Chương 58

Tàn thuốc lá,mùi rượu hay là những thứ khác?

Bọn họ rửa tay từ sau bếp đi ra,nghêu sò và trai đã nấu xong,bà chủ cười khanh khách mang đồ uống tới.

"Mặc vào" Thẩm Quan Trì đưa áo khoác ra cho.

"Tớ không lạnh."

Nhìn thấy hắn ta kiên định, ánh mắt rõ ràng là không vui ,cô thở dài và nhận áo,"Haizz,được rồi được rồi.Tớ mặc~"

"Thẩm Quan Trì,mặc dù Lâm Thanh của chúng ta không bằng Kinh Bình,nhưng dù gì cũng là thành phố lớn, cậu có thể đừng quê mùa như thế được không.Cứ cảm thấy tớ ăn mặc hở hàng."

Cô ấy vừa mặc vừa càu nhàu,"Hừ,tớ đây chỗ nào cũng hở được không!"

Thẩm Quan Trì nhìn ly nước trước mặt,nhấp một ngụm.Thấp ánh mắt xuống để kiềm chế cảm xúc.

Qua hai phút.

Thư Hương Nồng nhàm chán,thấy cậu ấy không nói lời nào liền muốn trêu chọc.Vượt qua chiếc bàn,dùng sức véo cằm cậu ấy,"được rồi! cười một cái nào?"

Thẩm Quan Trì bị cô ấy làm cho ngước mặt lên,tầm nhìn gần thấy đôi môi đỏ mọng của cô ấy.

Thư Hương Nồng vẻ mặt cười thích thú đùa dai,cô thích nhìn dáng vẻ của Thẩm Quan Trì bị ức hϊếp nhưng lại không thể phản kháng.

Cho đến khi cằm bị bóp có chút đau,Thẩm Quan Trì dùng một tay nắm tay cô ấy,nắm chặt ở lòng bàn tay.

"Đừng nghịch..."

"Thế cười một cái!"

Hắn ta miễn cưỡng cười.

Thư Hương Nồng mới ngồi xuống."Thẩm Quan Trì,tớ nói thật.Tớ cảm thấy cậu cũng nên mở rộng cánh cửa lòng,đi hưởng thụ cuộc sống,đừng quá ỷ lại vào tớ."

Cô lấy 2 bộ chén đĩa đã khử trùng ở trên bàn,mở ra"Tớ biết những người sống nội tâm như cậu thường chỉ có một người bạn thân,còn lại đều bỏ qua,tinh thần ỷ lại rất nghiêm trọng.Nhưng tớ cảm thấy cậu có thể sống vui hơn chút.Thật đấy.Cậu ưu tú như vậy,nhiều người thích cậu như thế."

Cô ấy đưa một bộ tới đối diện,ánh mắt chân thành,ôn hòa:"Thẩm Quan Trì,tớ cảm thấy cậu xứng đáng được hạnh phúc nhất thế giới.Cậu nhất định phải sống rất tốt mới được !"

Thẩm Quan Trì sững người,mặc dù lời mà cô ấy nói không hoàn toàn là nội dung mà hắn ta thích nghe.Nhưng vẫn bị đả động tới.Tim đập loạn nhịp.

Nhìn thấy khuôn mặt đơn thuần của hắn ta,Thư Hương Nồng cười,dùng đầu đũa gõ cằm hắn:"anh trai Thanh Châu,nghe nói hải sản ở con đường này đều đến từ quê hương của cậu à? Chị đến uống rượu cũng không quên rủ theo cậu,cậu nói tớ đối với cậu có tốt hay!"

-

Có rất nhiều cửa hàng hải sản trên phố Thủy Môn là người Thanh Châu,khẩu vị tiệm cơm cũng là hương vị món ăn Thanh Châu.

Thư Hương Nồng chăm chú ăn,thấy món nào ngon thì gắp cho Thẩm Quan Trì,sau khi uống rượu hơi say say cũng không để ý chi tiết như vậy,

ví dụ như không biết từ lúc nào mà Thẩm Quan Trì nắm chặt vạt áo của nàng,một mực ngắm nhìn nàng.

Ăn hải sản xong,Thư Hương Nồng dẫn Thẩm Quan Trì đi dạo trên phố Thanh Môn,thái độ chê trách hắn ta không ra đây chơi,đi chậm.

"10 giờ rưỡi chơi trò thả đèn trên sông của người Thanh Châu các cậu đi!nhanh lên"

Miệng cô ấy chê bai,hành động lại rất chân thực,thỉnh thoảng lại quay đầu xem người ta có đi theo không.

Thẩm Quan Trì nhìn bóng lưng của nàng trong đêm gió,lòng bàn tay đẫm mồ hôi ôm chặt lấy cô.Cố gắng kiềm chế,sợ bản thân xung động không chắc chắn vào lúc này,thẳng thừng hỏi:

Nếu như hạnh phúc của tớ là cậu,tác thành không?

Xem ở hắn ta có chút nào quan trọng.

Cưới anh ấy sau khi khi tốt nghiệp.

Chương thứ 31,đêm thứ 31 《Tiểu Tu》

Từ sau khi ăn hải sản ở phố Thủy Môn,Thư Hương Nồng bận bịu giao lưu với Tư Trác- mấy người nổi tiếng trên mạng,quay video,ghi âm bài hát của ban nhạc,một tháng không nhớ đến Thẩm Quan Trì.

Trong thời gian đó nhận được hai tin nhắn từ hắn ta.

Đều là lúc nửa đêm...

Tin thứ nhất

Còn có một tin gửi vào lúc hơn 4 giờ sáng:

Cô ấy tất nhiên ngủ rồi!

Sáng dậy muộn bận bịu rửa mặt,nhìn cũng quên trở về.

Lúc nhớ ra thì cũng là vài ngày sau rồi.

Giáo viên thương mại Quốc tế hướng về phía micro phát biểu,cô ấy sững sờ nhìn vào điện thoại,cảm thấy kỳ lạ: Thẩm Quan Trì trước nay có việc mới liên lạc với cô ấy,nửa đêm tìm cô ấy làm gì...

Lời chào hỏi cũ rích này cô ấy từng gặp rất nhiều lần.

____ Thường những người con trai kia.Cô thường bỏ qua hết.

Đối với những kiểu bắt chuyện nhàm chán này,đến một chữ cô ấy cũng không trả lời.

Thư Hương Nồng đưa hai tay chống cằm,ngây người nhìn tấm bảng đen trên bục giảng.

Cho nên.

Thẩm Quan Trì gần đây vì rảnh rỗi quá mà bị hâm hay sao?

Lại có thế nửa đêm tìm cô ấy để nói chuyện!

Cô ấy nghĩ không ra.

Quốc khánh người nhà Đường Vân và Chu Thanh Thủy sinh nhật cùng một ngày,họ đều phải về nhà ăn mừng sinh nhật của người lớn.

Thư Hương Nồng buổi trưa cúp tiết,rời khỏi trường học,đến trạm xe gần đấy chơi.

Vẫn là những người bạn cùng nhau ăn,chơi lần trước.Tư Trác dắt theo một nam diễn viên trẻ đã từng đóng vai phụ của vài phim truyền hình.Hơi kiêu ngạo.

Hắn ta chốc chốc lại liếc qua Thư Hương Nồng,dùng cơ hội diễn xuất để quến rũ: " Nếu như cậu thấy có hứng thú,tớ có thể dẫn cậu đi gặp đạo diễn casting,nói không chừng một lần là nổi tiếng.Thời đại này có thể qua một đêm là nổi !”

Những người khác cũng nói rất sôi nổi.

"hm!dựa vào tướng mạo lười biếng này,nhất địng sẽ nổi tiếng"

"Tôi cảm thấy nên diễn cổ trang"

"Nữ tiên nữ yêu trong câu chuyện liêu trai cũng thích hợp."

Thư Hương Nồng che mặt,uống nước của mình,ánh mắt có hay không cũng được nhìn cậu ta.Biểu cảm không hứng thú lắm.

Làm cho đối phương bị mất hứng.

Tư Trác không biết lấy được tin tức ở đâu,biết được Thẩm Quan Trì chỉ là thanh mai trúc mã,chứ không phải người yêu của cô ấy, liền bắt đầu chủ động nhiều hơn,lúc cô ấy muốn rời thì cậu ta kiên quyết lái xe đưa cô ấy về.

kỳ nghỉ mọi người ồn ào náo nhiệt bên ngoài trạm xe.

Thư Hương Nồng vỗ nhẹ vào cửa xe của Tư Trác,quay đầu nhìn thấy Thẩm Quan Trì đang đứng ở chỗ hẹn cổng KFC.