Sau khi Lục Mạnh xuyên thành Trưởng Tôn Lộc Mộng, phát hiện nàng là một nữ chính bên trong quyển truyện ngược cẩu huyết. Nhân vật Trưởng Tôn Lộc Mộng trong sách này, bị các đạo người ngựa thay nhau ng …
Sau khi Lục Mạnh xuyên thành Trưởng Tôn Lộc Mộng, phát hiện nàng là một nữ chính bên trong quyển truyện ngược cẩu huyết.
Nhân vật Trưởng Tôn Lộc Mộng trong sách này, bị các đạo người ngựa thay nhau ngược thân ngược tâm, ngay cả chó ở ven đường cũng chỉ chọn mỗi mình nàng ta mà cắn, đến đại kết cục cuối cùng cảm động trời xanh với nam chính, bạo bệnh rời bỏ tuổi xuân chết sớm.
Trong sách có một câu lời kịch kinh điển, đến tận trước khi nữ chính chết vẫn còn run lên lẩy bẩy mà nói với nam chính: “Có phải là chỉ khi ta đã chết rồi, thì chàng mới có thể để ý ta có đúng không?”
Sau khi xuyên qua, nam chính vào ngày thành hôn đầu tiên đã nói với Lục Mạnh: “Vàng bạc trong phủ này ngươi có thể lấy dùng tùy ý, ta có thể cho ngươi một đời an nhàn vinh hoa, chỉ cần ngươi nghe lời là được, đừng mưu toan tham lam những thứ không thuộc về ngươi.”
Lục Mạnh nhìn nam chính giống như trích tiên, trong đầu óc toàn là “Vàng bạc lấy dùng tùy ý, một đời an nhàn vinh hoa…”
Lục Mạnh: “Trên đời này còn có loại chuyện tốt này sao?”
——
Sau khi kết hôn, nam chính bận lục đυ.c quần hùng tranh đấu ý đồ leo lêи đỉиɦ cao, Lục Mạnh cẩn trọng làm một cái bình hoa vô dụng hết mức có thể, tuyệt không ỷ vào trong đầu có thứ gì của thế kỷ 21, mà phá hỏng lẽ thường.
Tuyệt không ham hố tình yêu của nam chính, cũng không chặn đao chắn kiếm cho nam chính, kiên trì trốn ở phía sau nam chính, tuyệt không vả mặt bất kỳ kẻ nào, phối hợp mọi người nhục nhã, đồng thời ghi lại vào trong sổ con rồi cáo trạng lại với nam chính sau.
Ngoại trừ có mấy nhân vật pháo hôi luôn muốn nhục nhã nàng khiến cho cuộc sống có chút bận rộn ra, thì quả thật tháng ngày của nàng sung sướиɠ đến trời cao.
Chỉ là hệ thống đã lặn xuống nước nhiều năm thỉnh thoảng sẽ xác chết vùng dậy bắt nàng nói một câu lời thoại của cốt truyện.
Một đêm nọ.
Lục Mạnh: “Có phải chỉ khi ta đã chết rồi, chàng mới có thể để ý ta có đúng không?”
Trong thư phòng nam chính múa bút thành văn thu xếp công việc bớt chút thì giờ mà ngẩng đầu, sau đó nổi giận quăng bút đi, dáng vẻ trích tiên đã sớm bốc hơi từ thuở nào, phẫn nộ mà gầm nhẹ: “Cho nên nàng là định tự mình no chết, hay là sống sờ sờ lười chết?!”
Lục Mạnh:… Sếp lớn có tăng ca thì cũng đừng nổi nóng mà, không thì, hay là tối nay ta trợ giúp ngươi một chút?
Truyện hay