác lại, thân thể lão Vương lập tức run run, côn ŧᏂịŧ phun ra toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên tay.

Hắn có chút đần độn, sau đó mới sực tỉnh, lén lút đi tới phòng vệ sinh.

Thời điểm hắn xong việc ra ngoài, vừa lúc thấy Lâm Quyên mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh bước ra, trước cửa phòng ngủ là một bãi trắng đυ.c…